Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 201: Ngũ cung đại hội




Chương 201: Ngũ cung đại hội

Lâm Phong nhìn nụ cười trên gương mặt yêu nữ biến mất, thái độ lập tức thay đổi.

- Đệ tử Lâm Phong tham kiến thánh nữ, chỉ cần thánh nữ có lệnh dù lên núi đao xuống biển lửa đệ tử cũng không từ nan.

- Hừ.

Linh Mộng thu lại khí tức, nhiệt độ trong phòng dần trở lại bình thường.

- Ta đúng là có chuyện muốn để ngươi đi làm.

- Chỉ cần là chuyện không trái với đạo nghĩa, không trái với lương tâm, không thẹn với trời đất, đệ tử đều nguyện ý.

- Ngươi yên tâm, chuyện lần này sẽ không thiếu lợi ích cho ngươi.

Nàng nói xong liền lấy ra một cái thẻ bài ném tới, Lâm Phong nhanh tay bắt được, vừa nhìn liền nhận ra đây là thẻ bài đánh cượt, bên trên có ghi cả số linh thạch đặt cược.

- 10 vạn trung phẩm linh thạch, đúng là yêu nữ này giở trò.

Trong tay Linh Mộng có hai cái thẻ bài, nàng chỉ đưa hắn một cái.

- Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bản thánh nữ sẽ đưa cái còn lại cho ngươi.

- Không biết thánh nữ muốn đệ tử làm gì ?

- Cũng không có gì khó, giúp ta lấy địa hỏa tham vương.

Lâm Phong nhớ lần trước Linh Mộng đã lấy được địa hỏa linh chi bây giờ lại tìm thêm địa hỏa tham vương, chẳng lẽ yêu nữ muốn luyện chế địa hỏa linh đan ?

Địa hỏa linh đan có thể giúp tu sĩ tinh thuần linh thể, loại đan dược này không dễ luyện chế, nguyên liệu lại càng khó tìm nên vô cùng trân quý, mỗi viên đều có giá trị liên thành.

- Thứ này không dễ tìm, chỉ sợ thời gian có hơi lâu.

- Bao lâu ?

- Ít nhất cũng phải 20 năm.



Linh Mộng sớm đoán được tên khốn này sẽ không dễ dàng chấp nhận nên nàng đã chuẩn bị sẵn cho hắn một miếng mồi thơm.

- Nếu ta cho ngươi biết nơi tọa lạc của địa hỏa tham vương thì cần bao lâu ?

- Chuyện này còn phải tùy vào thiên thời, địa thế, khí hậu...

- Địa hỏa tham vương chỉ nằm bên trong địa bàn của Vô Cực thánh cung.

- Vậy thì dễ rồi, 10 năm là được.

Mười năm sau có trời mới biết hắn còn ở Cửu Huyền hay không, có thể lúc đó hắn đã đến một nơi nào đó mà cả đời này yêu nữ cũng đừng mong tìm được.

- Nếu địa hỏa tham vương ở bên trong Vô Cực bí cảnh thì sao ?

- Có chuyện này nữa sao ?

Đến tận bây giờ Lâm Phong vẫn chưa tìm hiểu về Vô Cực bí cảnh, cho dù có dành được cả trăm cái danh ngạch thì cũng chưa chắc đã tới lượt của hắn, có xem hay không cũng như nhau mà thôi.

Linh Mộng ném cho hắn một cái địa đồ, bên trên có ghi hai chữ Vô Cực.

- Ngươi tự xem đi.

Lâm Phong mở ra nhìn, trên địa đồ có vài chỗ được đánh dấu, trong đó có một nơi gọi là Xích Viêm cốc, địa hỏa tham vương thuộc về hỏa dược nhất định nằm ở nơi này.

Bên dưới Xích Viêm cốc còn có vài dòng chữ nhỏ, không để ý sẽ khó thấy được.

- Lãnh địa Xích Viêm xà, thiên cấp hai đầu, địa cấp hơn ngàn, huyền cấp trở xuống ước tính khoảng vài vạn, đậu xanh.

Nếu không nhờ đôi mắt tinh anh thì hắn lại trúng kế của yêu nữ, vì mấy chục vạn linh thạch mà xông vào hang ổ của thiên thú, loại chuyện ngu ngốc thế này một thiên tài như hắn tuyệt đối không làm.

Linh Mộng nhìn vẻ mặt do dự của Lâm Phong, ánh mắt khinh bỉ.

- Ngươi chỉ nhìn được bao nhiêu đó thôi sao ?

- Có thể nhìn thấy hai đầu thiên thú còn không đủ hả ?



Lâm Phong mở to mắt nhìn địa đồ trong tay, trừ Xích Viêm cốc thì vẫn còn một số nơi được đánh dấu, mỗi nơi đều có linh dược trân quý, có cả mỏ linh thạch, khoáng thạch và…

- Vô Cực thánh thụ.

Nơi xa nhất được đánh giấu trên địa đồ chính là nơi từng xuất hiện thánh thụ, nhịp tim của Lâm Phong không ngừng tăng lên, hắn chưa từng tìm hiểu qua Vô Cực bí cảnh nhưng đã từng nghe rất nhiều về Vô Cực thánh thụ.

