Chương 244: Tàn tích U Minh
Hai ngày sau, một đám người rời khỏi thánh cung tiến về phía thánh thành, dẫn đầu là thánh tử Trịnh Luân và thánh nữ Linh Mộng, phía sau là đám thiên tài ưu tú của thánh cung.
Theo quy tắc thì đệ tử thánh cung phải đăng ký trước khi tiến vào tàn tích U Minh.
Lúc đầu toàn bộ đệ tử thánh cung đều có thể đăng ký nhưng sau đó đã thay đổi, muốn tiến vào tàn tích thì ít nhất phải đạt đến linh giả ngũ cấp.
Lâm Phong liếc nhìn mấy thanh niên xung quanh đều là thiên tài nổi danh thánh cung ngay cả Ngạo Minh, Bạch Tinh, Triệu Dương… đều có mặt.
- Xem ra cái di tích lần này không đơn giản.
Hắn nghe nói mấy thanh niên này vô cùng kiêu ngạo những thứ tầm thường sẽ không lọt vào mắt, bọn chúng suốt ngày bế quan tu luyện chỉ khi bảo vật xuất thế thì mới rời hang.
Lão đầu cũng có chung ý nghĩ với hắn, di tích lần này nhất định sẽ náo nhiệt hơn cả đại thiên bí cảnh, không phải loại thiên tài nào cũng ăn tạp như Lâm Phong, một khi quần long hội tụ chắc chắn sẽ có bảo vật xuất thế.
Vài ngày sau, đám đệ tử đầu tiên của Cửu Huyền thánh cung xuất hiện bên ngoài Ma Lĩnh sơn mạch, số còn lại sau khi hoàn thành đăng ký sẽ lần lượt kéo tới.
Khi bọn họ đến nơi thì nhìn thấy không ít tu sĩ đã có mặt, Lâm Phong nhìn về phía Trường Hà hi vọng có thể tìm được thân ảnh ngày đêm mong nhớ.
Bên ngoài Ma Lĩnh không chỉ có ngũ đại thánh cung mà còn có đại tộc cùng với hàng vạn tán tu tập hợp, một khi hắc vụ giảm xuống tất cả sẽ đồng loạt tiến vào.
Sở dĩ số lượng tu sĩ kéo đến nhiều như vậy là vì gần đây xuất hiện không ít tin đồn bên trong Ma Lĩnh sơn mạch xuất hiện tuyệt thế bảo vật, có khả năng là U Minh ma đao.
Theo cổ thư ghi chép, trong trận chiến cuối cùng U Minh thánh chủ dựa vào ma đao một mình độc chiến ngũ đại thánh chủ, hai bên đánh nhau liên tục mấy ngày mấy đêm cuối cùng U Minh thánh chủ vị kiệt sức mà vẫn lạc.
- Nghe lão nói thì thanh ma đao này có vẻ rất lợi hại.
- Nếu đúng như trong cổ thư ghi lại thì U Minh ma đao là thanh đao tốt thứ hai của cái thiên địa này.
Lâm Phong nhíu mày.
- Chẳng lẽ lão biết lai lịch của U Minh ma đao ?
- Thanh đao này có thể là binh khí của Ma tộc.
Năm xưa vì để đối phó với Thần tộc, Ma tộc đã dùng đại địa tinh kim kết hợp với ám nguyên chi khí luyện chế thành một thanh đại đao nhưng cuối cũng vẫn thất bại, trong trận chiến kinh thiên năm đó đại đao của Ma tộc đã bị Thần tộc chém thành hai nữa.
- Chẳng lẽ bên Thần tộc còn có binh khí lợi hại hơn cả U Minh ma đao ?
- Không sai, binh khí Thần tộc sở hữu là Đồ Long đao, một trong thập đại thần khí.
Lâm Phong từng nghe lão đầu nói thập đại thần khí không thuộc về cái đại lục này, bọn chúng từ đâu đến thì lão không nói, có thể là lão đầu cũng không biết.
Lâm Phong suy nghĩ một lúc thì phát hiện ra một vấn đề quan trọng.
- Nếu U Minh ma đao thật sự là binh khí của Ma tộc vậy chẳng phải chỉ còn một nữa thôi sao ?
- Thì sao ?
- Vậy thì quá bá rồi.
Chỉ một nữa thanh binh khí đã có thể cân năm tên cường giả đỉnh cấp, nếu là một thanh ma đao hoàn chỉnh không chừng ngũ đại thánh cung bây giờ sẽ biến thành U Minh thánh cung.
U Minh ma đao đã bá như vậy thì Đồ Long đao sẽ bá đến mức nào, Lâm Phong thật sự không thể tưởng tượng ra được.
- Lão đầu, sau khi Thần Ma đại chiến kết thúc thì lão có nghe được tin tức liên quan đến Đồ Long đao không ?
