Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 235: Tinh Vân thành




Chương 235: Tinh Vân thành

Đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng động, Linh Mộng lập tức mặt lại y phục.

- Vào đi.

Lâm Phong từ ngoài bước vào thì nhìn thấy yêu nữ đang ôm lão bà tương lai của hắn.

Tuy cả hai đều là nữ nhân nhưng hắn vẫn cảm giác khó chịu, ý định đào mỏ yêu nữ lại càng thêm kiên định.

- Tìm ta có chuyện gì ?

- Có phát hiện được gì không ?

- Có.

Ánh mắt Linh Mộng lóe lên liền khôi phục lại vẻ thường ngày.

- Phát hiện thứ gì ?

- Ta phát hiện có một điểm bất thường.

Lâm Phong nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng.

- Lúc ta đến nơi thì toàn bộ yêu thú đã biến mất, mấy chục vạn yêu thú không còn lại một con, ngươi nói xem có phải rất bất thường không ?

- Chỉ có nhiêu đó ?

- Còn một chỗ nữa, chẳng phải ngươi nói có thông đạo xuất hiện sao, khi ta đến hoàn toàn không thấy cái thông đạo nào ở đó.

Cuối cùng Linh Mộng đã hiểu ra vấn đề, khi tên khốn này đuổi đến nơi thì toàn bộ yêu thú đã rời đi, cả thông đạo cũng đóng lại.

Chỉ vì hắn đến muộn mà những thứ vốn bình thường đều trở thành bất thường.

Hỏa ảnh trên người nàng ẩn hiện, ánh mắt có thể g·iết người thì hắn đã bốc hơi.

- Cút.

Lâm Phong nhìn vẻ mặt đầy sát khí của yêu nữ liền đoán được tình hình không ổn, hắn lập tức xoay người chạy đi.

Lãnh Hàn Băng ngồi bên cạnh nhíu mày.



- Thương thế vẫn chưa hoàn toàn bình phục, ngươi không nên tức giận.

- Hàn Băng tốt nhất là muội nên rời xa hắn nếu không sẽ có ngày bị hắn chọc cho tức c·hết.

- Ta tự biết giải quyết.

Từ lúc gặp lưu manh đến giờ số lần tức giận của nàng đã không thể đếm hết, có những lúc nàng không kiềm chế được mà ra tay với hắn, mỗi lần nghĩ đến những chuyện đó trong lòng lại thấy buồn cười.

Linh Mộng ngồi bên cạnh nhìn ánh mắt phức tạp của Hàn Băng, vui buồn lẫn lộn, đây là dấu hiện khi sa vào lưới tình.

Xem ra vị tỷ muội tốt của nàng đã bị tên khốn kia mê hoặc đến hết thuốc chữa rồi.

Bên trong căn phòng bên cạnh, Lâm Phong vừa về phòng liền bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩm, hắn lấy ra mấy chục cái túi trữ vật để trước mặt, bên trong chứa đầy t·hi t·hể yêu thú.

- Muh ha ha ha ha ha…

Tiếng cười nham nhở vang vọng khắp căn phòng, trong lúc đại chiến Lâm Phong đã nhờ lão đầu bí mật thu thập t·hi t·hể yêu thú.

Hắn đoán lần này chắc chắn trúng lớn nhưng không ngờ lại nhiều đến như vậy.

Lâm Phong bắt đầu kiểm tra túi trữ vật, thần thức vừa lướt qua liền có cảm giác không ổn.

- Sao lại có huyền thú trong này ?

Một tiêu lần này là địa thú, huyền thú và hoàng thú đối với hắn đã không còn nhiều tác dụng, bán đi cũng không được bao nhiêu linh thạch.

Trong mười cái túi trữ vật thì có tới bảy túi chứa huyền thú và hoàng thú, vẻ mặt hưng phấn lúc đầu của hắn đã bị đám huyền thú tha đi mất.

- Lão đầu sao lần này lão nhiệt tình dữ vậy ?

- Nếu không phải đám yêu thú kia nhanh mồm thì lão phu đã lấy được nhiều hơn.

Yêu thú không chỉ xem tu sĩ như linh dược mà còn thịt cả đồng loại, một đầu yêu thú vừa c·hết đi lập tức bị yêu thú bên cạnh cắn nuốt.

Thú triều có thể xem là một cuộc sàng lọc yêu thú, những đầu yêu thú vượt qua sẽ phát triển cực mạnh về sau.

Lâm Phong nghe lão nói liền có cảm giác không đúng, bình thường ánh mắt của lão đầu rất cao, yêu thú cấp thấp trong mắt lão không khác gì cỏ rác.

