Chương 262: Trở về
Lâm Phong nhìn bộ dáng e thẹn của nữ tử đối diện, trong lòng thầm đắt ý, ngoài mặt lại tỏ ra do dự.
- Nhưng mà lúc trước đệ từng hứa sẽ giúp tỷ tìm địa đồ, bây giờ địa đồ đã tìm được theo lý thì phải đưa cho tỷ.
Liễu Huân Vũ trừng mắt nhìn tên nam nhân trước mặt.
- Thứ này là Lâ·m đ·ạo hữu tìm được, muốn đưa thì đạo hữu tự đi mà đưa, không liên quan đến ta.
Nàng nói xong liền xoay người rời đi, vừa ra tới cửa thì giọng nói của tên nam nhân phía sau truyền đến.
- Huân Vũ tỷ, đợi chút đã.
- Có chuyện gì ?
- Đệ có một món quà muốn tặng cho Nam Cung tỷ tỷ, tỷ có thể đưa quà giúp đệ được không ?
Liễu Huân Vũ xoay người, ánh mắt đề phòng nhìn Lâm Phong.
- Đệ tặng quà cho Nam Cung sư tỷ làm gì ?
- Lần trước Nam Cung tỷ tỷ tặng đệ mấy gốc linh dược, đệ không muốn nợ ân tình của đối phương nên mới tặng lại.
- Có thật như vậy không ?
Lâm Phong nhìn thấy Huân Vũ bước đến theo bản năng liền lui lại, cảm giác sống lưng lạnh toát.
- Những lời đệ nói hoàn toàn là sự thật, đệ thề.
- Dù sao ta cũng chỉ là người ngoài đâu có tư cách xen vào chuyện của Lâ·m đ·ạo hữu.
Liễu Huân Vũ dứt lời liền lấy túi trữ vật trong tay Lâm Phong rời đi, ánh mắt ẩn hiện lo lắng.
Nam Cung sư tỷ tài sắc song toàn chỉ cần là nam nhân thì nhất định sẽ động lòng, không chừng nàng lại sắp có thêm một vị tỷ muội.
Lâm Phong nhìn hình bóng nữ tử dần biến mất, hắn suy nghĩ một lúc quyết định không đuổi theo, những chuyện như thế này càng giải thích sẽ càng làm đối phương thêm nghi ngờ.
Thêm vài ngày trôi qua, phong ấn bên ngoài Phong Linh đã sắp khôi phục, ngũ đại thánh cung sau khi thương lượng quyết định sẽ rời đi, nơi này hắc vụ dày đặc không thích hợp ở lâu.
Trong thời gian này, toàn bộ Nam Hoang liên tục đón nhận những tin tức kinh thiên động địa, đầu tiên là U Minh thánh chủ dẫn theo mấy chục vị tôn giả, vương giả gia nhập vào thế lực của Ma giáo.
Tiếp theo là thủ lĩnh Nam Hoang Ma giáo Qủy Ảnh dẫn theo thuộc hạ giao chiến với một đám tu sĩ ngũ đại thánh cung, kết quả bắt sống được một vị trưởng lão và mười mấy vị chấp sự, mấy ngàn tu sĩ đi theo đều bị diệt sát.
Cuối cùng là tin tức về trận chiến kinh thiên gần vạn năm trước, thật ra kẻ giành chiến thắng năm đó là U Minh thánh chủ nhưng hai vị thánh nhân của bọn họ đã bị năm vị thánh nhân của ngũ đại thánh cung đánh bại, trước khi vẫn lạc U Minh thánh nhân đã dùng toàn bộ sức lực để phong ấn đại thiên bí cảnh để ngũ đại thánh cung không thể đuổi tận g·iết tuyệt.
Bên trong khách điếm của một thành trì nào đó, một đám tu sĩ vừa ăn uống vừa bàn thiên hạ đại sự.
- Không ngờ U Minh thánh chủ vẫn còn sống, đúng là kỳ tích.
- Ta nghe nói đám người đó dùng bảo nguyên bí thuật nên mới sống nhây đến như vậy.
- Trước kia chỉ có Ma giáo đã làm cho Nam Hoang rung chuyển, giờ lại có thêm U Minh thánh cung gia nhập, chỉ sợ ngày tháng yên bình của chúng ta không còn nhiều.
Một thanh niên thở dài.
- Lần này Ma giáo trúng lớn, ta còn nghe nói năm đầu U Minh cổ xà cũng chạy đến chỗ của bọn họ.
- Ma giáo tạo nghiệt khắp nơi không ngờ lại được thương thiên phù hộ, đúng là bất công.
- Đen thôi, đỏ quên đi.
Ma giáo một hơi đồ sát mấy ngàn tu sĩ đã làm chấn động cả Nam Hoang đồng thời cũng khiến cho danh tiếng của ngũ đại thánh cung suy giảm.
