Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 242: Bách Luyện Phong




Chương 242: Bách Luyện Phong

Vừa ra đến cửa phòng thì gặp tiểu sư tỷ đang đứng bên cạnh của bạo nữ, vẻ mặt của nàng so với hôm qua hoàn toàn khác.

Lãnh Phi Dao nhìn thấy Lâm Phong liền chạy đến trước mặt hắn.

- Tiểu Phong tử không ngờ đệ cũng biết diễn đan.

- Sư tỷ sao lại đến đây ?

- Ta nghe gian thương nói Thánh Đan các vừa nhập về một ít linh dược nên muốn tới rủ đệ đi xem.

- Bây giờ đệ còn có chút chuyện phải giải quyết.

Lâm Phong nhìn ánh mắt thất vọng của sư tỷ liền nhỏ giọng nói.

- Đệ có một thứ rất thú vị, tỷ có muốn xem không ?

- Là thứ gì ?

- Chút nữa tỷ sẽ biết.

Bên trong thánh cung có một nơi để đệ tử luyện tập công pháp, thuật pháp, binh khí… nơi này gọi là Bách Luyện Phong nằm trên một ngọn núi phía sau Chủ cung.

Nữa giờ sau, Lâm Phong đi đến Bách Luyện Phong, ánh mắt nhìn ngọn núi đổ nát trước mặt, đây có lẽ là nơi thảm hại nhất bên trong thánh cung.

Trên đường đi hắn gặp không ít đệ tử đang luyện tập, hắn tìm một chỗ khá vắng rồi dừng lại.

Lãnh Phi Dao nhìn xung quanh sau đó lại nhìn tên sư đệ bên cạnh.

- Chỗ này thì có gì mà thú vị.

- Đợi chút nữa tỷ sẽ biết.

Lâm Phong kích hoạt một tờ pháp chỉ, tứ văn lóe lên rồi biến mất, nguyên nhân thất bại là vì linh lực không đủ.

Hắn lấy ra mười viên yêu đơn để lên pháp chỉ sau đó bắt ấn.

- Phá.

Tứ văn hiện ra, kim quang rực sáng, hư ảnh hoàng kim đại đao cao hơn ngàn trượng chém về mảnh thiên địa phía trước làm cho toàn bộ Bách Luyện Phong chấn động.

- ẦM…



- Gì vậy, đ·ộng đ·ất hả ?

- Không phải, đấy là bọn anh đang đi lên.

Một đám thanh niên từ dưới chân Bách Luyện Phong chạy lên, bọn họ chính là thủ vệ nơi này, vừa rồi linh lực dao động cực mạnh, nhất định là do một vị trưởng lão trong lúc luyện công tạo nên, bọn chúng đến đây là để nhìn xem có tên đệ tử nào b·ị t·hương không.

Kim quang tan biến, trước mặt Lâm Phong xuất hiện một vết chém kéo dài đến vài trăm trượng, nếu là một ngọn tiểu sơn có lẽ đã bị hoàng kim đại đao chẻ đôi.

Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh trợn mắt há mồm.

- Sao có thể như vậy, rõ ràng đệ chỉ là linh giả lục cấp sao có kích hoạt hoàn toàn tứ văn ?

- Thiên cơ bất khả lộ.

- Đệ đừng thừa nước đục thả câu nữa, mau nói cho ta biết đi.

Lâm Phong lắc đầu.

- Đây là bí mật tổ truyền của Lâm gia, không phải tộc nhân của Lâm gia thì không thể học.

- Xạo, có phải đệ lại muốn lừa ta đúng không ?

- Đệ nhất ngôn cửu đỉnh, chưa từng lừa ai bao giờ.

Lãnh Phi Dao bỉu môi, nàng phải tìm cách đào được cái bí thuật này.

- Khi trở về nhất định phải nói chuyện này cho tỷ tỷ biết.

Tỷ tỷ của nàng một khi biết được bí thuật chắc chắn sẽ tới tìm tên sư đệ này để trao đổi, với quan hệ giữa nàng và tỷ tỷ chỉ cần cầu xin một chút là học được bí thuật.

Nghĩ đến đây trên gương mặt Phi Dao nở nụ cười đắt ý.

- Tiểu Phong tử cái pháp chỉ này đệ lấy ở đâu vậy ?

- Là có người tặng cho đệ.

- Là ai mà hào phóng như vậy ?

- Thiên cơ bất khả lộ.

Lâm Phong nói xong liền rời đi, giao dịch của hắn và yêu nữ là tuyệt mật, tạm thời không thể để cho vị sư tỷ nhiều chuyện này biết được.



Sau khi rời khỏi Bách Luyện Phong, ba người hướng Thánh Đan các đi đến, đúng như Lãnh Phi Dao nói nơi này vừa mới nhập về một lô linh dược chuẩn bị phân phát đến các đại thành trì.

Khi thú triều kéo đến, toàn bộ thương hội lớn nhỏ trong thành đều phải chung tay góp sức đẩy lui yêu thú, Thánh Đan các đã tiêu hao một số lượng lớn linh dược nên giờ phải bổ xung.

