Thiên La

Chương 264: Thánh cung chiêu đồ




Chương 264: Thánh cung chiêu đồ

Sau khi từ di tích trở về, Lâm Phong đã thu được rất nhiều bảo vật, trong đó có một cái bình ngọc hắn chôm được bên trong kim quan của U Minh thánh chủ.

Lúc đầu hắn còn tưởng là tuyệt thế đan dược gì đó nhưng khi mở ra thì nhìn thấy bên trong bình chỉ là một loại chất lỏng đen thui.

- Không lẽ là dược tề?

- Ngu ngốc, đây chính là ám nguyên chi thủy.

- Thứ này có đáng giá không ?

- Vô giá.

Lão đầu nhìn vẻ mặt đần độn của hắn đành phải cẩn thận giải thích, ám nguyên chỉ thủy là do ám nguyên chi khí tích tụ qua vô số năm tháng tạo thành, chỉ cần một giọt có thể biến một tên tu sĩ bình thường trở thành một tên tu sĩ sở hữu ám hệ hùng mạnh.

Tương truyền bên trong U Minh bí cảnh có một nơi gọi là ám nguyên chi địa, một khi tu sĩ bước vào bên trong, linh lực lập tức bị ám nguyên chi khí thôn phệ cho đến khi cạn kiệt.

Khi ngũ đại thánh cung tiến vào chủ cung thì nhìn thấy truyền tống trận dẫn đến U Minh bí cảnh đã bị phá nát, có lẽ là do trận chiến năm đó tạo nên.

- Muh ha ha ha ha… trời độ lão tử.

Sau khi cười như điên nữa giờ, Lâm Phong dần lấy lại bình tĩnh, hắn đúng là đoán chuyện như thần, thứ được để chung với ma đao sao có thể là phàm vật.

- Lão đầu nếu như ta sử dụng ám nguyên chỉ thủy thì liệt hỏa phần thiên có xảy ra vấn đề gì không ?

- Không.

Lỡ như sao khi dung hợp ám nguyên chi thủy, liệt hỏa phần thiên xảy ra vấn đề khiến hắn không thể tiếp tục luyện đan, lúc đó đúng là khóc hết nước mắt.

Muốn dung hợp ám nguyên chi thủy cần phải sử dụng một loại đan dược gọi là dung linh đan trong suốt quá trình dung hợp, khi cơ thể của hắn tiến vào trạng thái phù hợp nhất thì ám nguyên chỉ thủy mới phát huy hết công dụng.

Theo tính toán của lão đầu thì phải mất ba tháng để cơ thể của Lâm Phong đạt đến trạng thái hoàn hảo nhưng nhờ có Vô Cực thánh thụ trợ giúp nên hắn chỉ cần một tháng là đủ.

Sáng hôm sau, trong lúc đám đệ tử đang chuẩn bị cho đại hội chiêu đồ thì có một thông báo truyền khắp thánh cung.

Đệ nhất thiên tài Pháp cung Lãnh Hàn Băng thành công đột phá vương giả được thánh cung thăng cấp làm chấp sự ngoại môn của Pháp cung.

Một số đệ tử Pháp cung nghe được tin tức liền thở dài.

- Vậy là từ nay ta không còn được gặp nữ thần của mình.



- Ngươi không muốn sống nữa hả, nói nhỏ thôi.

Tên thanh niên liếc nhìn xung quanh, đệ tử thánh cung đều biết Lãnh Hàn Băng có mối quan hệ mờ ám với thánh nữ, nam tử có chủ ý với nàng đều có kết cục vô cùng thê thảm.

- Các ngươi không cần thất vọng, mỗi lần thánh cung chiêu đồ sẽ có không ít mỹ nữ tham gia, lúc đó tha hồ mà ngắm.

- Sư huynh anh minh.

Cách đó không xa, Lâm Phong vừa đi vừa nghe đồng môn bàn tán về chuyện băng nữ đột phá vương giả, một cảm giác bất an dâng trào bên trong cơ thể hắn.

- Bây giờ thì bật nốc kiểu gì đây ?

Lúc Hàn Băng chưa đột phá chỉ cần dùng vài chiêu là có thể thu phục Lâm Phong, bây giờ nàng đã đột phá vương giả dù cho mấy chục tên như hắn cùng lúc xong lên cũng không đủ cho nàng đánh.

- Lão đầu có cách nào không ?

Lão đầu suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.

- Có.

- Xin tiền bối chỉ giáo.

- Kéo nha đầu đó lên giường chiến một trận.

- Sư phụ tại thượng, xin nhận đệ tử một lạy.

Phong Thanh Thanh đi phía sau tên dâm tặc, từ di tích trở về hình ảnh của hắn trong lòng nàng ít nhiều đã có thay đổi nhưng khi nhìn thấy nụ cười mờ ám của hắn thì vẫn có xúc động lao tới đánh cho một trận.

Một lúc sau, cả hai đi tới Bách Luyện phong, Lâm Phong tiến thẳng lên núi tìm một chỗ không người để luyện tập.

