Chương 232: Trở về
Vừa trở về thánh cung Lâm Phong liền bị hai tên huyết y vệ mang đi, Phong Thanh Thanh lập tức bước tới ngăn cản.
- Thả hắn ra.
- Làm phiền hai vị huynh đệ đợi ta một chút.
Hai tên huyết y nhân gật đầu, Lâm Phong chạy tới bên cạnh bạo nữ, hắn lấy ra thánh chủ lệnh đưa cho nàng.
- Ấn ký ta đã xóa bỏ ngươi có thể tùy ý sử dụng, chuyện còn lại ta sẽ giúp ngươi giải quyết.
Bây giờ thánh chủ lệnh như vật vô chủ, Phong Thanh Thanh truyền linh lực vào là có thể kích hoạt, Lâm Phong chỉ cần đến chủ cung thông báo một tiếng là xong.
Phong Thanh Thanh cầm lấy thánh chủ lệnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn hai tên huyết y nhân đối diện.
- Nếu hắn xảy ra chuyện thì ta sẽ sang bằng thánh nữ phủ.
Lâm Phong đi theo huyết y nhân đến chỗ của yêu nữ, vừa đến nơi thì nghe được giọng nói của Linh Mộng từ trong phòng truyền ra.
- Các ngươi lui xuống.
- Tuân lệnh.
Nhìn huyết y nhân rời đi, Lâm Phong nhíu mày, mười lần hắn đến đây thì có chín lần bị ném vào, lần này lại để hắn đi vào nhất định là có vấn đề.
Bên trong căn phòng, Linh Mộng nữa ngồi nữa nằm trên giường, ánh mắt lười biếng nhìn tên nam nhân vừa bước vào.
- Lần này ngươi làm ta cảm giác có chút kinh ngạc.
Một tên đan sư có thể phá được thiên địa kỳ trận, nói ra nhất định sẽ không ai tin, càng đến gần tên nam nhân này càng thấy hắn không đơn giản, cảm giác như đi vào màn đêm vô tận, không thể nhìn thấu.
- Chẳng lẽ Hàn Băng đã sớm nhận ra điểm này nên chọn hắn làm đạo lữ.
Lâm Phong bị yêu nữ nhìn đến lạnh người, ánh mắt của nàng như muốn xuyên qua y phục của hắn, quá trần trụi.
- Tìm ta có chuyện gì ?
- Ngươi nói chuyện với bản thánh nữ như vậy sao ?
- Có gì thì nói mau, ta còn phải trở về nghĩ ngơi.
Hắn vừa truyền tống từ Vô Cực thánh cung trở về, thần thức vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, bây giờ không có tâm trạng đấu khẩu với yêu nữ.
Linh Mộng mỉm cười.
- Bản thánh nữ có hai chuyện muốn nói với ngươi, chuyện thứ nhất nhờ có sự trợ giúp của ngươi mà ta có thể đến được chỗ thánh thụ, ngươi muốn ta trả công thế nào đây ?
- 100 khối thượng phẩm linh thạch, không thương lượng.
- Ta có thể cho ngươi thứ tốt hơn linh thạch, có muốn đổi ý không ?
Lâm Phong nhếch mép, ánh mắt kinh bỉ nhìn yêu nữ.
- Nam nhân nhất ngôn cửu đỉnh, chuyện thứ hai là gì ?
Linh Mộng lấy ra một cái túi trữ vật ném cho hắn.
- Bên trong là toàn bộ tư liệu liên quan đến tình hình Nam Hoang mấy tháng gần đây, đêm nay ngươi phải ghi nhớ, ngày mai ta sẽ mang ngươi đi.
- Đi đâu ?
Lâm Phong nhìn nụ cười của yêu nữ đối diện, trong lòng xuất hiện cảm giác bất an mãnh liệt, chỗ nàng mang hắn tới chắc chắn không phải chỗ tốt đẹp gì.
Đúng như Lâm Phong dự đoán, giọng nói của yêu nữ truyền đến làm cho hắn đứng hình mất mấy chục giây.
- Đi xem thú triều.
Cách đó không xa, Phong Thanh Thanh vừa trở về Phong gia thì nhìn thấy tên biểu đệ đang đứng trước cửa đợi nàng.
Phong Viêm vừa thấy biểu tỷ liền chạy đến bên cạnh.
- Chúc mừng biểu tỷ bình an trở về.
- Phong lão đầu có bên trong không?
- Các vị trưởng bối đang ở bên trong chờ tỷ.
Phong gia có ba người tham gia bí cảnh, trong đó có hai người đi theo Lý Hạo Nhiên bị thiên địa kỳ trận vây khốn, chỉ có Phong Thanh Thanh là không biết đã đi đâu.
Bên trong đại sảnh của Phong gia, toàn bộ tộc nhân lớn nhỏ đều có mặt đầy đủ, ánh mắt Phong Thanh Thanh lướt qua từng người trong số bọn họ, chính những người được xem là trưởng bối này năm xưa đã bỏ mặt mẫu thân nàng.
