Chương 250: Tàn tích U Minh
Bên trong cấm linh trận, linh lực của tu sĩ sẽ bị hạn chế, còn bên trong cấm không trận thì tu sĩ dưới vương giả không thể phi hành, quan trọng là loại trận pháp này chỉ có hiệu quả với tu sĩ hoàn toàn vô dụng đối với yêu thú.
Một đám yêu lang xong tới chỗ Lâm Phong liền bị hai lão đầu tiêu diệt, Lâm Phong còn chưa kịp đa tạ thì đối phương đã rời đi.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Thiên Ảnh ma điêu vỗ cánh bay được một lúc thì bị đám yêu cầm vây lấy.
- ÉC…
Yêu cầm vừa đến gần liền bị uy áp của ảnh điêu làm choáng, Hàn Băng giơ lên pháp trượng hóa băng toàn bộ đám yêu cầm, cơ thể bọn chúng rời xuống vỡ thành từng mảnh.
Đám này vừa đi thì đám kia lại tới, gần trăm đầu biên bức vây lấy ảnh điêu nhưng bọn chúng chỉ đứng bên ngoài hò hét không dám tiếp cận.
Lâm Phong nhíu mày.
- Yêu thú cũng biết dùng võ mồm sao ?
Đại chiến vẫn diễn ra vô cùng khóc liệt, tu sĩ vừa đánh vừa lui về phía đông thành, chỉ cần rời khỏi được hộ thành đại trận thì linh lực sẽ không bị áp chế, có thể tự do phi hành.
Thiên Ảnh ma điêu bay thẳng về phía đông cổ thành, yêu thú chặn đường đều bị băng nữ vào bạo nữ giải quyết, nhiệm vụ của Lâm Phong chỉ đợi yêu thú rơi xuống rồi thu vào túi trữ vật.
Hắn vừa thu một đầu yêu cầm thì thấy vài lão đầu bay qua, cấm không đại trận chỉ cấm được linh giả, từ vương giả trở lên vẫn có thể phi hành chỉ là tốc độ so với bình thường chậm hơn rất nhiều.
Lâm Phong ra lệnh cho ảnh điêu bay theo đám lão đầu, khi bọn họ đến nơi thì nhìn thấy cổng thành đã mở, vô số yêu thú từ bên ngoài tràn vào, ngay cả thiên thú cũng xuất hiện.
Hai lão đầu vừa bay tới cửa thành thì bị thiên cấp yêu chu phun tơ chắn đường.
- Yêu nghiệt không biết sống c·hết.
Lão đầu giơ lên đại thủ thì một đầu thiên cầm từ phía trên lao xuống há miệng phun ra hắc vụ, lão đầu lập tức lui lại, vài chục tên tu sĩ bên dưới không kịp tránh lập tức bị hắc vụ bao trùm.
Tu sĩ bị hắc vụ quấn thân liền mất đi sức chiến đấu, cả người vô lực ngồi trên mặt đất chỉ đợi đám yêu thú xông tới làm thịt.
Lâm Phong ra lệnh cho ảnh điêu bay tới cứu viện nhưng bị một đám địa cấp yêu cầm bao vây, hắn lấy ra mấy chục viên bạo đơn ném tới.
- RỐNG…
U Minh cổ xà từ bên ngoài tiến vào, yêu xà há miệng gầm thét sau đó hướng về đám lão đầu lướt đi.
Một vị trưởng lão đánh lui thiên cầm, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía yêu xà.
- Đầu yêu xà này hình như không giống lúc trước.
- Chẳng lẽ có tới hai đầu thánh thú ?
Trong lúc đám lão đầu còn đang suy nghĩ thì U Minh cổ xà đã lướt tới trước mặt, xà khẩu mở rộng phun ra hắc khí ngập trời, lão đầu lập tức lui lại, đại thủ kết ấn, song chỉ rực sáng, hai đầu yêu thú hư không xuất hiện.
Hai lão đầu bên cạnh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, khí tức tôn giả bùng nổ, mấy trăm đầu yêu thú xung quanh lập tức b·ị đ·ánh bay đi.
- Chiến rồi.
Lâm Phong vừa giao chiến với một đầu thiên cấp yêu hầu vừa quan sát tình hình của mấy vị tôn giả gần đó, chỉ cần có biến hắn sẽ lập tức chuồn êm.
Phong Thanh Thanh lăng không đối diện với yêu hầu, ngọc thủ nắm trường kiếm chém tới, thất đạo kiếm khí phá không bay đi.
Yêu hầu nhảy qua một bên né tránh, hai chân vừa chạm đất lập tức bị hóa băng.
- HỐNG...
Yêu hầu dùng song thủ đập vỡ lớp băng bên ngoài, băng phong vừa phá, Phong Thanh Thanh xuất hiện, trường kiếm đâm thẳng về phía yêu thú.
