Chương 245: Tàn tích U Minh
Bên ngoài căn cứ của Cửu Huyền thánh cung có hai nữ tử đang trò truyện, trong đó có một nữ tử sở hữu vẻ đẹp lạnh lùng cách người ngàn dặm.
Đúng lúc này nhị nữ nhìn thấy một tên nam nhân từ bên trong chạy ra, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn.
- Huân Vũ tỷ tỷ.
Liễu Huân Vũ mỉm cười, ánh mắt ẩn hiện ôn nhu.
- Đã lâu không gặp, Lâ·m đ·ạo hữu.
- Huân Vũ tỷ tỷ, Hàn Băng sư tỷ ở bên ngoài này rất nguy hiểm, chúng ta vào trong nói chuyện.
- Nơi này có cường giả thánh cung tọa trấn sao có thể nguy hiểm ?
- Hai vị tỷ tỷ có lẽ không biết, dạo này yêu thú nổi loạn ngay cả trưởng lão thánh cung cũng không làm gì được.
Lâm Phong nhìn vẻ mặt mờ mịt của hai nàng liền chỉ đám nam nhân gần đó đang hướng cặp sắc nhãn nhìn về phía bên này.
Sau khi hai nàng vào phòng, Lâm Phong theo bản năng khóa cửa, vẻ mặt gợi đòn nhìn nhị nữ.
- Huân Vũ tỷ tỷ tìm đệ có chuyện gì không ?
- Không có chuyện gì thì ta không thể tìm Lâ·m đ·ạo hữu sao ?
- Không phải, đại môn Lâm gia luôn mở to cửa chào đó tỷ tỷ.
Liễu Huân Vũ lấy ra hai cái hộp ngọc đưa cho hắn.
- Ta đúng là có chuyện muốn tìm đệ, có người nhờ ta đưa cho đệ thứ này.
Lâm Phong nhận lấy hộp ngọc, vừa nhìn thấy thứ bên trong hai mắt liền tỏa ra hào quang.
Bên trong hai cái hộp ngọc là hai gốc địa dược trân quý vẫn còn sinh mệnh, trong đó có một gốc hồn dược và một gốc dị dược.
- Huân Vũ tỷ tỷ, thứ này thật sự tặng cho đệ sao ?
- Không sai.
- Ai mà lại hào phóng như vậy ?
- Đệ đoán xem.
Lâm Phong bắt đầu suy nghĩ, người quen của hắn ở Trường Hà thánh cung không nhiều, có thể bỏ ra hai gốc địa dược làm quà tặng ngoài Liễu Huân Vũ ra chỉ còn lại một người.
- Chẳng lẽ là Nam Cung đạo hữu ?
- Đúng vậy, nàng nói là muốn cảm tạ ân tình của đệ khi ở bên trong Vô Cực bí cảnh.
Liễu Huân Vũ mỉm cười nhìn nam nhân đối diện, ánh mắt ẩn ý.
- Xem ra mối quan hệ của đệ và Nam Cung sư tỷ rất tốt.
Lâm Phong vừa thu hai gốc linh dược vào cổ nhẫn thì cảm thấy lạnh người, trong lòng dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt.
- Lão đầu hình như ta cảm nhận được sát khí.
- Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.
Trước mặt Lâm Phong chỉ có hai nữ tử, Hàn Băng vẫn lạnh như thường, vậy thì chỉ còn Huân Vũ.
- Không lẽ nàng muốn á·m s·át lão công tương lai ?
- Tiểu ngốc tử, nha đầu đó rõ ràng đang ghen với nha đầu kia.
Hắn nghe lão đầu nói liền tỉnh ngộ, lập tức lắc đầu phủ nhận.
- Đệ và Nam Cung đạo hữu chỉ gặp nhau vài lần để bàn luận đan đạo.
- Ta biết.
Chuyện bên trong bí cảnh, Nam Cung sư tỷ đã kể lại toàn bộ cho nàng, tuy hai bên giao dịch dựa trên lợi ích nhưng Huân Vũ vẫn có cảm giác bất an.
Nam Cung Như Mộng tài sắc song toàn, thế gian hiếm thấy chỉ sợ Lâm Phong không thể kiềm lòng.
Liễu Huân Vũ lại lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho hắn.
- Tặng cho đệ.
- Sư tỷ có thể nói cho đệ biết thứ này là của vị đạo hữu nào tặng cho đệ không ?
- Là của Liễu đạo hữu.
Lâm Phong cẩn thận nhận lấy hộp ngọc, hắn chưa kịp mở ra thì giọng nói của lão đầu đã truyền đến.
- Hài… thượng thiên vô nhãn.
Bên trong hộp ngọc của Huân Vũ có hai mảnh hắc giáp, Lâm Phong vừa nhìn liền nhận ra lai lịch hai thanh niên này chính là hộ thần giáp hắn ngày đêm tìm kiếm.