Sau khi rời khỏi sơn mạch ngũ đại thánh cung lập tức cho người truy tìm tung tích của Ma giáo nhưng đều tốn công vô ích.
Lâm Phong ngồi bàn bên cạnh vừa ăn vừa hóng chuyện, đợi đến nữa ngày cũng không nghe ai nói gì đến hắn.
- Lão đầu cái tên hôm đó bị ta tập kích thật sự là U Minh thánh chủ hử?
- Không sai.
- Không biết lúc đó hắn có nhìn thấy mặt ta không?
Vì tình hình khẩn cấp nên lúc đó hắn không kịp đeo mặt nạ vào, lỡ như bị tên thánh chủ đó nhận ra thì lớn chuyện rồi.
- Tiểu tử ngươi không cần lo lắng, lúc đó ngươi dùng pháp chỉ công kích chỉ c·ần s·au này không dùng tới chiêu đó thì sẽ không bị hắn nhận ra.
Lâm Phong gật gật đầu, đợi khi trở về thánh cung hắn sẽ tìm mua một cái thiên chỉ khác, dù sao bây giờ hắn cũng không sợ thiếu linh thạch.
Vài ngày trôi qua, ngũ đại thánh cung hoàn toàn rút khỏi Ma Lĩnh sơn mạch, đám tu sĩ cũng lần lượt rời đi, sự kiện U Minh di tích dần lắng xuống, Nam Hoang trở lại những ngày tháng yên bình nhưng chưa được bao lâu thì lại bắt đầu dậy sóng.
Vài tháng trước thánh cung liên tục bị thú triều tập kích, lực lượng suy giảm nghiêm trọng nên ngũ đại thánh cung đã quyết định sẽ mở đại hội chiêu đồ trước thời hạn nữa năm, tức là chỉ còn đúng một tháng để tu sĩ chuẩn bị.
Vào lúc loạn thế như bây giờ cách tốt nhất để giữ mạng là tìm một thế lực để dựa lưng, thánh cung chính là lựa chọn tốt nhất, nơi này không chỉ có tài nguyên phong phú, thiên tài vô số mà còn là thế lực duy nhất có thể đối đầu với Ma giáo.
Lần này thánh cung chiêu đồ ước tính số lượng tu sĩ tham gia sẽ nhiều hơn so với những lần trước nhưng thời gian chỉ còn lại một tháng nên phần lớn đệ tử thánh cung đều được triệu tập để chuẩn bị cho đại hội.
Lâm Phong là đệ nhất thiên tài đan đạo Nam Hoang chính là chiêu bài tốt nhất để thu hút đan sư nên chắc chắn không thể thiếu phần, vừa mới trở về thánh cung hắn liền bị sư phụ gọi đến trình diện.
- Đệ tử Lâm Phong tham kiến sư phụ.
Lưu Vũ Đồng nhìn tên đệ tử trước mặt, so với lúc trước cũng không khác bao nhiêu, nàng khẽ gật đầu.
- Lần này đến di tích có thuận lợi không?
- Nhờ có ân đức của sư phụ, đệ tử vẫn bình yên vô sự.
Lâm Phong nói xong liền lấy ra một cái hộp ngọc dâng lên cho lão sư.
- Đây là vài gốc linh dược đệ tử tìm được bên trong U Minh thánh cung, mời sư phụ xem qua.
Lưu Vũ Đồng nhận lấy hộp ngọc liền thu vào túi trữ vật, đệ tử đã có lòng dù là bảo vật hay phế vật thì nàng cũng sẽ không từ chối.
- Ta có một chuyện muốn giao cho ngươi đi làm.
- Đệ tử sẽ cố hết sức để hoàn thành nhiệm vụ.
- Tốt, ta và các vị trưởng lão đã thượng lượng xong, lần này thánh cung chiêu đồ sẽ do tiểu tử ngươi giúp Đan cung tuyển chọn nội môn đệ tử.
Thông thường chân truyền đệ tử sẽ do trưởng lão lựa chọn, nội môn và ngoại môn đệ tử sẽ do chấp sự lựa chọn nhưng lần này lại có chút thay đổi.
Lâm Phong vừa đánh bại Nam Cung Như Mộng, danh tiếng đang lên dù không được tốt cho mấy nhưng vẫn có thể giúp thánh cung thu hút không ít đan sư.
Lâm Phong đảo mắt suy nghĩ, mấy chuyện nhàm chán vô lợi này hắn sẽ không đâm đầu vào làm gì.
- Sư phụ, chuyện này quan hệ trọng đại, đệ tử lại là lần đầu tham dự thánh cung chiêu đồ chỉ sợ sẽ phụ lòng tin của người.
- Ta sẽ bảo Tuệ Vân theo giúp ngươi.
- Sư phụ yên tâm, chuyện này cứ giao cho đệ tử.
- Được rồi, đi đi.