Chương 234: Tinh Vân thành
Sáng hôm sau, Lâm Phong còn đang tu luyện thì có hai tên huyết y nhân xong vào phòng mang hắn đi, trời còn chưa sáng thì toàn bộ đệ tử thánh cung đã tập trung ở cổng thành.
Tinh Vân thành có bốn cổng chín và bốn cổng phụ toàn bộ đều được đệ tử thánh cung, tán tu và các thế lực trấn giữ.
Lúc này Lâm Phong đang đứng trên Bắc môn, xung quanh hắn có hàng vạn tu sĩ, dẫn đầu là trưởng lão thánh cung và gia chủ đại tộc, ngay cả Vạn Bảo các và Thiên khí các cũng tham chiến.
Phía chân trời khói bụi nổi lên, từng cơn địa chấn truyền đến sau đó là vô số tiếng gào thét của yêu thú.
Một lão đầu hét lớn.
- Khai mở hộ thành đại trận.
Trên bát môn đồng loạt xuất hiện quang trụ đâm thẳng lên trời cao như xuyên phá thương khung, một cái lồng lớn từ trên rơi xuống bao phủ toàn Tinh Vân thành.
Lâm Phong đang ngây người nhìn hộ thành đại trận thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tứ đại thiên trận, không tệ.
- Đúng là quá hoành tráng.
Lâm Phong lần đầu nhìn thấy thiên trận kích hoạt, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, nhiệm vụ của hắn là bảo vệ tâm trận không để yêu thú tiến vào, trận còn thì thành còn, trận mất thì thành vong.
Hàng vạn yêu thú từ trong khói bụi xong ra, trên cao nhìn xuống như đại hà cuồn cuộn kéo về, khí thế áp thiên, không gì ngăn được.
- Rống… hú... ngáo... éo...
- Tới rồi.
Đám yêu thú đi đầu vừa chạm vào đại trận lập tức b·ị đ·ánh bay, hoàng cấp yêu thú c·hết ngay tại chỗ, vài ngàn đầu yêu hầu xong tới, mỗi đầu cầm theo cự thạch ném vào.
Một vị trưởng lão đứng đầu giơ lên đại thủ, linh lực hùng mạnh đánh nát toàn bộ cự thạch.
- Hỏa công.
Đại trận biến đổi, hỏa lực từ bên trong bắn ra thiêu đốt hàng ngàn yêu thú bên ngoài, huyền thú và hoàng thú lập tức biến thành tro.
- Thật đáng tiết.
Yêu thú một khi bị đại trận thiêu đốt ngay cả tro cốt cũng không còn, hàng ngàn đầu yêu thú bán ra cũng có thể thu về số lượng lớn linh thạch.
- Rống…
Tiếng rống kinh thiên từ xa truyền đến làm cho đại địa chấn động, một đầu man ngưu to lớn xuất hiện hút thẳng vào đại trận.
- ẦM…
Tu sĩ đứng trên cổng thảnh có thể cảm giác được đại địa rung chuyển, đám tu sĩ đứng phía sau bị khí thế của yêu thú ép đến xanh mặt phải vận công điều tức.
- Rống…
Lại có thêm một đầu man ngưu hút thẳng vào đại trận, chưa tới nữa giờ đã có hai đầu thiên thú t·ấn c·ông Bắc môn, lúc này đại trận đã xuất hiện lổ hỏng, đám yêu cầm từ đó bay vào.
Trưởng lão đứng đầu hét lớn, giọng nói vang vọng khắp Tinh Vân thành.
- Các vị đạo hữu cùng lão phu thề c·hết bảo vệ Tinh Vân thành.
- Thề c·hết vệ thành.
Hàng vạn tu sĩ đồng loạt phóng thích linh lực, khí thế ngập trời xong vào đám yêu thú, hổn chiến kinh hiên bắt đầu diễn ra.
Lâm Phong đứng bên trong đại trận, nhìn vô số yêu cầm bay trên cao, rõ ràng là bạch nhật thương thiên mà không một tia sáng có thể soi vào Tinh Vân thành, toàn bộ đều bị yêu thú che khuất.
Bên ngoài đại trận một mình Linh Mộng giao đấu với hai đầu thiên cấp man ngưu, trên không một vị trưởng lão đang solo với một đầu thiên cầm, phía xa hàng vạn yêu thú vẫn đang không ngừng kéo đến.
Từ trên cao nhìn xuống, Tinh Vân thành như là một con thuyền giữa biển lớn, những con sóng không ngừng vỗ đến, liên miên bất tận.
Đại trận càng lúc càng xuất hiện nhiều lỗ hỏng, yêu thú tràn vào ngày một nhiều hơn, đám yêu thú vừa tiến vào liền bay thẳng đến chỗ tâm trận.
- Đám yêu thú này cũng biết phá trận sao ?
Lâm Phong cưỡi thiên ảnh ma điêu, một tay cầm đại đao một tay cầm pháp chỉ bay thẳng đến chỗ yêu cầm.
Hai bên vừa tiếp cận, Lãnh Hàn Băng giơ lên lam trượng đóng băng song dực yêu cầm làm cho bọn chúng rơi xuống bên dưới thành, yêu cầm một khi không thể bay lượn thì lực chiến sẽ đại giảm.
