Thiên La

Chương 202: Ngũ cung đại hội




Chương 202: Ngũ cung đại hội

Lâm Phong liếc nhìn xung quanh, nơi này có vô số đệ tử của Vô Cực thánh cung, bây giờ mà hét lên chẳng khác nào tự hủy.

- Quan trọng là tấm lòng, đệ tin tưởng các vị sư huynh Ngự Thú thánh cung sẽ không phụ kỳ vọng của đệ.

- Hừ, ngụy miệng.

Bên dưới chiến đài, chấp sự bắt đầu công bố quy tắc thi đấu, mỗi đội sẽ có một canh giờ để bài trận, dùng kim bài làm tâm trận, đội nào có thể lấy được kim bài của đối thủ sẽ giành được chiến thắng.

- Bắt đầu bài trận.

Hai đội lập tức chia ra bài binh bố trận, từng cái trận kỳ liên tục cấm xuống làm cho đám người ngồi trên kháng đài nhìn hoa mắt chóng mặt.

Lâm Phong vừa ăn vừa xem mấy thanh niên bên dưới chạy tới chạy lui, cảm giác huyền ảo khôn cùng, càng nhìn càng không hiểu, không chỉ có hắn mà đồng bọn bên cạnh như Phi Dao, Huân Vũ, Tuệ Vân, Phong Viêm, Hổ ca… đều mù tịt về trận pháp nên không ai nói ai, tất cả đều im lặng theo dõi.

Nữa giờ sau, giọng nói của lão đầu chợt truyền đến.

- Không ngờ đám nhóc đó lại biết địa sát trận.

- Bên nào là địa sát trận ?

- Ngự Thú.

Địa sát trận là tập hợp thất thập nhị trận trong đó có nhiều loại trận pháp khác nhau như t·ấn c·ông, phòng ngự, ảo trận, sát trận, mê trận…

Lâm Phong nhìn mấy thanh niên Vô Cực thánh cung vẫn đang cần cù bài trận nhưng không biết là trận gì, đành phải hỏi lão đầu.

- Lão biết trận pháp của Vô Cực thánh cung không ?

- Cửu yêu đại trận, bên trong trận có tổng cộng chín đầu yêu thú, chỉ cần diệt hết là phá được trận.

Lâm Phong hỏi tới.



- Vậy lão đoán xem đội nào sẽ giành được chiến thắng.

- Ngự Thú.

- Đúng là lợi hại, vừa nhìn đã biết được thắng thua.

- Chỉ là mấy cái tiểu trận sao qua được pháp nhãn của lão phu.

Lão đầu đắt ý trả lời nhưng chưa được bao lâu thì bị Lâm Phong phá hôi.

- Lão đừng hiểu lầm, ta là đang nói ta lợi hại có phải nói lão đâu.

- Tiểu tử ngươi biết éo gì về trận pháp mà lợi hại.

- Ta không cần xem bọn họ thi đấu vẫn đặt đúng cửa, còn lão phải xem hơn nữa giờ mới biết ai thắng ai thua, trình của lão vẫn còn non và xanh lắm.

- Tiểu tử thúi.

Thời gian bài trận đã kết thúc tiếp theo sẽ bước vào giai đoạn phá trận, cả hai đội đều để lại một nữa số đệ tử trấn giữ trận pháp, số còn lại sẽ xông vào phá trận của đối thủ.

Đệ tử Ngự Thú thánh cung vừa vào trận liền bị một đầu địa xà t·ấn c·ông, yêu thú sinh ra từ trận pháp không có huyết nhục muốn phá giải chỉ có một cách là tìm được trận nhãn, một khi trận nhãn bị phá thì yêu thú sẽ tự hủy.

- Trận nhãn nằm ở mắt phải của yêu xà.

Hai đệ tử lấy ra trận kỳ bắn thẳng vào xà nhãn, trận kỳ vừa bắn ra liền bị một đầu yêu cầm chặn lại, thêm một đầu man ngưu xuất hiện t·ấn c·ông đám đệ tử Ngự Thú thánh cung.

Bên trong địa sát trận, tình hình đệ tử Vô Cực thánh cung còn căng hơn, vừa bước vào đã gặp phải một cái mê trận, chưa tìm được đường ra thì lại gặp một cái huyễn trận, một tên đệ tử không cẩn thận lạc đàn.

Thanh niên lạc đàn vừa đi vài bước thì mặt đất dưới chân đột nhiên lún xuống, cả người chìm vào lòng đất.



- Ủa gì dạ ?

- Từ khi nào huyễn trận lại có thể nuốt được tu sĩ.

- Vậy là các ngươi không biết rồi, đây là huyễn trận phiên bản vừa cập nhật có thể dễ dàng nuốt được tu sĩ.

Lâm Phong ở bên ngoài nhìn thấy rõ thanh niên bị chìm xuống lập tức bị đẩy ra bên ngoài đại trận, vậy là một tên đã bị loại.

