Thiên La

Chương 246: Tàn tích U Minh




Chương 246: Tàn tích U Minh

Ma tộc vẫn tồn tại thì khả năng Thần tộc tồn tại là rất cao, nếu một ngày nào đó Thần Ma nhị tộc quật khởi thì Nhân tộc và Yêu tộc sẽ gặp đại họa.

Liễu Huân Vũ nhìn tên nam nhân đối diện, ánh mắt ẩn hiện lo lắng.

- Có phải vừa rồi ta rất đáng sợ không ?

Lâm Phong lắc đầu.

- Vẫn dễ nhìn hơn đám yêu thú.

- Đệ…

- Đúng rồi, tỷ muốn đệ tìm giúp tỷ thứ gì vậy ?

- Một tấm địa đồ.

Một tiêu của Liễu gia lần này không phải là U Minh ma đao mà là một tấm địa đồ dẫn đến nơi được gọi là U Minh tổ địa, chỉ khi đến được nơi này thì huyết mạch của Liễu gia mới hoàn toàn được thức tỉnh.

- Nếu Cửu Huyền thánh cung có thể tìm được địa đồ thì Liễu gia sẽ dùng mọi thứ để trao đổi.

Lâm Phong nghe nàng nói liền mỉm cười mờ ám, chỉ cần tìm được địa đồ hắn sẽ lập tức chạy tới Liễu gia cầu thân, lúc đó bọn họ chỉ có thể hai tay dâng Huân Vũ cho hắn.

Liễu Huân Vũ ở lại thêm một lúc rồi rời đi, nàng vừa bước đến cửa phòng thì nghe được giọng nói của Lâm Phong truyền đến.

- Huân Vũ tỷ tỷ hay là chúng ta cùng đi tìm địa đồ có được không ?

Nàng xoay người nhìn hắn.

- Nếu Lâ·m đ·ạo hữu thật sự muốn đi chung với Huân Vũ thì nên sớm đến Trường Hà.

Lâm Phong nhìn Liễu Huân Vũ rời đi, vẻ mặt mờ mịt.



- Tàn tích U Minh chẳng phải ở bên trong Ma Lĩnh sơn mạch sao, đến Trường Hà làm gì ?

- Tiểu tử ngốc, ý của nha đầu đó là muốn ngươi đến Liễu gia cầu thân.

Một khi kết thành đạo lữ thì nàng chỉ có thể đi theo hắn, lúc đó muốn cùng nàng đi đến chỗ nào mà chẳng được.

Nghĩ đến đây, Lâm Phong hạ quyết tâm phải tìm được tấm địa đồ kia, có địa đồ trong tay thì không cần phải lo vấn đề sính lễ, thật là đỡ tốn.

Ánh mắt hắn chợt nhìn qua băng nữ bên cạnh.

- Hàn Băng sư tỷ, gia tộc của tỷ có muốn tìm thứ gì không ?

- Ngươi hỏi làm gì ?

- Không có, đệ chỉ muốn cống hiến một chút sức lực của mình, dù sao thì sư tỷ cũng đã giúp đỡ đệ rất nhiều.

Lãnh Hàn Băng vừa nhìn vẻ mặt của lưu manh liền nhận ra hắn không có ý tốt, chỉ là không biết lại muốn giở trò gì.

Nàng lấy ra một cái túi trữ vật ném cho hắn.

- Thứ này cho ngươi mượn, sau khi bí cảnh kết thúc nhớ trả lại.

Hàn Băng dứt lời liền rời đi, Lâm Phong nhìn băng nữ rời phòng lại nhìn túi trữ vật trong tay, vẻ mặt phức tạp.

- Có khi nào tên tác giả uống lộn thuốc rồi không ?

- Có thể.

Ngoài nguyên nhân này ra thì lão đầu chẳng tìm được nguyên nhân nào hợp lý, từ khi lão xuất thế thì đây là lần đầu nhìn thấy vận khí của Lâm Phong tốt đến như vậy.

Bên trong túi trữ vật là một bộ bảo giáp, ngoài ra còn có một tờ thư tịch ghi rõ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng.



Vài ngày sau, đệ tử ngũ đại thánh cung liên tục kéo đến, tu sĩ tập trung bên ngoài Ma Lĩnh sơn mạch đã lên đến vài vạn, với số lượng hùng hậu thế này không chừng có thể sang bằng cả cái sơn mạch.

Lúc này hắc vụ đã suy giảm vài phần, các vị trưởng lão thánh cung vừa thương lượng với nhau, hôm sau sẽ đồng loạt tiến vào Ma Lĩnh sơn mạch.

Cách đó vài chục dặm có một đám hắc y nhân đang quan sát tình hình, dẫn đầu chính là thủ lĩnh Ma giáo Nam Hoang, Quỷ Ảnh.

- Bản tọa sẽ để các ngươi vào được mà không ra được.

Di tích lần này chính là món quà của thần nữ chuẩn bị cho đám tu sĩ Nam Hoang.