- Lão đầu chẳng lẽ đám yêu thú này còn có công dụng gì sao ?



- Tiểu tử ngươi có muốn nghe chuyện xưa không ?

- Lão cũng biết kể chuyện ?

Ngày xửa ngày xưa, khi thiên địa vừa hình thành chỉ là một mảnh hoang tàn, thời gian trôi qua, khương khung biến động, từ trên trời rơi xuống vô số sinh vật, đó chính là những chủ nhân đầu tiên của đại lục.

Tương truyền những sinh vật này sở hữu sức mạch vô cùng kinh khủng, bọn chúng liên tục chiến đấu qua hàng ngàn năm cuối cùng chỉ còn lại bốn chủng tộc mạnh nhất là Thần tộc, Ma tộc, Nhân tộc và Yêu tộc.

Trong đó Thần Ma nhị tộc chiếm bảy phần lãnh thổ đại lục, ba phần còn lại do Nhân, Yêu nhị tộc cai quản.

Sau khi trãi qua một thời yên bình thịnh thế thì tứ tộc lại bắt đầu giao chiến, Nhân tộc và Yêu tộc ở thế yếu nên đã hình thành liên minh chống lại Thần, Ma nhị tộc.

Thần tộc kiêu ngạo, Ma tộc ngông cuồng cả hai đều xem thường liên minh Nhân Yêu nhị tộc cho nên bọn họ quyết định tiến hành Thần Ma đại chiến để chọn ra chủ nhân của Thiên La đại lục.

Trong trận chiến kinh thiên năm đó, vô số cường giả của hai tộc Thần, Ma ngã xuống, cùng lúc đó liên minh Nhân Yêu nhị tộc phát động t·ấn c·ông.

Kết quả chỉ trong vài chục năm toàn bộ tộc nhân của hai tộc Thần Ma gần như đã biến mất khỏi đại lục.

Nhưng cái giá phải trả của Nhân Yêu nhị tộc cũng không nhỏ, sau trận càn quét năm đó hơn một nữa sinh linh đại lục đã nằm xuống.

Lâm Phong ngồi đợi một lúc vẫn không thấy lão đầu kể tiếp liền hỏi.

- Rồi sao nữa ?

- Hết rồi.

- Vậy câu chuyện của lão có liên quan gì đến đám yêu thú này ?

- Đoán xem?

Lâm Phong suy nghĩ một lúc cuối cùng cũng tìm ra được một chút manh mối.

- Có phải lão muốn nói đám yêu thú này có liên quan đến yêu tộc không ?

- Còn gì nữa ?

- Hết rồi.

- Hài…



Lão đầu thở dài, ánh mắt thất vọng nhìn tên tiểu tử trước mặt.

- Đám yêu thú này mang trong mình huyết mạch của Yêu tộc, chỉ là hàng vạn năm trôi qua huyết mạch của bọn chúng đã không còn mạnh mẽ như tổ tiên.

- Thì sao ?

- Sở dĩ huyết mạch yêu tộc suy yếu là vì bọn chúng phát triển dựa trên số lượng dẫn đến chất lượng suy giảm.

- Ta hiểu rồi.

Chuyện này cũng giống như lấy linh tửu pha vào nước, lượng nước càng nhiều thì chất lượng của linh tửu càng giảm xuống.

Lão đầu gật đầu.

- Không sai.

- Chuyện đơn giản như vậy ta nghe một lần là hiểu.

Lâm Phong chỉ đám yêu thú trước mặt.

- Vậy thì liên quan gì đến mấy thanh niên này ?

Lão đầu trầm mặt, nói cả nửa ngày tên này vẫn chưa hiểu được vấn đề.

- Lão phu có một bí phương dung hợp huyết nhục của yêu thú.

- Chẳng lẽ lão muốn lấy giọt linh tửu từ trong nước ra ?

- Chính là như vậy.

Lâm Phong nghe lão nói vẻ mặt hiện rõ hưng phấn.

- Sau đó thì sao ?

- Tiểu tử ngươi có thể sử dụng để tăng cường huyết mạch của Thiên Ảnh Ma điêu.

- Còn ta được gì ?

- Được một đầu yêu cầm có huyết mạch tinh thuần.

Lâm Phong im lặng, tốn cả nữa ngày nghe kể chuyện cuối cùng toàn bộ lợi ích đều nằm trên người của Thiên Ảnh Ma điêu.

Hắn nhìn ảnh điêu đứng bên cạnh, dù sao tên này cũng giúp hắn không ít, luyện vài giọt yêu huyết để trả công cũng hợp lý.