Chương 200: Ngũ cung đại hội
Phần lớn đệ tử chân truyền của thánh cung đều đạt đến tầng thứ tư, một tên có thể cân 40 tên có tu vi cao hơn nhất cấp, tuy nhiên đây chỉ là khảo thí, thực tế thì sức chiến đấu của tu sĩ vượt xa nhân ảnh.
Lâm Phong đang nhàm chán ngồi xem thì nghe thấy đám người bên cạnh hét lên, đệ tử tiếp theo bước vào Chiến Thiên tháp là Bạch Tinh, thanh niên này từng đánh ngang tay với Ngạo Minh, không biết sẽ leo tới tầng thứ mấy đây.
Một canh giờ trôi qua, đệ lục tầng của Chiến Thiên tháp phát quang, đến bây giờ thì Bạch Tinh là người thứ năm thành công trèo lên đệ lục tầng.
Càng về sau đệ tử leo tháp càng lợi hại, tốc độ phá trận càng nhanh, một giờ trôi qua đến lượt Ngạo Minh vào tháp.
Toàn bộ đệ tử Cửu Huyền ở bên ngoài đều nín thở chờ đợi, Ngạo Minh chính là đệ nhất thiên tài Chiến cung là ứng cử viên sáng giá cho ngôi vị đệ nhất thiên tài chiến đạo Nam Hoang.
- Mau nhìn, Ngạo Minh sư huynh đã lên đến lục tầng.
- Nhanh vậy sao, mới đó đã bò tới lục tầng rồi.
Tốc độ của Ngạo Minh so với Bạch Tinh nhanh hơn một chút, xem ra thực lực của thanh niên này lại tăng lên không ít.
- Mau nhìn, đệ thất tầng vừa phát quang.
- Có đâu, sao ta không thấy.
Ngạo Minh từ trong tháp bước ra, khóe miệng vẫn còn vương tơ máu, sắc mặt tái xanh, nhìn qua đã biết trọng thương, hắn vừa đặt chân vào đệ thất tầng liền b·ị đ·ánh bay ra ngoài.
Một giờ sau, đệ tử cuối cùng bước vào Chiến Thiên tháp cũng chính là đệ nhất thiên tài Âm Dương thánh cung Lưu Hoa Vân, tốc độ leo tháp của thanh niên này là vô cùng khủng kh·iếp, chỉ một giờ đã leo đến đệ lục tầng.
Nữa giờ trôi qua, đệ thất tầng lóe sáng, cả kháng đài hồi hộp chờ đợi, thời gian lặng lẽ trôi, Lưu Hoa Vân vẫn dừng lại ở thất tầng cho đến khi Chiến Tháp tháp đóng lại.
Ngày thi đấu cuối cùng của vòng thứ nhất chính thức khép lại, thành tích tốt nhất vẫn thuộc về Lưu Hoa Vân, thanh niên này ở đệ thất tầng chém được 21 cái nhân ảnh.
Sau khi vòng đấu kết thúc, thứ hạng của các đội cũng được công bố, dẫn đầu là Âm Dương thánh cung, thứ hai là Vô Cực, thứ ba là Ngự Thú, thứ tư là Cửu Huyền và cuối cùng là Trường Hà.
Kết thúc thi đấu vòng sơ loại, toàn bộ đệ tử sẽ được nghĩ ba ngày để dưỡng sức, trong thời gian này Vô Cực thánh cung sẽ chuẩn bị cho vòng đấu tiếp theo, người không phận sự sẽ bị cấm bước chân vào chủ cung.
Mấy ngày tiếp theo Lâm Phong chủ yếu ở trong phòng dưỡng thương, nhờ có sự trợ giúp của sư phụ mà linh lực trong cơ hể hắn đã khôi phục được bát phần, chỉ cần một ngày nữa thì hắn sẽ trở về trạng thái đỉnh phong.
- Lão đầu, lần này chúng ta chơi lớn như vậy liệu có ổn không?
- Tiểu tử ngươi cứ yên tâm thể hiện, chuyện còn lại để lão phu lo.
