Chương 300: Thượng cổ chiến trường
Bên dưới Thiên Ảnh ma điêu đã có mấy ngàn đầu thủy quái, phần lớn là địa cấp, đám thanh niên này là do Lâm Phong cố tình dẫn dụ đến, thông thường khi thủy yêu tập trung với số lượng lớn sẽ tạo ra động tĩnh thu hút thiên cấp yêu thú.
- Tiểu tử ngươi hình như còn vài bình cổ huyết phải không ?
- Thì sao, chẳng lẽ lão muốn dùng cổ huyết để làm mồi câu hả ?
- Không thả dây dài sao câu được cá lớn.
- Có lý.
Lão đầu nghe hắn sảng khoái đồng ý, ánh mắt thoáng hiện kinh ngạc, không lẽ hôm nay trời đổi gió nhưng khi lão nhìn thấy cảnh tượng tiếp theo thì chỉ muốn đá hắn xuống đại hải cho đám thủy yêu giải quyết.
Lâm Phong lấy ra một sợ dây nối vào dây câu sau đó dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn lão đầu.
- Lão đầu nhìn xem nhiêu đây đủ chưa ?
- Đủ cái đầu ngươi.
Một bình cổ huyết có giá còn cao hơn một đầu thiên cấp yêu thú bình thường dù có câu được thiên thú thì cũng không có lời, loại chuyện lỗ vốn như vậy Lâm Phong tuyệt đối sẽ không làm.
Đúng lúc này bên dưới đại hải xuất hiện dị biến, đám thủy quái đang tranh mồi đột nhiên bỏ chạy tán loạn.
- HÓNG…
Một đầu cự xà khổng lồ xuất hiện, xà khẩu mở rộng hướng về phía Lâm Phong.
- Đậu xanh.
Thiên Ảnh ma điêu lập tức lướt đi, thoáng cái đã bay được vài dặm, cự xà vẫn đuổi theo phía sau, tốc độ không thua gì ảnh điêu.
- Lão đầu còn sống không… alo alo…
- Ồ, xem ra vận khí của tiểu tử ngươi không tệ, mới đó đã câu được một đầu thiên cấp yêu xà.
- Lão đầu sao ta có cảm giác tên to xác đó muốn thịt ta.
- Một đầu yêu cầm sỡ hữu cổ huyết và một t·hi t·hể yêu ngưu có tinh huyết cùng cấp, nếu là tiểu tử ngươi thì sẽ lựa chọn cái nào ?
Lâm Phong nghe lão nói liền hiểu ra vấn đề, ngay từ đầu mồi câu lão chọn chính là Thiên Ảnh ma điêu chứ không phải là yêu ngưu.
- Rồi giờ làm sao ?
- Chạy.
Tuy cấp độ của ảnh điêu thua xa cự xà nhưng tốc độ lại gần như ngang nhau, hai bên rượt đuổi một lúc vẫn không làm gì được đối phương.
- RỐNG...
Cự xà đang rượt đuổi đột nhiên dừng lại há miệng rống lớn, thanh âm làm cho một vùng đại hải chấn động, Lâm Phong cảm giác linh hồn muốn tan vỡ.
Hắn lập tức kích hoạt định hồn thạch, cảm giác rung động biến mất, đại thủ cầm lấy mấy viên bạo đan ném về phía cự xà.
- ẦM… ẦM…
Bạo đan nổ tung tỏa ra hắc vụ che kín mấy chục dặm xung quanh, cự xà lao vào hắc vụ, tuy xà nhãn bị hạn chế nhưng nó có thể ngửi thấy mùi yêu huyết từ trên t·hi t·hể yêu ngưu.
Lâm Phong cưỡi Thiên Ảnh ma điêu lơ lửng bên trong hắc vụ, thần thức liên tục tìm kiếm vị trí của cự xà.
- Thấy rồi.
Lâm Phong đợi cự xà tới gần lập tức ném đầu yêu ngưu về phía đối phương sau đó lập tức kích hoạt thú văn, hắn và ảnh điêu thoáng cái đã xuất hiện bên ngoài hắc vụ.
- RỐNG…
Cự xà từ bên trong hắc vụ lao ra, xà nhãn phẩn nộ nhìn con mồi, nó rống lớn một tiếng rồi tiếp tục đuổi theo.
Lâm Phong nhìn cự xà đuổi tới, khóe miệng nhếch lên để lộ nụ cười đắt ý, hắn lấy ra một cái ma trận kích hoạt, không gian trước mặt hắn lập tức thay đổi, xung quanh chỉ còn lại một màu đen u ám.
Đột nhiên Lâm Phong cảm giác có thứ gì đó đang muốn thôn phệ cơ thể, hắn liền dùng linh lực hộ thể nhưng vô dụng.