Chỗ huyền ảo nhất của Vô Cực thánh thụ chính là có thể thức tỉnh bản năng vô cực bên trong cơ thể tu sĩ, một khi bản năng được thức tỉnh hoàn toàn thì một tên phàm nhân cũng có thể hóa thánh.

- Nếu có thể thức tỉnh bản năng vô cực cùng với thiên phú tuyệt thế của lão tử thì đến lúc đó dù là yêu nữ, bạo nữ, đệ thất thiên tài gì đó đều sẽ bị lão tử giẫm dưới chân hắc hắc…

- Tiểu tử cẩn thận bị lừa.

Trong lúc Lâm Phong đang ảo chìm đắm trong ảo tưởng thì giọng nói của lão đầu truyền đến, lỡ như yêu nữ vì muốn dụ hắn nên vẽ thêm thánh thụ vào địa đồ thì sao, khả năng này rất cao.

Linh Mộng nhìn vẻ mặt hưng phấn của tên nam nhân trước mặt dần thanh tỉnh, ánh mắt thoáng kinh ngạc, trên đời không có mấy người có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của thánh thụ.

- Thế nào, có muốn cùng bản thánh nữ đi lấy địa hỏa tham vương không ?

- Đệ tử không có danh ngạch tiến vào bí cảnh.

- Chuyện đó ngươi không cần lo.

Lâm Phong biết một hai cái danh ngạch không làm khó được yêu nữ, nhưng hắn cần phải làm rõ chuyện của thánh thụ sau đó mới quyết định đi hay ở.

- Đệ tử vẫn có chút lo lắng.

- Nói.

- Một khi thánh nữ gặp chuyện bất trắc gì đó bên trong bí cảnh như là bị yêu xà nuốt mất hoặc trọng thương vẫn lạc thì chẳng phải thánh cung sẽ mất đi một trụ cột, Nam Hoang sẽ mất đi một thiên tài, xin thánh nữ cẩn thận suy xét.

Linh Mộng nhìn tên khốn đối diện, hỏa ảnh rực cháy trên ngọc thủ, ánh mắt phát ra từng tia lửa.

- Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, đi hay không ?

- Đệ tử một lòng lo cho an toàn của thánh nữ, tuyệt đối không hai lòng.



Lần trước nhờ có Lâm Phong mà nàng lấy được địa hỏa linh chi, nàng biết tên khốn này có thể lẻn vào hang động Xích Viêm xà nên mới tìm hắn hợp tác, lúc này trong lòng đã bắt đầu hối hận, Linh Mộng lấy ra một vật ném về phía đối phương.

- Chỉ cần lấy được địa hỏa tham vương thứ này sẽ là của ngươi.

Lâm Phong nhặt thứ yêu nữ vừa ném lên, nhìn rất quen mắt, nhất định là hắn đã từng gặp ở đâu đó.

- Đây là linh căn của hỏa dương cổ thụ, tiểu từ ngươi lần này hời to rồi.

Hắn nghe lão đầu nói lập tức thu linh căn vào, xem ra yêu nữ vì muốn lấy được địa hỏa tham vương đã bỏ ra không ít công sức, đến nước này rồi không thể quay đầu.

- Đệ tử sẽ dốc toàn lực trợ giúp thánh nữ hoàn thành đại nghiệp.

- Tốt nhất ngươi đừng làm ta thất vọng.

Linh Mộng vừa dứt lời liền xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, ngọc thủ nhắm thẳng tên khốn trước mặt mà đánh, thương lượng đã xong bây giờ là lúc nàng xả tức.

Lâm Phong cũng không phải dạng vừa, hắn lập tức hoàn thủ chỉ là đánh nhau mấy chục hiệp vẫn chưa chạm vào một gốc y phục của Linh Mộng, cuối cùng bị nàng một cước đá ra khỏi phòng.

Ba ngày sau, vòng tiếp theo của thánh cung đại hội tiếp tục khởi tranh, mở đầu vẫn là phần thi của đệ tử Trận cung nhưng lần này chỉ có hai đội tham gia thi đấu là Ngự Thú và Vô Cực.

- Vô Cực cố lên.

- Vô Cực mãi đỉnh.

Bên trên kháng đài tràn ngập thanh âm hò hét, đệ tử của đội chủ nhà hoàn toàn chiếm ưu thế.

Lâm Phong dùng ánh mắt kinh bỉ nhìn đám thanh niên đang hò hét bên cạnh.

- Một đám treo đầu dê bán thịt chó.

Tuy ngoài miệng cổ vũ cho Vô Cực thánh cung nhưng số lượng đặt cược cho Ngự Thú thánh cung lại hoàn toàn áp đảo, trong 10 tên thì có 9 tên chọn Ngự Thú.

- Xem ra quân tử như ta chẳng còn được mấy người.

Người ngoài nhìn vào sẽ cảm thông cho số phận cô độc của hắn nhưng người bên cạnh thì không, Lãnh Phi Dao bỉu môi.

- Đệ còn nói, vừa rồi không phải đệ cũng đặt cho Ngự Thú sao ?

- Nhưng đệ đâu có trở mặt như bọn họ, rõ ràng đặt cược Ngự Thú lại đi cổ vũ Vô Cực.

- Vậy đệ thử cổ vũ cho Ngự Thú xem.