Lãnh Phi Dao vừa ăn vừa mở to mắt nhìn, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị như vậy.

- Huyễn trận có thể nuốt được tu sĩ sao ?

- Không thể.

Lâm Phong vuốt râu, bộ dáng tiên phong đạo cốt giải thích cho đám người bên cạnh.

- Bên trong huyễn trận có một cái sa trận, đây chính là cảnh giới trong trận có trận mà giang hồ thường ca ngợi.

- Có thật không đó ?

Lãnh Phi Dao bán tín bán nghi, tên sư đệ ngốc này thường giả thần giả quỷ, lời nói ra không biết câu nào là thật câu nào là giả.

Phong Viêm lại gật đầu.

- Đúng là ta từng nghe nói có một cảnh giới như vậy, chỉ có những đại sư thông thạo trận pháp mới làm được.

Địa sát trận thiên biến vạn hóa, trận pháp liên tục thay đổi làm cho đối phương không có thời gian để phá trận, đệ tử Vô Cực thánh cung chưa phá được huyễn trận đã thấy hai đầu yêu thú xuất hiện trước mặt, đại trận lần nữa thay đổi.

Nữa giờ trôi toàn bộ đệ tử Vô Cực thánh cung đều b·ị đ·ánh bay khỏi đại trận, bên phía đối diện chỉ có hai đệ tử Ngự Thú thánh cung bị loại, cửu yêu chỉ còn lại ngũ yêu.

- Keng… ngũ cung đấu trận kết thúc, đội chiến thắng là Ngự Thú thánh cung.

Trận đấu đầu tiên kết thúc đúng như dự đoán, Lâm Phong nhẹ nhàn lấy được một vạn trung phẩm linh thạch, tỷ lệ đặt cược của Ngự Thú thánh cung là 5 ăn 1, không đáng để mạo hiểm.



Lâm Phong vừa lấy xong linh thạch liền tiến đến chỗ đặt cược cho trận đấu ngày mai, tin tức Vương Lăng bị phế bỏ tư cách thi đấu truyền ra thì tỷ lệ chiến thắng của Cửu Huyền thấp đến đáng thương cho nên nhà cái phải thay đổi cách đặt cược.

Cụ thể là Cửu Huyền vẫn nằm kèo dưới, Trường Hà ở kèo trên chấp một viên thượng phẩm đan dược, tỷ lệ đặt cược là 2 ăn 1 nghiên về phía Trường Hà.

- Hắc hắc… thời của lão tử tới rồi.

Lâm Phong lấy một cái túi trữ vật ném vào ô Cửu Huyền, một khi kế hoạch thành công thì số linh thạch kiếm được đủ cho hắn dùng trong mấy năm.

Vừa trở về phòng Lâm Phong liền lấy ra một cái địa đồ nghiên cứu, thứ này chính là địa đồ của Vô Cực bí cảnh hắn lấy được ở chỗ gian thương, nhìn qua không khác gì địa đồ của yêu nữ đưa cho hắn.

- Xem ra Vô Cực thánh thụ thật sự tồn tại.

Sau khi giao dịch với Linh Mộng, Lâm Phong đã điều tra tin tức của Vô Cực thánh thụ, kết quả là có rất nhiều tu sĩ đã từng nhìn thấy thánh thụ không chỉ như vậy bọn họ còn nhìn thấy trưởng lão của Vô Cực thánh cung tu luyện bên dưới thánh thụ.

Vô Cực thánh quả vạn năm xuất hiện một lần, có người cả đời cũng không có cơ hội nhìn thấy nhưng tu sĩ có thể tu luyện bên dưới gốc của thánh thụ, tuy hiệu quả không cao như dùng thánh quả nhưng lợi ích mang lại cũng không nhỏ.

Sáng hôm sau, Lâm Phong còn chưa bước ra khỏi cửa thì đã nghe thấy giọng nói của tiểu sư tỷ từ bên ngoài truyền vào.

- Tiểu tặc mau bước ra đây cho ta.

- Sư tỷ có chuyện gì sao ?

Lãnh Phi Dao bước tới trước mặt Lâm Phong, ánh mắt tức giận nhìn hắn.

- Nói, đệ có chuyện gì giấu ta không ?

- Đệ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, làm việc càng không thẹn với lương tâm, nhân sinh chưa từng làm chuyện mờ ám.

- Nói hay lắm, vậy số đan dược ta đưa đệ đâu rồi.

Mấy hôm trước Lãnh Phi Dao thế chỗ Lâm Phong thi đấu, vì để an ủi tâm hồn bị tổn thương của hắn nên toàn bộ số đan dược luyện được nàng đều tặng hết cho hắn.

Kết quả là tối qua nàng lại nhìn thấy mấy viên đan dược đã tặng cho Lâm Phong ở trong phòng của mẫu thân, không cần nghĩ cũng biết chuyện gì đã xảy ra.