- Phong hỏa pháp chỉ, phá.
Pháp chỉ trong tay Lâm Phong là phiên bản nâng cấp mới nhất, một khi kích hoạt sẽ tạo ra hỏa ảnh vô cùng mạnh mẽ, yêu thú bên dưới địa cấp trúng phải chắc chắn bị thiêu đốt đến c·hết.
Đại chiến diễn ra liên tục một canh giờ vẫn không có dấu hiệu hạ nhiệt, yêu thú kéo đến ngày một nhiều hơn, yêu thú xuất hiện bên trong đại trận đã lên đến vài ngàn.
Linh Mộng dùng trường kiếm chém bay một đầu yêu ngưu, nàng lui lại kích hoạt cùng lúc hai tờ thiên cấp pháp chỉ, hồng quang rực sáng, nhị điêu từ bên trong pháp chỉ bay ra xong thẳng vào đám yêu thú.
Lâm Phong đang đuổi g·iết yêu cầm thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử mau nhìn bên ngoài.
Bên ngoài đại trận, hai đầu hỏa điêu liên tục bay lượn, nơi bọn chúng đi qua yêu thú đều bị đốt thành tro, ngay cả địa thú cũng không dám tới gần.
Một đầu thiên cầm bay tới, song dực vỗ xuống tạo thành phong nhận t·ấn c·ông hỏa điêu.
- ÉC…
Hỏa điêu há miệng phun ra linh hỏa đốt cháy phong nhận, hai đầu yêu cầm xong vào giao chiến quyết liệt.
- Đó chính là linh lực hóa hình sao ?
Linh lực hóa hình là sự chuyển đổi trạng thái từ thể khí thành thể rắn của linh lực, hai đầu hỏa điêu của Linh Mộng không khác gì hai đầu thiên thú chính hiệu.
- Sao lúc giao chiến với ta lại không thấy yêu nữ dùng thứ này nhỉ ?
- Tiểu tử ngươi mà nhìn thấy chắc giờ đã đầu thai rồi.
Với thực lực của Lâm Phong không đáng để Linh Mộng dùng đến pháp chỉ, nàng chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể ép c·hết hắn.
Đám lão đầu liên tục tung ra tuyệt chiêu từ binh khí, pháp chỉ đến công pháp, thuật pháp đều mang ra sử dụng, mỗi chiêu mỗi thức đều mang theo sức mạnh kinh khủng có thể hủy diệt hàng ngàn đầu yêu thú huyền cấp trở xuống.
Lâm Phong nhìn mấy chục đầu yêu cầm bay đến, hắn lấy ra một nắm bạo đơn ném tới.
- ẦM… ẦM…
Đám yêu cầm bị nổ tan xác rơi xuống bên dưới, số còn lại bị pháp chỉ của hắn đốt không còn một con.
Hai bên hỗn chiến liên tục mấy canh giờ, đám yêu thú bắt đầu rút lui để lại một mảnh huyết địa trãi rộng hơn trăm dặm, huyết khí xung thiên.
Lâm Phong đợi đám thiên thú rời đi liền cưỡi thiên ảnh ma điêu đuổi theo, một tiêu của hắn không phải để t·ruy s·át yêu thú mà để quan sát nơi bọn chúng tiến vào.
Khi thiên ảnh ma điêu đến nơi thì đám yêu thú đã rời khỏi phong linh, thông đạo đã dần khép lại, một lúc sau thì phong linh khôi phục như lúc ban đầu.
- Đám yêu thú này chạy cũng nhanh thật.
Sau khi kiểm tra vài lần lão đầu không phát hiện được dấu tích của trận pháp chứng tỏ đối phương bày trận ở bên ngoài phong linh, có tìm thêm cũng vô dụng.
Đại chiến kết thúc, Tinh Vân thành vừa khôi phục được một ít lại bị yêu thú tàn phá, khung cảnh so với lúc Lâm Phong vừa đến còn thảm hại hơn.
Trên đường trở về, Lâm Phong nghe lời lão đầu đến Vạn Bảo các mua một ít dược liệu, lúc đầu hắn nghĩ lão đầu lại chơi trò ngư ông đắt lợi, thừa lúc đại chiến xảy ra luyện một ít đan dược để kiếm chát nhưng khi nhìn thấy linh dược lão mua thì nó lạ lắm.
- Lão đầu thứ này hình như đâu phải linh dược chữa thương ?
- Tiểu tử ngươi tính thừa nước đục thả câu hử ?
- Nào có, ta chỉ muốn cống hiến chút sức lực cho thánh cung.
Lâm Phong vừa về đến biệt viện thì đã nhìn thấy hai tên huyết y nhân đứng đợi sẵn, xem ra yêu nữ kia rất quan tâm đến chuyện trận pháp.
- Có nên nhân cơ hội này đào một ít không nhỉ ?
Bên trong phòng của thánh nữ, Lãnh Hàn Băng đang giúp Linh Mộng chữa thương, hôm nay một mình yêu nữ độc chiến với bốn đầu thiên thú, bị trúng vài v·ết t·hương là điều không thể tránh khỏi.