Chương 233: Tinh Vân thành
Đêm đến, Lâm Phong ở trong phòng cùng lão đầu xem tài liệu mà Linh Mộng đã giao cho, càng đọc càng thấy được tình hình Nam Hoang lúc này đã vô cùng căng thẳng.
- Không ngờ đại chiến khốc liệt như vậy.
Chỉ một tháng trôi qua đã có gần vạn tu sĩ Nam Hoang ngã xuống, t·hi t·hể yêu thú lên đến mấy chục vạn, trong đó huyền thú và hoàng thú chiếm đến tám phần.
- Tốc độ phát triển của yêu thú hơn xa nhân tộc, tiếp tục thế này chỉ sợ không ổn.
- Lão đầu có kế sách gì không ?
- Tạm thời chưa nghĩ ra.
- Lão cũng có lúc thất thủ vô sách ?
Lão đầu thở dài.
- Chuyện lão phu không thể làm có rất nhiều, tiểu tử ngươi quá đề cao lão phu rồi.
- Vậy bây giờ phải làm sao ?
- Xem tình hình rồi tính tiếp.
Sáng hôm sau, một đoàn người lặng lẽ rời thánh cung tiến vào thánh thành, nơi này có truyền tống trận nối với đại thành trì.
Loại truyền tống trận này mỗi lần khởi động cần tiêu hao 5000 trung phẩm linh thạch, thông thường chỉ dùng trong những lúc quan trọng.
Nơi được truyền tống đến là Tinh Vân thành một trong bát đại thành trì của thánh cung, Lâm Phong vừa rời truyền tống trận liền đứng hình mất năm giây.
- Nơi này thật sự là thành trì sao ?
Trước mặt hắn là một đống phế tích, tất cả đều đổ nát, từ nhà cửa, khách điếm, thương hội không có thứ gì còn nguyên vẹn.
Trên đường đi chỉ còn mấy chục tu sĩ lang thang và một đám người đang tiến hành tu sữa.
Lâm Phong đi phía sau Linh Mộng, vừa đi vừa nhìn khung cảnh xung quanh, nơi này bây giờ chẳng khác gì một cái cổ di tích.
Đám người đi đến trước một tòa biệt viện thì dừng lại, đây chính là một trong những căn cứ của thánh cung ở Tinh Vân thành, nhìn qua thì vẫn không có gì thay đổi.
- Cuối cùng cũng tìm được một nơi toàn thây.
Bên ngoài biệt viện có đại trận bao phủ, muốn phá hủy nơi này không phải là chuyện dễ, bên trong biệt viện có cả truyền tống trận nối thẳng vào Hoang Nguyên, dù Tinh Vân thành thất thủ thì vẫn có đường t·ẩu t·hoát.
Một đám người từ trong biệt viện bước ra, dẫn đầu là chấp sự ngoại môn của thánh cung, lão vừa nhìn thấy yêu nữ liền hành lễ.
- Tham kiến thánh nữ.
- Dẫn đường.
- Mời đi theo lão phu.
Bên trong biệt viện, trưởng lão thánh cung đã chờ sẵn ở đại sảnh, vẻ mặt của đám lão đầu cực kỳ không tốt, không khí vô cùng căng thẳng.
Từ khi Ma giáo tập kích, thánh cung liên tục chịu thiệt, trong vòng chưa tới một tháng đã tổn thất gần ngàn, trong đó có vài chục nội môn đệ tử, chưa kể đến thành trì bị tàn phá nghiêm trọng, thiệt hại vô cùng to lớn.
Tuy đã bắt được không ít yêu thú nhưng vẫn chưa tìm thấy tung tích của Ma giáo, không bắt được đám yêu nghiệt kia thì thú triều vẫn sẽ tiếp tục kéo đến.
Trong lúc các vị trưởng lão còn đang suy nghĩ thì Linh Mộng từ bên ngoài bước vào, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn đám lão đầu.
- Xem ra các vị trưởng lão vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết vấn đề.
Linh Mộng tìm một chỗ ngồi xuống, ngọc thủ giơ lên, hai tên huyết y vệ mang theo hai hộp ngọc đặt lên bàn, bên trong mỗi hộp chứa mười cái túi trữ vật.
Lần này Linh Mộng đến đây không chỉ tìm hiểu tình hình mà còn mang theo tài nguyên để viện trợ cho Tinh Vân thành, phần lớn là đan dược, binh khí và pháp chỉ.
- Thứ ta cần các vị đã chuẩn bị xong chưa?
Lão chấp sự lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho Linh Mộng.