Lâm Phong thẳng tiến dược viên, một tiêu của hắn là đám linh dược vẫn còn sinh mệnh, hi vọng lần này tìm được thứ gì đó.

Lãnh Phi Dao đi theo phía sau, thật ra hôm nay nàng đến tìm hắn là để làm hòa, chuyện linh dược chỉ là thuận miệng nói ra.

Phong Thanh Thanh đi cuối cùng, nhiệm vụ của nàng là bảo vệ hắn, mấy gốc linh dược này nàng hoàn toàn không ý định mua.

Một lúc sau, Lâm Phong tìm được một gốc hồn dược và ba gốc dị dược, tất cả đều có khả năng đột phá thiên dược.

- Nhân phẩm của lão tử lại bạo phát hắc hắc...

Trong lúc Lâm Phong đắt ý thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Linh thạch của tiểu tử ngươi không còn nhiều, mau tìm thêm đi.

- Ta biết rồi.

Phần lớn linh thạch của đã bị lão đầu bón cho thánh thụ, bây giờ trong người hắn chỉ còn hơn ngàn khối thượng phẩm linh thạch và mười mấy vạn trung phẩm linh thạch.

Mấy ngày tiếp theo, Lâm Phong tiếp tục bế quan luyện đan, chủ yếu là luyện chế bổ hồn đan nhưng số lượng linh thạch kiếm được vẫn không đủ để giúp đám linh dược của hắn đột phá.

- Lão đầu hay là ta mang vài gốc thiên dược đi đấu giá có được không ?

- Bây giờ không phải lúc thích hợp để đấu giá.

Mỗi tháng Vạn Bảo các sẽ đấu giá một lần nhưng quy mô không lớn, cường giả xuất hiện cũng không nhiều nên giá vật phẩm thường không cao.

- Vậy phải làm sao đây ?

- Lão phu nghe nói bên trong Hoang Nguyên có rất nhiều động phủ của cường giả, tiểu tử ngươi có thể đi đào vài cái.

Lâm Phong nhíu mày, ý kiến này của lão đầu không tồi chút nào, hắn có thể mượn cớ tiến vào Hoang Nguyên thí luyện để đến Trường Hà thánh cung tìm Huân Vũ.

Nghĩ liền làm, Lâm Phong lập tức chạy đến Chủ cung tìm vài cái nhiệm vụ trong Hoang Nguyên.

Khi hắn vừa chạy tới thì nơi đây đã chậc kín người, đệ tử xếp hàng kéo dài từ bên trong ra tới đại môn.

Hắn tiến lại gần thanh niên trước mặt nhỏ giọng hỏi.



- Huynh đệ cho hỏi ở đây xảy ra chuyện gì vậy ?

Thanh niên vừa nhìn thấy Lâm Phong liền nở nụ cười.

- Lâm sư huynh, chẳng lẽ huynh không biết chuyện gì sao ?

- Ta mà biết thì hỏi ngươi làm gì ?

Lâm Phong nói thầm, hắn lắc đầu.

- Mấy hôm nay ta bế quan luyện đan nên không rõ chuyện gì đã xảy ra.

- Vài ngày trước thánh cung truy đuổi Ma giáo, ép bọn chúng chạy vào Ma Lĩnh sơn mạch, trong lúc hai bên đại chiến thì thiên địa xuất hiện dị tượng, đệ nghe nói lúc đó có một lượng lớn hắc vụ từ bên trong sơn mạch thoát ra bao phủ mấy trăm dặm xung quanh.

- Sau đó thì sao ?

- Sư huynh có từng nghe nói đến tàn tích U Minh chưa ?

Thanh niên nhìn vẻ mặt mờ mịt của đối phương là biết vị sư huynh này chưa từng nghe nói về tàn tích U Minh.

- Chuyện này nói ra rất dài dòng, bên trong Tàng Thư các có ghi lại, sư huynh có thể đến đó tìm hiểu.

Lâm Phong gật đầu, nói từ nãy giờ hắn vẫn chưa biết tên này đứng đây làm gì.

- Không lẽ chuyện mọi người xếp hàng ở đây có liên quan đến cái tàn tích gì đó ?

- Đúng vậy, thánh cung chuẩn bị tiến vào Ma Lĩnh sơn mạch để thăm dò, đệ tử muốn đi cùng thì phải đến chủ cung đăng ký.

- Sư đệ có biết khi nào xuất phát không ?

Thanh niên gật đầu.

- Mười ngày sau, đệ nghe nói các vị trưởng lão vẫn đang thăm dò tình hình.

- Đa tạ sư đệ.

Lâm Phong nói xong liền xoay người rời đi, trước tiên phải tìm hiểu xem cái tàn tích đó là gì rồi mới quyết định có đi hay không.

Giọng nói của lão đầu đột nhiên truyền đến.

- Tiểu tử ngươi muốn tìm hiểu tàn tích U Minh ?

- Đúng vậy, lão có ý kiến gì sao ?

- Vậy thì không cần đến Tàng Thư các, để lão phu kể cho nghe.

Lão đầu đã nói như vậy thì Lâm Phong không cần phải đến Tàng Thư các, hắn quay trở lại Đan cung vừa đi vừa nghe lão đầu kể chuyện.