Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 241: Diễn đan




Chương 241: Diễn đan

Vừa trở về phòng thì Lâm Phong nhìn thấy tiểu sư tỷ đã đứng đợi ở trước cửa, vẻ mặt của nàng hình như không được tốt.

- Có khi nào sư tỷ này đến tìm ta để đòi yêu đơn không ?

Lãnh Phi Dao nhìn thấy tên sư đệ trở về chỉ liếc hắn một cái.

- Sư phụ có chuyện muốn nói với ngươi.

Nàng nói xong liền rời đi, Lâm Phong vội đuổi theo phía sau.

- Sư tỷ đợi đã.

- Ta có chuyện gấp, không có thời gian nói chuyện với ngươi.

- Là chuyện gì vậy, có cần đệ giúp không ?

- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm.

Lãnh Phi Dao nói xong liền chạy đi, Lâm Phong suy nghĩ một lúc rồi hướng về phòng của sư phụ hắn đi tới.

Tiểu sư tỷ vui buồn tùy ý, nay giận mai vui là chuyện bình thường.

Lâm Phong đi tới trước một căn phòng thì dừng lại gõ cửa, lúc sau giọng nói bên trong phòng truyền ra.

- Vào đi.

- Đệ tử Lâm Phong tham kiến sư phụ.

- Bộ dáng không tệ, xem ra tiểu tử ngươi gần đây sống khá tốt.

- Nhờ hồng phúc của sư phụ mọi chuyện đều thuận lợi.

Lưu Vũ Đồng mỉm cười gật đầu, tên đệ tử này gần đây lập được không ít công lao to lớn cho thánh cung, nàng lo sợ tâm tính của hắn sẽ thay đổi nhưng giờ thì yên tâm.

- Ta có hai chuyện muốn nói với tiểu tử ngươi.

- Xin sư phụ chỉ dạy.

- Ta đã sắp xếp thời gian diễn đan cho tiểu tử ngươi vào ngày mai, ngươi nhất định phải có mặt.

- Tuân lệnh.

Từ khi Lâm Phong bước vào chân truyền đệ tử vẫn chưa một lần diễn đan, Lưu Vũ Đồng phải để Tuệ Vân và Phong Viêm thay thế, lần này hắn trở về nàng phải bắt hắn trả đủ.

- Gần đây tình hình Nam Hoang không được yên bình, tiểu tử ngươi nên hạn chế rời khỏi thánh cung.

- Đa tạ sư phụ quan tâm, đệ tử sẽ ghi nhớ.



- Đi đi.

Lâm Phong vừa rời phòng thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Xem ra tiểu tử ngươi đã bị tên nào đó để ý.

- Thanh niên tài sắc song toàn như ta bị người khác để ý cũng là chuyện bình thường.

- Đừng có mà chủ quan, chỉ một sai lầm nhỏ cũng khiến cho ngươi vạn kiếp bất phục.

- Ta biết rồi.

Lâm Phong liếc nhìn bạo nữ đi phía sau, ý của lão đầu là muốn hắn phải dựa vào bản thân không nên ỷ lại nữ nhân này.

Sau khi về tới phòng, Lâm Phong lập tức lấy ra Thông Thiên đỉnh, hắn ném mấy gốc linh dược vào trong, một lúc sau lại ném thêm mấy khối khoáng thạch.

Một giờ trôi qua, Thông Thiên đỉnh rung lên, bên trong đỉnh bay ra một khối hồn thạch, mấy chục cân hồn thạch bây giờ chỉ còn lại nữa cân.

Lâm Phong nhìn khối hồn thạch trong tay có hình dáng gần giống một viên đan dược nhưng to hơn mấy lần, bạch sắc lúc đầu đã dần trở nên trong suốt.

- Lão đầu nhìn xem có được không ?

- Tạm được.

- Hình như bên trên hồn thạch còn có hương thơm của linh dược.

- Đó là mê hồn dược đã hòa vào hồn thạch.

Hắn vừa hít một hơi thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Thứ này khi kết hợp với hồn khí sẽ làm thần hồn tê dại.

- ẦM…

Lão đầu vừa dứt lời thì Lâm Phong đã nằm bất động trên giường, ánh mắt oán hận, thù này nhất định hắn sẽ không quên.

Bên trong một căn phòng cách đó không xa, Lãnh Phi Dao ngồi trên giường liên tục mắng chửi tên sư đệ của nàng.

- Tiểu Phong tử đáng c·hết, xấu xa, vô sỉ, ha lưu…

Lãnh Hàn Băng quan sát pháp văn một lúc cuối cùng cũng không nhịn được, ánh mắt nhìn tiểu muội bên cạnh.

- Phi Dao có chuyện gì sao ?

- Tỷ tỷ hay là tỷ đổi tỷ phu cho muội có được không ?



- Muội còn nói lung tung thì đừng trách ta.

Lãnh Phi Dao đảo mắt, nàng chạy tới bên cạnh ôm lấy cánh tay của tỷ tỷ.

- Muội sẽ giúp tỷ tìm vài thiếu niên thiên tài để tỷ lựa chọn.