- Tất cả những thứ thánh nữ yêu cầu đều ở bên trong.
- Ta muốn nghĩ ngơi, không có chuyện quan trọng thì đừng làm phiền ta.
Linh Mộng thu lấy túi trữ vật rồi rời đi, đám lão đầu cũng không ngăn cản, bọn họ sớm nghe nói thánh nữ không xem ai ra gì, dù là thánh chủ thì nàng cũng không để vào mắt.
Đám lão đầu nhìn nhau, chuyện quan trọng bây giờ là phải phân phát tài nguyên cho đệ tử.
- Mau triệu tập toàn bộ đệ tử của thánh cung.
- Tuân lệnh.
Bên trong mỗi cứ điểm của thánh cung đều có phòng giành riêng cho thánh nữ và thánh tử, Linh Mộng bước vào phòng liền ném túi trữ vật cho Lâm Phong sau đó kéo Hàn Băng lên giường.
Lâm Phong nhận lấy túi trữ vật, thần thức vừa đảo qua lập tức phát hiện bên trong chỉ có mấy chục cái trận bàn, hắn lấy ra vài cái âm thầm để lão đầu quan sát.
- Lão đầu có nhìn ra được thứ gì không?
- Thì ra là như vậy.
- Như vậy là như thế nào ?
- Loại trận pháp này ẩn chưa không gian chi lực có thể mở ra một thông đạo với khoảng cách vừa đủ để xuyên qua phong linh.
Nói một cách dễ hiểu thì loại trận pháp này không thể phá vỡ phong linh nhưng có thể đi xuyên qua phong linh bằng cách sử dụng không gian chi lực tạo ra một thông đạo.
Lâm Phong nhíu mày.
- Không gian chi lực là thứ gì ?
- Đó là một loại nguyên lực thiên địa giống như ngũ hành nguyên lực.
- Nói vậy trên đại lục còn có không linh chi thể ?
- Tiểu tử ngươi đi xa quá rồi.
Chuyện quan trọng trước mắt là phải tìm cách giải quyết vấn đề của phong linh, chỉ cần vô hiệu hóa trận pháp của Ma giáo thì yêu thú sẽ không thể t·ấn c·ông, thực lực thánh cung không suy giảm thì Ma giáo sẽ không dám phát động đại chiến, Lâm Phong lại có thời gian tu luyện.
Linh Mộng ngồi trên giường thưởng thức linh quả với Hàn Băng, ánh mắt vô tình đảo qua chỗ tên nam nhân bên cạnh.
- Để xem nam nhân của muội lợi hại như thế nào ?
Sau khi trờ về từ Vô Cực bí cảnh, Linh Mộng đã tìm hiểu rõ về tình hình của Nam Hoang, vấn đề nằm ở chỗ trận pháp kỳ lạ của Ma giáo, chỉ cần phá giải trận pháp thì nguy cơ sẽ được giải quyết.
Nói đến trận pháp nàng chợt nghĩ đến tên lưu manh kia, cả thiên địa kỳ trận hắn còn có thể phá được không chừng sẽ tìm được cách giải quyết.
Lãnh Hàn Băng lặng lẽ nhìn lưu manh, vừa nhận được tin hắn sẽ đến Tinh Vân thành nàng đã lập tức đuổi theo, đối với nàng sinh mệnh của hắn trân quý hơn tất cả, có phá được trận pháp hay không nàng không quan tâm.
Lâm Phong nhìn một lúc rồi thu lại trận bàn.
- Loại trận pháp này không đơn giản, ta cần thời gian để tìm hiểu.
- Bao lâu ?
- Còn chưa biết được, nếu đến được nơi xảy ra thú triều có thể sẽ nhanh hơn.
- Chuyện đó ta sẽ giúp ngươi.
Sau khi thương lượng xong, Lâm Phong rời đi, hắn được sắp xếp một căn phòng bên cạnh phòng của thánh nữ để đảm bảo an toàn, thời buổi loạn lạc ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Bên ngoài Tinh Vân thành, một đám hắc y nhân lướt đi trong màn đêm đến khi tới gần phong linh thì dừng lại, mỗi tên lấy ra một cái trận bàn ném vào phong linh, nữa giờ trôi qua phong linh biến động, một cái thông đạo dần hiện ra.
Cách đó mấy trăm dặm cũng có một nhóm hắc y nhân cầm trận bàn ném vào phong linh, mỗi lần tập kích bọn chúng đều mở ra cùng lúc mấy cái thông đạo để yêu thú từ khắp nơi tràn vào, từ đó khiến cho thánh cung không thể tập trung phòng bị.