Ngực của yêu hầu bị trường kiếm đâm thủng, nó rống lên một tiếng giận dữ rồi dùng song quyền đánh về phía đối thủ.
Phong Thanh Thanh lập tức lui lại, nàng chuẩn bị tung chiêu thì yêu hầu đã bỏ chạy.
Lâm Phong vừa định đuổi theo thì nhìn thấy một đầu thiên cấp hắc ngưu đang chạy về phía của hắn.
- Phong chấp sự, hộ giá.
Phong Thanh Thanh nhìn hắc ngưu phóng tới chỉ có thể bỏ qua yêu hầu, nàng bay tới đứng phía trước dâm tặc.
- Đầu hắc ngưu này giao cho ta, ngươi đi mau.
- Tốt.
Lâm Phong kích hoạt âm dương ma trận, Phong Thanh Thanh cảm giác như thiên địa xoay chuyển, đến khi nàng bừng tỉnh thì bản thân đang ở trên tường thành.
- Chuyện gì xảy ra ?
Nàng xoay người thì nhìn thấy dâm tặc đang chạy tới chỗ tâm trận, hắn vừa đến nơi thì liền thấy một tên hắc y nhân đang điều khiển trận pháp.
Lâm Phong lập tức hét lên the thé.
- Phong chấp sự mau bắt hắn lại.
Hắc y nhân nhìn thấy đám người Lâm Phong xuất hiện, ánh mắt kinh ngạc.
- Sao các ngươi lại ở đây ?
Hộ thành đại trận vẫn chưa bị phá thì tu sĩ bên trong không thể ra ngoài, trừ khi bọn này chưa từng vào thành.
Phong Thanh Thanh đột nhiên biến mất sau đó xuất hiện bên cạnh hắc y nhân, ngọc thủ giơ ra tóm lấy đối phương.
- Chỉ một tên vương giả cũng muốn bắt bản tọa.
Hắc y nhân lách người tránh né, trong tay xuất hiện một thanh trường côn đánh về phía đối thủ.
Phong Thanh Thanh lập tức lui lại, trường kiếm rời vỏ chém về phía hắc y nhân, thất đạo kiếm khí vừa bay tới liền bị trường côn đánh tan nát.
- Hắc hắc… bản lĩnh không tệ.
Cả người hắc y nhân bị hắc khí bao phủ, khí tức không ngừng tăng lên, Lâm Phong vừa nhìn thấy liền chấn kinh, bộ dáng của tên hắc y nhân lúc này rất giống với Huân Vũ.
- Chẳng lẽ hắn là người của Liễu gia ?
- Tên này có thể là dư nghiệt của U Minh thánh cung.
Tuy U Minh thánh cung đã tuyệt tích gần vạn năm nhưng lão đầu biết một vài loại bí thuật có thể khiến cho tu sĩ kéo dài thọ nguyên.
Lâm Phong nghe lão đầu nói trong lòng dâng lên cảm giác bất an, chỉ một đầu U Minh cổ xà đã vây khốn toàn bộ tu sĩ nếu có thêm một đám tôn giả, vương giả xuất hiện thì nguy to rồi.
Đã đến lúc này hắn không thể không sử dụng át chủ bài cuối cùng.
- Tiền bối có cao kiến gì không ?
- Đợi tiểu tử ngươi phá được đại trận rồi tính tiếp.
Phong Thanh Thanh và hắc y nhân đánh nhau mấy trăm hiệp vẫn chưa phân thắng bại, cả hai càng đánh càng hăng, mỗi chiêu mỗi thức đều nhắm vào yếu điểm của đối phương.
Hắc y nhân giơ lên trường côn, sau lưng hắn xuất hiện hắc trụ cao ngàn trượng, trường côn hạ xuống, hắc trụ ngã về phía đối phương.
Phong Thanh Thanh vội lướt đi nhưng vẫn không tránh thoát, cả người nàng bị hắc trụ nuốt chửng, không gian xung quanh chỉ còn lại một màu đen u ám, thần thức hoàn toàn bị phong ấn.
Đôi mắt xinh đẹp nhắm khẽ, trường kiếm trong tay chém về phía trước, ánh kiếm lóe lên, không gian sụp đổ, hắc trụ vỡ thành từng mãnh.
- Sao có thể.
Hắc y nhân nhìn tuyệt chiêu bị phá, ánh mắt hiện rõ kinh ngạc, một khiếm vừa rồi của đối phương làm cho hắn cảm giác được nguy hiểm chí mạng.
- Nữ nhân này không diệt trừ nhất định sẽ thành đại họa.
Phong Thanh Thanh nhìn hắc y nhân đuổi đến liền xoay người bỏ chạy, một kiếm vừa rồi đã tiêu hao bảy phần linh lực của nàng, tạm thời không thể tái chiến.