Để tìm được vị trí chính xác của U Minh thánh cung, hàng ngàn đệ tử Ma giáo đã ở bên trong Ma Lĩnh sơn mạch suốt mười mấy năm, đến khi tìm ra còn phải nhờ mười vị tôn giả thả lỏng cấm chế.

Lúc đầu Ma giáo muốn lợi dụng thú triều cản bước ngũ đại thánh cung để bọn họ độc chiếm U Minh nhưng sau đó lại xảy biến cố nên toàn bộ kế hoạch đều phải thay đổi.

Ánh mắt Quỷ Ảnh lóe lên sát khí.

- Tung tích của tên đó tìm kiếm đến đâu rồi ?

- Bẩm đà chủ, thuộc hạ đã cho ma vệ điều tra, tất cả đều xác nhận là Linh Mộng thánh nữ.

- Một đám vô dụng.

Linh Mộng không phải trận sư sao có thể phá được trận pháp mà Ma giáo đã mất mấy năm nghiên cứu.

- Điều tra tất cả những người đi cùng Linh Mộng đến Tinh Vân thành.

- Tuân lệnh.

Nếu không thể tìm ra được chính xác là ai vậy chỉ còn cách diệt trừ toàn bộ, thà g·iết lầm còn hơn bỏ sót.

Sáng hôm sau, hàng vạn tu sĩ đồng loạt tiến vào Ma Lĩnh sơn mạch, dẫn đầu là ngũ đại thánh cung, khí thế vô cùng bá đạo, yêu thú trong vòng vài chục dặm xung quanh đều rút vào sâu bên trong sơn mạch.



Lâm Phong đi theo phía sau yêu nữ, bộ dáng vô cùng nhàm chán, đi đường hơn một canh giờ mà không nhìn thấy nỗi một đầu yêu thú.

- Triệu sư huynh nghe nói sư huynh vừa được thăng làm chấp sự ngoại môn, tiểu đệ xin chúc mừng.

Triệu Dương mỉm cười đáp lễ.

- Đa tạ Lâm sư đệ.

Sau khi từ Vô Cực thánh cung trở về, Triệu Dương đã đột phá vương giả thất cấp, được thánh cung phong làm ngoại môn chấp sự Pháp cung.

Nhưng đứng trước mặt Lâm Phong thì hắn vẫn không có nữa phần kiêu ngạo, nghe thiên hạ đồn tên sư đệ bên cạnh rất có khả năng sẽ trở thành nam sủng của Linh Mộng, tốt nhất không nên động vào.

Lãnh Hàn Băng đã bị Linh Mộng kéo đi, Lâm Phong và Phong Thanh Thanh không thuộc về nhau, còn tốt là trên đường đi có mấy vị sư huynh trò chuyện nếu không sẽ chán c·hết.

- Thứ này chính là địa cấp thượng phẩm luyện hồn đan, sản phẩm mới nhất của Vạn Bảo các do đệ độc quyền cung ứng, mỗi viên chỉ có giá 5000 trung phẩm linh thạch.

Đám thiên tài gần đó cũng bắt đầu cảm thấy nhàm chán nên quay qua nói chuyện với Lâm Phong nhưng càng nói thì linh thạch của bọn chúng càng ít đi.

Cách đó không xa, Linh Mộng mỉm cười nhìn Hàn Băng.

- Ta nghe thuộc hạ nói hắn đang tìm mua một biệt viện bên trong thánh thành, có muốn ta giúp không ?

- Không cần.

Thánh thành là một trong những nơi an toàn nhất ở Nam Hoang, muốn định cử ở nơi đây không chỉ tốn một đống lớn linh thạch mà còn phải được thánh cung đồng ý.

Lâm Phong là chân truyền đệ tử thánh cung hoàn toàn có thể mua một tòa nhà bên trong thánh thành, vấn đề là hắn không đủ linh thạch để mua.

Tháng trước Lâm Phong nhìn trúng một tòa biệt viện có sức chưa lên đến mười mấy lão bà, bên trong có đầy đủ tiện nghi chỉ là chủ nhà kêu giá trên trời, ngay cả cơ hội thương lượng cũng không có nên hắn đành phải rời đi.

Hàn Băng cũng biết chuyện này nhưng nàng sẽ không giúp hắn, dù nàng muốn giúp thì hắn cũng không đồng ý, da mặt lưu manh rất dày nếu hắn muốn nàng giúp nhất định sẽ mở lời.

Nữa ngày sau, mấy vạn tu sĩ đã tiến sâu vào bên trong sơn mạch, bình thường nơi này chính là địa bàn của địa cấp yêu thú nhưng hôm nay lại trở nên hoang vắng, chỉ có hắc vụ càng lúc càng dày, thần thức của tu sĩ bị ảnh hưởng.

- Đám yêu thú này cũng không ngốc.

Mỗi lần đám yêu thú t·ấn c·ông đều kéo cả dòng họ ra đánh nhưng khi nhìn thấy đối thủ quá đông thì lặng lẽ rút lui, với tình hình thế này thì có đi thêm mấy chục dặm nữa cũng không gặp được đám yêu thú.