Thiên La

Chương 249: Tàn tích U Minh




Chương 249: Tàn tích U Minh

Lâm Phong còn đang đắt ý thì phía trước xuất hiện một đám hắc vân bay tới, tốc độ vô cùng nhanh, chỉ thoáng cái đã đến trước mặt đám lão đầu.

Một lão đầu hét lớn.

- Nghiệt súc mau tránh đường.

Đại thủ giơ lên, linh lực cuồn cuộn đánh về phía hắc vân.

- ÉC… ÉC…

Thanh âm chói tai từ bên trong hắc vân truyền đến, vài chục tu sĩ không kịp đề phòng lập tức rơi xuống hắc vụ.

Khi hắc vân đến gần thì tu sĩ mới nhìn rõ được thứ đang bay về phía bọn họ là một bầy biên bức, số lượng lên đến hàng trăm vạn.

Biên bức là loài yêu thú vô cùng đặt biệt, bọn chúng sở hữu khả năng phi hành của yêu cầm nhưng lại có bộ hàm của yêu lang, thức ăn chủ yếu là huyết nhục, ngoài ra biên bức còn có khả năng công kích linh hồn bằng âm thanh.

Đám biên bức bay tới trước mặt lão đầu thì bị linh lực hùng mạnh đánh bay, bọn chúng lập tức trốn vào hắc vụ sau đó bắt đầu tập kích tu sĩ.

Lúc này đã không còn nhìn thấy vô số xúc tua, có lẽ bọn họ đã vượt qua địa bàn thực linh thụ tiến vào hang ổ của lang đầu biên bức.

Lâm Phong nhìn từng đầu biên bức từ bên trong hắc vụ xong tới, khóe miệng nhếch lên.

- Tiểu ảnh xử lý bọn chúng.

- ÉC…

Thiên Ảnh ma điêu rống lên một tiếng, đám lang đầu biên bức vừa bay tới liền rơi vào hắc vụ, đây chính là áp chế huyết mạch, tuy không thể diệt sát nhưng có thể làm cho đối thủ rung sợ.

Phần lớn lang đầu biên bức là huyền cấp, số ít là địa cấp nên dù có số lượng đông hơn gấp mấy chục lần vẫn không thể cản bước tu sĩ.



Nữa ngày trôi, phía trước xuất hiện một bức tường lớn chỉ cao vài trượng nhưng kéo dài vô tận, đám lão đầu vừa nhìn thấy tường thành liền bay đến quan sát.

Một lão đầu kích động lên tiếng.

- Không sai, đây chính là U Minh cổ thành.

Theo thư tịch ghi chép U Minh cổ thành được xây từ ám vân thạch, loại khoáng thạch này vô cùng rắn chắc, bên trên mỗi khối đều có đường vân uốn lượn như rồng như phượng.

Lâm Phong nhìn tường thành trước mặt chỉ cao gấp mấy lần hắn nhưng bây giờ hắn đang cách mặt đất vài dặm tức lài bức tường thành này phải cao đến cả ngàn trượng, còn cao hơn cả Cửu Huyền thánh thành.

Bên kia tường thành hắc vụ mờ nhạt như sương khói, từ bên trên tường thành có thể nhìn thấy cảnh vật bên trong, một số tu sĩ muốn bay vào thì bị đám lão đầu ngăn lại.

- Hắc vụ bên trong thành mờ nhạt hơn bên ngoài chứng tỏ có hộ thành đại trận, không ai được phép tiến vào.

Một cái thiên trận có thể tồn tại qua hàng vạn năm, chỉ cần có đủ linh khí để duy trì thì đại trận sẽ luôn hoạt động.

Bên dưới U Minh cổ thành chính là một cái đại linh mạch bị phong ấn, linh khí gần như vô cùng vô tận.

Đám lão đầu bay dọc theo tường thành, thông thường tâm trận sẽ được đặt ở cổng thành chỉ cần tìm được sẽ có thể tiến vào bên trong.

Một canh giờ trôi qua, cổng thành đầu tiên được tìm thấy, trưởng lão Ngự Thú thánh cung xung phong phá trận, lão đầu vừa tiến vào tâm trận một lúc thì mặt đất bên dưới truyền đến chấn động.

Trước đại môn thành trì, hắc vụ hóa thành một vòng xoáy lớn, từ bên ngoài có thể nhìn rõ hắc vụ đang tràn vào bên trong.

- Cổng thành đã mở, các vị mau vào thành.

Lâm Phong lén lấy ra một cái ma trận ném bên ngoài thành sau đó cưỡi Thiên Ảnh ma điêu bay vào bên trong, muốn làm đại sự thì trước tiên phải tính đường lui.



Tu sĩ sau khi tiến vào thành thì như ong vỡ tổ mà bay đi, Lâm Phong ra lệnh cho ảnh điêu bay về phía tây, lúc phá trận lão đầu đã nhìn ra bọn họ đang ở phía đông U Minh thành, muốn đi đến trung tâm thành trì thì phải đi ngược lại.