- Hắn lại chọc giận muội ?

- Không có.

Phi Dao bỉu môi, ánh mắt lo lắng nhìn tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ, muội có chuyện này muốn nói với tỷ nhưng tỷ phải hứa với muội là không được tức giận.

- Chuyện gì ?

- Muội nghe nói tiểu Phong tử và Phong chấp sự có quan hệ mờ ám với nhau.

Cuối cùng Hàn Băng cũng hiểu vì sao tiểu muội của nàng lại giận lưu manh.

Khi còn ở bí cảnh Lâm Phong đã mang hết mọi chuyện liên quan đến Phong Thanh Thanh kể cho nàng nên không có gì bất ngờ.

- Hai người đó thì sao ?

- Hôm qua muội đến chỗ tiểu Phong tử thì biết được Phong chấp sự đã dọn đến ở cùng với hắn.

- Ở chung một phòng ?

- Không phải, là ở cạnh phòng.

Phi Dao nhìn vẻ mặt của tỷ tỷ vẫn lạnh như thường, nàng tiếp tục đổ dầu vào lửa.

- Sáng nay muội còn nhìn thấy hai người đó đi chung với nhau, bộ dáng vô cùng thân mật.

- Thì sao ?

- Tỷ tỷ không sợ tiểu Phong tử bị Phong chấp sự c·ướp đi sao ?

Lãnh Hàn Băng nhìn vẻ mặt lo lắng của tiểu muội, đôi môi khẽ cong lên.

- Ta không sợ, chẳng phải muội nói sẽ giới thiệu cho ta vài thiên tài sao ?

- Muội…

- Ta thấy muội còn lo lắng hơn ta, có phải muội sợ mất hắn không ?

- Muội… muội chỉ lo cho tỷ mà thôi.

Phi Dao xoay người nhảy lên giường, ánh mắt có chút hoảng loạn, đúng là nàng có chút lo sợ, tiểu Phong tử rời đi sẽ không còn ai đưa nàng đi chơi.



Lãnh Hàn Băng bước tới ngồi bên cạnh tiểu muội, nàng khẽ trấn an.

- Chuyện của Phong Thanh Thanh không giống như muội nghĩ…

Hàn Băng mang hết mọi chuyện bên trong bí cảnh kể cho tiểu muội, theo như giao ước thì Phong Thanh Thanh sẽ bảo vệ Lâm Phong trong 10 năm nên nàng dọn đến ở bên cạnh hắn cũng là chuyện hợp lý.

- Thật như vậy sao ?

- Muội không tin ta ?

- Không có.

Phi Dao bỉu môi.

- Tất cả là lỗi của tiểu Phong tử, ai bảo đệ ấy không nói cho muội biết nên mới dẫn đến hiểu lầm.

- Tiểu muội ngốc.

Lãnh Hàn Băng tin rằng dù Lâm Phong có nói ra hết mọi chuyện thì tiểu muội của nàng vẫn không tin, nha đầu này rõ ràng là đang gen tị với Phong Thanh Thanh.

Sáng hôm sau, Lâm Phong rời phòng đi đến chỗ diễn đan, hôm nay hắn sẽ thay mặt sư phụ hướng dẫn cho đám nội môn đệ tử.

Khi hắn bước vào phòng thì bên trong đã chậc kín người, vẻ mặt hắn hiện rõ đắc ý.

- Lão đầu thấy đám đồ tôn này thế nào ?

- Một đám hỗn tạp.

Lão đầu là sư phụ hắn, bây giờ hắn dạy đám thanh niên này luyện đan tính ra cũng là sư phụ của bọn chúng, vậy lão đầu chính là sư tôn của bọn chúng.

Mấy trăm đệ tử bên dưới nhìn thấy Lâm Phong bước vào liền im lặng, một số thanh niên dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lâm Phong, trước mặt bọn họ chính là nam nhân đã đánh bại Nam Cung Như Mộng đoạt lấy danh hiệu đệ nhất thiên tài.

Lâm Phong bước lên diễn đài, ánh mắt nhìn xuống nội môn đệ tử.

- Trước khi luyện đan, ta muốn nói vài điều với các vị đồng môn huynh đệ tỷ muội, khởi đầu của đan đạo…

Hắn mang phần đầu của đan đạo cơ bản ra giản giải, đây là cách lão đầu thường dùng để chỉ điểm, trước tiên phải hiểu lý thuyết sau đó đến thực hành.

Nữa giờ trôi qua, Lâm Phong lấy ra đan đỉnh.

- Mọi người nhìn cho kỹ, ta chỉ làm một lần.

Từng gốc linh dược được ném vào đan đỉnh, trình tự giống như những gì hắn đã nói trước đó.

Một canh giờ trôi qua, đan đỉnh rung lên, ngũ đan đồng nhất thừ bên trong đan đỉnh bay vào bình ngọc.

- Hôm nay chỉ đến đây thôi.

Lâm Phong nói xong liền rời đi, những thứ cần nói hắn đã nói, những thứ cần làm hắn cũng đã làm, hiểu được bao nhiêu thì phải xem vào thiên phú và nhân phẩm.