Chương 236: Tinh Vân thành
Lâm Phong lấy ra Thông Thiên đỉnh bắt đầu luyện chế, nơi này ở bên cạnh phòng của yêu nữ lại có cấm chế bảo vệ nên không cần lo bị người khác phát hiện.
Đầu tiên là bỏ linh dược vào luyện chế thành dược thủy, sau đó bỏ yêu thú vào bên trong.
- Lão đầu không cần vặt lông sao ?
- Lấy nguyên con.
Sáng hôm sau toàn bộ đệ tử thánh cung tập hợp bên ngoài biệt viện, lão chấp sự đi vài vòng điểm danh kết quả có 12 đệ tử nội môn và 267 đệ tử ngoại môn vắng mặt.
Ngoài đệ tử của thánh cung thì còn có hơn ngàn tán tu và tộc nhân của các gia tộc không thể trở về sau trận chiến.
Bên trong phòng, các vị trưởng lão sau khi nghe chấp sự báo cáo đều trầm mặt, tiếp tục thế này chỉ sợ toàn bộ đệ tử thánh cung đều hi sinh.
Một lão đầu mở lời.
- Tình hình như thế này chỉ bất lợi cho chúng ta, lão phu đề nghị trước tiên phải bảo vệ thực lực của thánh cung, những thứ còn lại sau này rồi tính.
- Yêu thú liên tục tập kích, sao có thể tránh khỏi hi sinh.
- Vậy chỉ còn cách bỏ thành.
Đám lão đầu nhìn nhau, nếu toàn bộ đệ tử thánh cung tập hợp về thánh thành thì thực lực sẽ tăng mạnh, dù yêu thú có kéo đến cũng không sợ.
Nhưng một khi bỏ thành thì Ma giáo chắc chắn sẽ tiến vào phá truyền tống trận, lúc đó phải đợi thêm mấy chục năm đến khi phong linh lần nữa mở ra mới có thể khôi phục thành trì.
Quan trọng nhất là các thế lực và tán tu sẽ mất đi chỗ ở, nếu toàn bộ gôm về thánh thành chỉ sợ là không thể chứa hết.
Trong lúc các vị trưởng lão đang bàn kế sách thì Lâm Phong lại đi đến chỗ của yêu nữ, đã đến lúc hắn đòi lại công đạo.
Sau một đêm nghiên cứu, lão đầu đã tìm ra vài phương pháp ngăn lại thú triều, theo lời của lão thì muốn giải quyết nguy cơn lần này không khó chỉ là trình độ của đám trận sư bây giờ quá tệ.
Lâm Phong vừa bước vào phòng liền nhíu mày, hắn ngửi được mùi đan dược chữa thương thoang thoảng đâu đây, ánh mắt lên xuống vài lần trên người băng nữ.
- Sư tỷ b·ị t·hương ?
Lãnh Hàn Băng nhẹ lắc đầu.
- Ta không sao.
- Không được, tỷ đi theo đệ.
- Đi đâu?
- Về phòng đệ sẽ kiểm tra giúp tỷ.
Lâm Phong vừa bước tới muốn kéo băng nữ rời đi thì cảm giác nguy hiểm ập đến, chỉ cần hắn bước thêm một bước nhất định sẽ đổ máu.
Linh Mộng dùng ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn tên nam nhân trước mặt.
- Ngươi đến đây làm gì ?
- Chút nữa thì quên, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi.
- Nói.
Lâm Phong bắt đầu bày ra bộ dáng nghiêm túc.
- Sau một đêm bế quan suy nghĩ thì cuối cùng ta cũng tìm ra cách ngăn chặn yêu thú tập kích.
- Ngươi thật sự tìm được cách ngăn thú triều ?
- Dễ ợt.
Linh Mộng nhìn vẻ mặt tự tin của hắn không giống như đang nói đùa.
- Làm sao ta biết ngươi nói thật hay không ?
- Nếu ngươi không tin thì thôi.
Lâm Phong nhìn băng nữ đứng cạnh yêu nữ.
- Đệ thật sự rất lo cho tỷ, chúng ta về phòng kiểm tra sẽ tốt hơn.
- Ta không sao, thú triều liên quan đến tồn vong của thánh cung, không nên chậm trễ.
- Trong lòng của đệ thì mười cái thánh cung cũng không quan trọng bằng sư tỷ.
Lãnh Hàn Băng nghe hắn nói, ánh mắt ẩn hiện ôn nhu nhưng Linh Mộng ngồi bên cạnh lại không được tốt.
Tên khốn này lại dám tán tỉnh tỷ muội của nàng ngay trước mặt nàng.
- Nói yêu cầu của ngươi đi.
- Ta chỉ muốn cống hiến chút sức lực cho thánh cung nhưng thánh nữ đã mở lời thì ta cũng không tiện từ chối, chỉ cần ba điều kiện.
Lâm Phong dừng lại một lúc, ánh mắt đắt ý nhìn yêu nữ.
- Ta muốn không gian chi thạch, ít nhất mười cân.