Thông thường những thương hội lớn như Vạn Bảo các, Thánh Đan các… đều ở trung tâm của thành trì nếu nhanh chân không chừng có thể tìm thấy báo vật.

Bên cạnh Lâm Phong lúc này chỉ còn lại băng nữ và bạo nữ, khi ảnh điêu vừa vào thành thì yêu nữ đã rời đi.

Bên trong U Minh thành chỉ còn lại một đ·ống đ·ổ n·át, đại thụ mọc khắp nơi, còn hoang tàn hơn cả lúc thành trì bị thú triều t·ấn c·ông, nơi này gần như không có dấu vết của yêu thú.

Thiên Ảnh ma điêu bay được một lúc thì dừng lại trên một ngọn tiểu sơn, Lâm Phong vừa bước xuống đúng lúc nhìn thấy hai lão đầu tiến vào bên trong, hắn lập tức đuổi theo phía sau.

Bên trong là một không gian rộng lớn, vừa bước vào đã nhìn thấy vô số bình ngọc nằm im trên mặt đất, giữa phòng có một cái đan đỉnh to lớn.

- Nơi này là Thánh Đan các.

Sau khi đại chiến kết thúc nơi này đã bị phá nát, trãi qua gần vạn năm không có người tu sửa cuối cùng bị đại thụ bao phủ trở nhìn qua giống như một ngọn tiểu phong.

Lâm Phong bỏ qua những thứ bên ngoài, hắn chạy thẳng vào bên trong, trên đường đi gặp được không ít hài cốt của tu sĩ.

Phía sau Thánh Đan các có một cái dược viên, khi Lâm Phong đến nơi chỉ nhìn thấy toàn là đại thụ và cỏ dại còn có vài lão đầu đang tìm kiếm.

- Lão tử vẫn chậm một bước.

- Linh dược nơi này chỉ vừa bị lấy đi cách đây không lâu.

- Không thể nào.

Lâm Phong lắc đầu, vài ngày trước bọn họ còn đang giao chiến với yêu thú làm sao có thể chạy đến đây.

- Lão đầu có phải lão nhìn lầm rồi không ?

- Lão phu nhất ngôn cửu đỉnh.



Lão đầu chỉ cần liếc qua lập tức nhìn ra cấm chế nơi này chỉ vừa bị phá cách đây vài ngày, rõ ràng là có người đã đến trước cả ngũ đại thánh cung.

- Không lẽ là Ma giáo.

Ở Nam Hoang chỉ có Ma giáo là dám đối đầu với ngũ đại thánh cung, có thể trong lúc thánh cung và yêu thú đại chiến thì đám yêu nghiệt Ma giáo đã chạy đến chỗ này.

- Không thể.

Lão đầu lập tức phủ nhận, Ma giáo thật sự đến nơi này thì phải mở được hộ thành đại trận, một khi đại trận bị phá thì hắc vụ bên ngoài đã sớm tràn vào.

- Chuyện đó để sau này bàn, làm chính sự cái đã.

Lâm Phong tiếp tục đi tới những căn phòng còn lại, sau khi tìm kiếm một lúc cuối cùng cũng có được chút thu hoạch, bên trong một căn phòng vẫn còn lại vài gốc linh dược nhưng hắn vừa chạm vào thì lập tức hóa thành tro.

- Đậu xanh.

Lâm Phong buồn bực chửi thầm, bên trong Thánh Đan các hoàn toàn trống không, đan dược và linh dược đều biến mất, đan đỉnh cũng không còn, linh thạch cũng không thấy.

Đúng lúc này bên ngoài truyền đến chấn động, hai lão đầu từ bên trong chạy ra, Lâm Phong lập tức đuổi theo, bên trong di tích một khi xảy ra t·ranh c·hấp kiểu gì cũng liên quan đến bảo vật.

Hắn vừa bước ra tới đại môn thì nhìn thấy hỏa cầu bay tới, Phong Thanh Thanh xuất hiện trước mặt hắn, trường kiếm trong tay chém đôi hỏa cầu.

Bên trong U Minh thành tình hình vô cùng hỗn loạn, yêu thú không biết từ nơi nào kéo đến đang cùng tu sĩ đại chiến, một tên tu sĩ bị yêu cầm tóm được sau đó từ trên cao ném xuống nằm bất động trên mặt đất.

Lâm Phong lấy ra cốt đao chuẩn bị xong vào chiến đấu thì phát hiện linh lực bên trong cơ thể như bị phong ấn, chỉ sử dụng được một nữa.

- Không lẽ bên trong thành có thánh thú ?

- Là hộ thành đại trận.

Theo lời lão đầu đã có kẻ lén kích hoạt hộ thành đại trận, không chỉ có một cái mà có tận hai cái, một cái gọi là cấm linh trận, cái còn lại là cấm không trận.