- Tiểu tử ngươi đừng có mà ảo tưởng ?
- Hắc hắc… ta chỉ hỏi thăm chút thôi.
- Không có.
Lão đầu trả lời vô cùng dứt khoác, dù lão có biết cũng không nói cho tên tiểu tử này nghe.
Lâm Phong vẫn chưa từ bỏ hi vọng, hắn tiếp tục thăm dò.
- Tiền bối thật sự không biết gì sao ?
- Tiểu tử ngươi tốt nhất nên từ bỏ ý đồ với Đồ Long đao nếu không sẽ dẫn họa vào thân.
- Lão sợ ta bị đám người ngoài kia để ý ?
- Chỉ là một phần thôi…
Lão đầu trầm ngâm, bên trong cổ thư có ghi Đồ Long đao sở dĩ được gọi là đồ long vì thanh đao này đã chém qua hàng ngàn đầu Long thú, sát khí trên thanh đao mạnh đến mức Long tộc vừa ngửi thấy liền quay đầu bỏ chạy.
Muốn nắm giữ được Đồ Long đao trước tiên phải khống chế được sát khí nếu không sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Với tu vi và bản tính an toàn là trên hết của Lâm Phong thì chỉ cần sát khí của Đồ Long đao cũng dọa cho hắn chạy mất dép.
Vài ngày sau, hắc vụ bên trong sơn mạch vẫn liên tục tràn ra bên ngoài, căn cứ của tu sĩ cũng bị hắc vụ bao trùm.
Tuy thứ này không ảnh hưởng quá nhiều đến linh lực của tu sĩ nhưng lại ảnh hưởng đến thần thức khiến cho tầm nhìn của tu sĩ bị hạn chế.
Một lão đầu nhíu mày.
- Cứ tiếp tục như thế này sẽ không ổn.
- Nhưng cũng không thể tùy tiện tiến vào bên trong.
- Đợi thêm một thời gian nữa xem tình hình thế nào.
Nhân lực của thánh cung vẫn chưa tập hợp đầy đủ, bây giờ mà tiến vào sẽ vô cùng bất lợi, tốt nhất vẫn là tiếp tục chờ thời.
Bên trong căn cứ của Cửu Huyền thánh cung, Lâm Phong cùng một đám lão đầu đang nghiên cứu cách phá giả hắc vụ.
Sau một thời gian tìm hiểu cuối cùng đã tìm ra được phương pháp, bây giờ chỉ cần điều chế dược tề nữa là xong.
Trong quá trình phá giải, lão đầu phát hiện ra một vấn đề vô cùng thú vị, đó chính là loại hắc vụ bên trong Ma Lĩnh sơn mạch có vài phần giống với hắc vụ bên trong Lạc Nhạn cốc.
Lâm Phong lấy ra mấy viên độc tinh để so sánh, cuối cùng hắn chẵn thấy giống nhau ở điểm nào.
- Lão đầu có phải lão già rồi nên bị hoa mắt không ?
- Hai thứ này bản chất không giống nhưng đều được sinh ra từ thiên địa.
- Cái này ta cũng biết, Ma Lĩnh sơn mạch chính là một cái ám địa trãi dài hơn mấy vạn dặm.
- Hắc vụ bên trong Ma Lĩnh sơn mạch không có khả năng nồng đậm như thế này.
Theo lão đầu dự đoán thì loại hắc vụ này được thiên địa tạo thành sau đó trãi qua thời gian phong ấn hàng ngàn năm mới có thể nồng đậm đến mức độ này.
Nếu thứ này thật sự bay ra từ tàn tích U Minh thì toàn bộ suy đoán của lão đầu lúc trước đều chuẩn xác, U Minh thánh cung đã bị thánh nhân phong ấn gần vạn năm.
Lâm Phong nhíu mày suy nghĩ, đối mặt với thủ đoạn của thánh nhân thì cho dù hắn có chuẩn bị bao nhiêu biên pháp đều là vô nghĩa.
- Xem ra lần này phải nhờ vào nhân phẩm của lão tử.
- Lão phu cảm thấy nhân phẩm của tiểu tử ngươi gần đây không được tốt.
- Lão không nói được lời nào tốt hơn sao ?
- Thời của tiểu tử ngươi sắp tới rồi.
- Đậu xanh.
Trong lúc một già một trẻ đang đấu khẩu thì một thanh niên từ bên ngoài bước vào.
- Lâm sư huynh, có người muốn gặp sư huynh.
- Là ai vậy ?
- Người đó chỉ nói là đến từ Thương Vân.
- Làm phiền sư đệ dẫn đường.
Người quen của Lâm Phong không nhiều, đến từ Thương Vân lại có thể chạy tới chỗ này nhanh như vậy thì chỉ có một người mà thôi.