- Tiểu tử ngươi đứng ngây ra đó làm gì còn không mau lấy thông thiên đỉnh ra.
- Đúng rồi.
Lâm Phong tế ra thông thiên đỉnh sau đó nhảy vào bên trong đại đỉnh, cảm giác ăn mòn lập tức biến mất, trên tay hắn xuất hiện một ngọn tiểu hỏa, cảnh vật xung quanh dần hiện rõ.
Theo đúng kế hoạch thì hắn sẽ đặt một cái ma trận bên trong cơ thể yêu ngưu đợi khi con mồi cắn câu thì kích hoạt ma trận còn lại.
Nếu không có gì bất ngờ thì bây giờ hắn đang ở bên trong cơ thể của cự xà, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, nơi này giống như một cái thông đạo rộng lớn, bên dưới có một dòng nước đẩy thông thiên đỉnh trôi đi.
Lâm Phong lấy ra một viên địa cấp bạo đơn ném vào vách thông đạo, bạo đơn lập tức nổ tung.
- ẦM…
- Nà ní.
Hỏa ảnh bùng nổ rồi biến mất, bên trên vách thông đạo vẫn như cũ, một v·ết t·hương cũng không có.
Tuy hắn chỉ dùng địa cấp bạo đan nhưng nơi này là bên trong cơ thể của cự xà vậy mà ngay cả một v·ết t·hương cũng không có, tên này cũng quá trâu chó đi.
Lâm Phong lấy thêm mấy viên bạo đan ném thử, kết quả vẫn không có gì thay đổi, cự xà hoàn toàn không có phản ứng.
- Xem ra lại phải dùng đến tuyệt chiêu.
Hắn vừa lấy ra pháp chỉ thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Để đó cho lão phu.
Thông thiên giới chỉ lóe lên, một cành linh dược rực lửa xuất hiện trong tay Lâm Phong.
- Hỏa dương cổ thụ ?
Thủy hỏa tương khắc, đối với loại hàng sử dụng dạ dày để tu luyện như yêu thú thì rất khó để luyện hóa linh dược có thuộc tính tương khắc đồng cấp, thiên cấp cự xà có thể dễ dàng luyện hóa địa cấp hỏa dược nhưng với thiên cấp hỏa dược thì hên xui.
- Nếu nó không thể luyện hóa thì thế nào ?
- Nhẹ thì r·ối l·oạn tiêu hóa, nặng thì n·gộ đ·ộc thực phẩm.
Bên dưới lam hải, cự xà đang bơi đột nhiên dừng lại, thân hình to lớn không ngừng vùng vẩy, cái miệng há rộng như muốn phun thứ bên trong cơ thể ra bên ngoài.
- RỐNG…
Cự xà vùng vẫy suốt mấy canh giờ khiến cho đại hải nổi lên từng cơn sống lớn, yêu thú trăm dặm xung quanh bỏ chạy tán loạn.
Bên trong cơ thể của cự xà, thông thiên đỉnh liên tục va vào thông đạo, Lâm Phong cảm giác trời đất quay cuồn, hắn đã sắp không cầm cự nỗi rồi.
- Lão đầu có cách nào để tên này dừng lại không ?
- Không có.
- Rồi giờ làm sao ?
- Dùng mê hồn đan.
Lâm Phong nghe lão nói liền lấy mấy viên mê hồn đan ném ra bên ngoài thông thiên đỉnh, hắn đợi một lúc cũng không có gì thay đổi.
- Hình như không có tác dụng.
- Ý của lão phu là tiểu tử ngươi dùng mê hồn đan.
Mê hồn đan có thể làm cho tu sĩ mất đi ý thức trong một thời gian, đợi đến khi đầu yêu xà kiệt sức thì lão đầu sẽ dùng giải dược giúp hắn tỉnh lại.
Lúc này thần thức của Lâm Phong đã rơi vào trạng thái mê loạn, hắn vô thức làm theo lời lão đầu lấy mấy viên mê hồn đan nuốt vào sau đó lăn ra nằm thẳng cẳng.
Cự xà điên cuồng vùng vẫy suốt một ngày một đêm cuối cùng cũng dừng lại, cơ thể to lớn nằm im bên dưới đại hải, trên người xuất hiện vài v·ết t·hương do v·a c·hạm trong lúc vùng vẫy.
Nó vừa nằm xuống một lúc thì thanh âm từ nơi nào đó vọng tới.
- Ui… đau c·hết ta.
Lâm Phong chậc vật ngồi dậy, cơ thể hắn xuất hiện nhiều v·ết t·hương hơn cả cự xà, còn tốt là chỉ bị ngoại thương.