- Muh ha ha ha ha… trời độ lão tử.
Đúng là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắt lai toàn bất phí công phu.
Lần trước gặp nhau ở Vô Cực thánh thành Lâm Phong chỉ thuận tiện nhờ Huân Vũ tìm giúp mảnh hộ thần giáp không ngờ nàng lại tìm được đến hai mảnh, hơn nữa cả hai mảnh đều là thiên văn.
- Huân Vũ tỷ tỷ, thứ này tỷ tìm được ở đâu vậy ?
- Ta vô tình thấy được bên trong bảo khố của Liễu gia.
Lâm Phong gật đầu, nếu là tìm được bên trong một cái di tích nào đó biết đâu sẽ còn vài mảnh, có lẽ tộc nhân Liễu gia không biết lai lịch của thứ này nên đã ném vào bảo khố, vậy thì không thể tìm thêm được rồi.
Trong lúc Lâm Phong đang suy nghĩ về mảnh hộ thần giáp thì giọng nói của Huân Vũ truyền đến.
- Lần này đến đây ta còn có một chuyện muốn nhờ đệ trợ giúp.
Lâm Phong thu lại hai mảnh hộ thần giáp, vỗ ngực đảm bảo.
- Huân Vũ tỷ yên tâm, mọi chuyện cứ giao cho đệ.
- Chuyện này có liên quan đến tồn vong của Liễu gia, đệ không được nói cho bất cứ ai biết.
Huân Vũ vừa dứt lời thì Hàn Băng liền đứng dậy.
- Ta có chuyện cần giải quyết.
- Đợi đã, Hàn Băng tỷ chuyện này cũng có liên quan đến tỷ.
Lãnh Hàn Băng nhíu mày, Lãnh gia và Liễu gia từ trước đến giờ nước sông không phạm nước giếng, sao lại có thể liên quan đến nàng.
- Là chuyện gì ?
- Muội muốn nhờ tỷ tìm giúp một thứ bên trong U Minh thánh địa.
- Là thứ gì?
- U Minh tổ địa.
Sau khi U Minh thánh cung bị tiêu diệt, ngũ đại thánh cung bắt đầu t·ruy s·át toàn bộ dư nghiệt còn lại.
Lúc đó, một vị trưởng lão Trường Hà thánh cung đã bí mật thu nhận một tên tuyệt thế thiên tài của U Minh thánh cung.
Vì để che giấu thân phận, vị trưởng lão đó đã thay tên đổi họ thẩm chí còn gã cả tộc nhân cho tên thiên tài kia.
Lâm Phong nghe đến đây thì đã hiểu ra vẫn đề.
- Có phải vị trưởng lão đó họ Liễu đúng không ?
Liễu Huân Vũ gật đầu.
- Vị thiên tài đó vì để trả ân đã gia nhập Liễu gia, đổi tên thành Liễu U.
- Không lẽ là vị Ám Thần Liễu U đó ?
Lãnh Hàn Băng từng nghe phụ thân kể mấy ngàn năm trước có một vị tuyệt thế cường giả bên trong Trường Hà thánh cung sở hữu ám hệ hùng mạnh, đánh khắp Nam Hoang không tìm được đối thủ, danh xưng Ám Thần.
- Hàn Băng tỷ nói không sai, vị Ám Thần Liễu U đó chính là truyền nhân của U Minh thánh cung.
Lâm Phong đang ngồi hóng chuyện đột nhiên xen vào.
- Huân Vũ tỷ tỷ, đệ nghe nói đệ tử của U Minh thánh cung đều sở hữu ám hệ có đúng không ?
- Không phải.
Liễu Huân Vũ giơ lên ngọc thủ, hắc khí từ trong cơ thể nàng liên tục tỏa ra.
- Thứ sức mạnh này không phải là linh thể mà là huyết mạch.
Ánh mắt Huân Vũ lóe lên hắc quang, cả người nàng tỏa ra một loại uy áp hùng mạnh khiến cho Lâm Phong ngồi bên cạnh cảm thấy khó thở.
Nàng thu lại ngọc thủ, hắc khí theo đó dần tán đi.
Giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử mau cởi y phục của nha đầu kia cho lão phu xem.
Lâm Phong đang ngẩn người nghe lão nói xong thì tỉnh hẳn.
- Còn lâu, ngay cả ta còn chưa được xem nữa là.
- Lão phu nghi ngờ nha đầu này chính là hậu duệ Ma tộc.
- Không phải lão nói Ma tộc đã biến mất rồi sao ?
- Lý thuyết là như vậy nhưng thực tế thì không thể đoán được.
Ngay cả Liễu Huân Vũ cũng không biết bản thân có liên quan đến Ma tộc, có thể đám người U Minh thánh cung năm xưa cũng như vậy.