Phong Thanh Thanh nhíu mày nhìn tên nam nhân bên cạnh.

- Ngươi đưa ta đến đây làm gì ?

- Ta muốn ngươi giúp ta tập luyện.

- Không rãnh.

Nàng là hộ vệ của hắn chứ không phải là thuộc hạ của hắn, chuyện này không phải là nhiệm vụ của nàng.



Lâm Phong cũng đoán được bạo nữ sẽ từ chối nên đã chuẩn bị từ trước.

- Dù sao bên trong di tích ta đã giúp ngươi lấy được không ít chỗ tốt, xem như ngươi trả ân cho ta có được không ?

- Những thứ đó đều là do ta tự lấy, liên quan gì đến ngươi.

- Nếu không phải lúc đó ta ôm ngươi bay vào…

- Câm miệng.

Phong Thanh Thanh trừng mắt nhìn tên nam nhân đối diện, khí tức vương giả có dấu hiệu bùng nổ, mỗi lần nhớ đến chuyện bị dâm tặc chiếm tiện nghi là nàng lại muốn động thủ.

Lâm Phong nhìn thấy tình hình có vẻ không ổn liền đổi hướng.

- Ta sẽ trả công cho ngươi, mỗi ngày 100 khối trung phẩm linh thạch có được không ?

- Ta không cần linh thạch.

- Vậy ngươi muốn thứ gì ?

Phong Thanh Thanh mỉm cười, thứ nàng muốn nhất đương nhiên là đập tên lưu manh này một trận.

- Ta có thể giúp ngươi nhưng trong quá trình tập luyện nếu lỡ tay làm cho ngươi b·ị t·hương thì sao ?

- Đó là do ta học nghệ không tinh, không liên quan đến ngươi.

- Tốt.

Lâm Phong vừa dứt lời thì Phong Thanh Thanh liền lui lại một đoạn, nàng lấy ra một thanh trường tiên cầm trong tay, ánh mắt hưng phấn nhìn dâm tặc.

- Sao ta có cảm giác bất an thể nhỉ?

Hắn lấy ra đại đao đứng đối diện với bạo nữ, trước khi động thủ còn không quên nhắc nhỡ đối phương.

- Đừng quên phong ấn tu vi của ngươi.

- Ngươi không cần sợ, bây giờ tu vi của ta chỉ là lục cấp sơ kỳ.

- Lão tử không tin ngay cả một nữ nhân cũng không đánh lại, tật phong nhất thức.



Lâm Phong đạp vân tung mị ảnh phóng thẳng tới chỗ bạo nữ, với khoảng cách ngắn như vậy hắn không tin nàng có thể né được, đại đao trong tay chém về phía đối phương.

Phong Thanh Thanh vẫn đứng im bất động, đại đao chỉ còn cách nàng một chút thì dừng lại, Lâm Phong nhíu mày.

- Sao ngươi không động thủ.

Hắn vừa dứt lời thì trước ngực truyền đến cảm giác đau nhói, cơ thể bay ngược về phía sau.

Phong Thanh Thanh thu lại ngọc cước.

- Cảm giác thế nào?

- Ngươi khục khục… vô sỉ.

- Nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn với bản thân.

Lão đầu dùng ánh mắt tán thưởng nhìn bạo nữ.

- Nha đầu đó nói không sai.

Lâm Phong nắm chặt đại đao, khí tức linh giả lục cấp bùng nổ, ánh mắt khóa chặt thân ảnh đối diện, lần này hắn sẽ cho bạo nữ thấy thế nào là nam nhân chân chính.

- Ăn một đao của lão tử.

Tốc độ xuất chiêu của Lâm Phong vô cùng nhanh chỉ thấy ánh đao vừa lóe lên thì hắn đã xuất hiện bên cạnh Thanh Thanh, đại đao từ trên cao chém xuống.

Đúng lúc này đại thủ của hắn bị trường tiên quấn chặt, ngọc thủ của bạo nữ khẽ động, đại đao lập tức đổi hướng.

- Tốc độ quá chậm.

Phong Thanh Thanh vừa dứt lời thì chân của nàng đã va vào mặt của hắn, cơ thể Lâm Phong b·ị đ·ánh bay về phía sau, trên mặt truyền đến cảm giác tê dạy.

- Chẳng lẽ ngươi không biết đánh người không thể đánh mặt sao?

- Ta thích.

- Thiên lý tùy hành.

Thân ảnh Lâm Phong tan biến giữa thiên địa sao đó xuất hiện phía sau Phong Thanh Thanh, đại đao của hắn vừa giơ lên thì trước ngực lại truyền đến cảm giác đau đớn, cơ thể của hắn lại bị bạo nữ đá bay.

- Đáng c·hết, lão tử không tin không đánh trúng ngươi.

Lâm Phong vừa đứng lên thì nhìn thấy Phong Thanh Thanh đã xuất hiện trước mặt, trường tiên trong tay nàng như yêu xà lướt tới quấn chặt lấy cơ thể của hắn sau đó nâng lên không.