- Ta có thể giúp ngươi tìm khoáng thạch còn bao nhiêu cân thì phải xem vận khí của ngươi.
Không gian chi thạch ẩn chứa không gian chi lực, mức độ quý hiếm còn trên cả hồn thạch.
Một khối không gian chi thạch bình thường chỉ nặng một đến hai cân, một cái đại truyền tống trận của thánh cung chỉ dùng đến vài chục cân.
- Không được, ít nhất phải có năm cân.
- Ba cân.
- Hàn Băng sư tỷ hay là chúng ta trở về phòng, đệ sẽ giúp tỷ chữa thương.
Linh Mộng nắm chặt tay kiềm chế hỏa khí đang dâng trào bên trong ngọc thể.
- Tốt, nói điều kiện thứ hai của ngươi đi.
- Ta muốn một tờ thánh chỉ.
- Không thể.
Linh Mộng lập tức từ chối, thánh chỉ ẩn chứa thánh nhân chi lực có thể hủy thiên diệt địa, một khi rơi vào tay của tên này thì nàng sẽ không còn dễ dàng khống chế được hắn.
Tương truyền bên trong Cửu Huyền thánh cung có lưu lại hai tờ hộ cung thánh chỉ, uy lực không thua kém Trấn Thiên chung, từ lúc Linh Mộng nhập cung đến giờ vẫn chưa được nhìn thấy.
Lúc đầu, Lâm Phong muốn lấy là thánh chủ lệnh nhưng mỗi đệ tử chỉ có thể lấy một lần, dù hắn có lập đại công thì thánh cung cũng sẽ không phá vỡ quy tắc đã tồn tại mấy ngàn năm.
- Vậy thì thiên chỉ cũng được nhưng ta muốn ba cái thiên chỉ của tôn giả.
- Tốt, nói điều kiện cuối cùng của ngươi đi.
- Trong vòng mười năm, toàn bộ linh thạch ta sử dụng sẽ do thánh nữ phủ hoàn toàn chi trả.
- Không thể nào.
Linh Mộng không cần suy nghĩ liền từ chối, đừng nói là mười năm dù là một ngày nàng cũng không đồng ý.
Lỡ như tên khốn này chạy tới Vạn Bảo các đặt mua mấy trăm tờ thiên chỉ dù nàng có bán cả thánh tử phủ cũng không trả hết nợ.
Lâm Phong tìm một chỗ ngồi xuống, bộ dáng mệt mỏi.
- Đêm qua lao lực quá độ nên giờ có chút mệt mỏi, nếu có ngươi giúp ta bưng trà rót nước thì linh thạch gì đó ta sẽ nghĩ lại.
- Muốn c·hết.
Linh Mộng vừa cử động thì bị Hàn Băng ở bên cạnh ngăn lại.
- Để ta.
Lâm Phong đang ngồi đợi thì nhìn thấy băng nữ bước đến, hắn liền đứng lên kéo ghế cho nàng.
- Sư tỷ mau ngồi xuống, đệ sẽ giúp tỷ kiểm tra v·ết t·hương.
- Ta không có b·ị t·hương.
- Sư tỷ đừng có lừa đệ, rõ ràng lúc bước vào đệ ngửi thấy mùi của đan dược chữa thương.
Lãnh Hàn Băng nhìn thấy lưu manh quan tâm đến nàng như vậy, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp.
- Người b·ị t·hương là Linh Mộng, không phải ta.
- Vậy thì đệ yên tâm.
Linh Mộng nhìn bổ dáng như bỏ được gánh nặng của tên khốn trước mặt, trong lòng lại nổi lửa, tên nam nhân này hoàn toàn không để ý đến sống c·hết của nàng.
Lâm Phong rót một chung linh trà đưa đến trước mặt nữ tử bên cạnh.
- Đây là thanh diệp linh trà vô cùng hiếm có, sư tỷ thử xem mùi vị thế nào ?
- Để ta thay Linh Mộng có được không ?
Hàn Băng vừa dứt lời liền cầm lấy bình linh trà, nàng chưa kịp làm gì đã bị lưu manh ngăn lại.
- Sư tỷ chẳng lẽ không nhìn ra nỗi khổ tâm của đệ sao ?
Lâm Phong nhìn vẻ mặt của băng nữ liền biết nàng vẫn chưa hiểu ý định của hắn, hôm nay hắn nhất định phải bắt yêu nữ dâng trà cho bằng được.
- Kế sách của đệ có liên quan đến sự tồn vong của thánh cung nên đệ muốn tìm một người đáng tin để giao phó, thật ra đệ chỉ muốn xem thử người đệ tìm kiếm có dám vì sự tồn vong của thánh cung mà hi sinh bản thân không.
- Đủ rồi.
Linh Mộng rời giường đi về phía Lâm Phong, khí tức vương giả trên người nàng bùng nổ, ánh mắt hiện rõ sát khí nồng đậm.
- Ngươi tưởng ta không dám g·iết ngươi ?