Phong lão gia tử mỉm cười nhìn hậu bối xuất sắc nhất của Phong gia.
- Thanh Thanh đi đường có mệt không?
- Ta muốn cứu mẫu thân.
Một lão đầu gần đó nhíu mày.
- Thanh Thanh chuyện này không thể tùy tiện nói ra.
- Viên Viên phạm vào t·rọng t·ội của thánh cung không phải muốn cứu là cứu.
Mấy lão đầu xung quanh gật đầu phụ họa, chuyện này mà làm không ổn thì Phong gia sẽ đắt tội với Lãnh gia.
Phong Thanh Thanh giơ lên thánh chủ lệnh, ánh mắt nhìn đám lão đầu.
- Chỉ cần cứu được mẫu thân thứ này sẽ là của các ngươi.
- Thánh chủ lệnh.
- Không thể nào.
Phong Viêm nhìn thấy biểu tỷ cầm thánh chủ lệnh trong tay, vẻ mặt tràn đầy lo lắng, hi vọng là tên sư đệ của hắn vẫn toàn thay.
Phong Chiến nhíu mày.
- Thanh Thanh, thánh chủ lệnh này từ đâu có được ?
- Đó là chuyện của ta.
Một lão đầu xen vào.
- Lão phu nhớ không lầm vài tháng trước thánh cung từng ban thưởng thánh chủ lệnh cho một tên đệ tử.
- Tên đó là Lâm Phong, đệ tử chân truyền của nhị trưởng lão Đan cung.
- Lâm Phong ?
Đám lão đầu nhìn nhau, cách đây không lâu trong Phong gia xuất hiện một tin đồn nhảm cho rằng Phong Thanh Thanh vì bị một tên đệ tử nhìn thấy ngọc thể nên quyết định lấy hắn làm nam sủng, tên dâm tặc xui xẻo đó hình như là Lâm Phong.
Ôn thần Lâm Phong bây giờ đã nổi danh khắp Nam Hoang, thanh niên này ngang trời xuất thế đánh bại Nam Cung Như Mộng giành lấy danh hiệu đệ nhất thiên tài đan đạo, nhất chiến thành danh.
Chuyện của Phong Thanh Thanh và Lâm Phong nếu như là sự thật vậy Phong gia sẽ xuất hiện hai vị tuyệt thế thiên tài, hai tên yêu nghiệt này một khi kết thành đạo lữ thì hậu duệ đời sau chắc chắn sẽ thuộc hạng kỳ tài vạn năm có một, đời sau của Phong gia cũng không cần phải lo.
Nghĩ đến đây Phong lão gia tử quyết đoán gật đầu.
- Trong vòng ba ngày lão phu sẽ mang Phong Viên Viên rời cấm địa.
Phong Thanh Thanh nghe lão nói liền ném thánh chủ lệnh cho lão sau đó xoay người rời đi.
- Thanh Thanh đợi chút.
- Chuyện gì ?
- Khi nào có thời gian thì mời Lâm Phong đến Phong gia để các vị trưởng bối gặp mặt.
Phong Thanh Thanh nhíu mày, nàng cảm giác có gì đó không đúng, tên khốn đó sao lại xuất hiện vào lúc này.
- Các ngươi muốn gặp hắn thì tự đi mà gặp.
Một lão đầu mỉm cười.
- Chuyện của tiểu bối đám lão đầu chúng ta không nên xen vào, chỉ có điều Phong gia dù gì cũng là đại tộc, tiểu tử đó muốn bước qua đại môn cũng phải chào hỏi đám lão đầu này vài câu.
- Đúng đó, khi nào hai đứa cử hành đại hôn thì phải thông báo trước để bọn ta còn chuẩn bị.
- Chỗ của lão phu có vài gốc hồn dược khá tốt, không chừng tiểu tử kia sẽ thích.
Phong Thanh Thanh trừng mắt nhìn đám lão đầu thì ra bọn họ nghĩ nàng dùng thân thể để đổi lấy thánh chủ lệnh.
Nàng vừa bước lên thì bị tên biểu đệ bên cạnh ngăn cản.
- Biểu tỷ bây giờ không phải là lúc tranh luận, cứu bá mẫu quan trọng hơn.
- Hừ.
Phong Viêm nhìn biểu tỷ rời đi liền ra dấu với lão phụ thân, kế hoạch thành công ngoài mong đợi, sau ngày hôm nay mối quan hệ mờ ám giữa Phong Thanh Thanh và Lâm Phong sẽ truyền khắp Phong gia.
Tiếp theo hắn sẽ chạy tới chỗ của đại cô nói thêm vài câu, chỉ cần đại cô gật đầu thì biểu tỷ của hắn dù không muốn cũng phải đồng ý, một khi biểu tỷ gả đi thì Phong gia không còn ai có thể áp chế được hắn.