Lâm Phong nhìn vẻ mặt nhàn nhã của lão, trong lòng vẫn cảm giác không yên.
- Lo là lo thế nào, có thể cho ta biết một chút không ?
Vì để thể hiện trong trận đấu đan đạo sắp tới lão đầu đã truyền cho Lâm Phong một bộ đan thuật gọi là tam dẫn hỏa linh thuật, đây là một trong số ít đan thuật có thể giúp đan sư luyện thành thập nhị đan.
Nếu là mấy chục vạn năm trước thì tam dẫn hỏa linh thuật thuộc vào loại đan thuật phổ thông cơ bản, mỗi vị đan sư khi bắt đầu luyện đan đều phải học qua bộ đan thuật này nhưng từ lúc lão đầu thức tỉnh vẫn chưa thấy thanh niên nào dùng tam dẫn thuật, chứng tỏ bộ đan thuật này đã thất lạc.
Tam dẫn hỏa linh thuật được chia làm tam phần, mỗi phần đều có thể giúp cho tu sĩ phá vỡ cực hạn của bản thân.
Phần thứ nhất được gọi là nhân dẫn thuật, đan sư dùng thân dẫn hỏa từ đó mượn hỏa lực bên ngoài luyên đan, ví dụ Lâm Phong là người luyện đan thì hắn có thể dùng nhân dẫn thuật để mượn hỏa lực từ Lãnh Phi Dao, Phong Viêm, Tuệ Vân hoặc là một tu sĩ nào đó chỉ cần có hỏa linh thể là được, khi đó hỏa lực trong cơ thể hắn sẽ vượt qua cực hạn, từ đó luyện thành thập đan.
Ngoài ra nhân dẫn thuật còn có ưu điểm giúp đan sư tiết kiệm linh lực, người truyền linh lực không nhất thiết phải là đan sư, chỉ cần có hỏa linh thể là được, một khi có đủ hỏa lực thì có thể luyện đan tùy thích.
Phần thứ hai gọi là địa dẫn thuật, đan sư phải tìm được một cái hỏa mạch sau đó dẫn hỏa khí từ hỏa mạch để luyện đan, hỏa mạch không cạn thì muốn luyện bao nhiêu cũng được.
Phần thứ ba gọi là thiên dẫn thuật, tương truyền khi thập nhị đan xuất thế sẽ dẫn đến thiên hỏa kiếp, muốn thành đan phải dùng hỏa khí bên trong thiên kiếp để luyện đan.
- Thiên kiếp a, thứ này không dễ chơi đâu.
Đừng nói là Lâm Phong cho dù quái vật sống mấy chục vạn năm như lão đầu nghe nói đến thiên kiếp cũng rén mấy phần, vậy mà mấy lão đan sư thượng cổ vẫn cấm đầu chui vào.
- Tiểu tử ngươi làm sao biết được cái gì gọi là tín ngưỡng.
- Thứ đó đổi được linh thạch không?
- Trước mặt vô thượng đan đạo, linh thạch của ngươi chỉ là một đống phế phẩm.
Một khi luyện thành thập nhị đan chẳng khác nào bước lên vô thượng đan đạo, lúc đó sẽ được đan sư khắp thiên hạ tôn kín, muốn bao nhiêu linh thạch mà chẳng có.
Quan trọng hơn là khi thành đan còn được thiên địa chúc phúc, tiên lộ rộng mở.
- Chẳng lẽ luyện thành thập nhị đan sẽ thành tiên sao?
- Nếu không thành tiên cũng có thể đột phá tứ kỳ, không giới hạn cảnh giới.
- Lợi hại như vậy ?
Lâm Phong chỉ vừa bước vào ngũ cấp linh giả, với thiên phú của hắn muốn đột phá nhất kỳ cần ít nhất ba tháng, càng lên cao thì thời gian đột phá càng lâu.
Nếu có thể luyện thành thập nhị đan thì trong vòng một năm hắn sẽ từ ngũ cấp linh giả phi thẳng lên tiên giới, thiên tài đại lục đều bị hắn dẫm dưới chân, càng nghĩ càng hưng phấn.
- Đan đạo vô thượng, đan đạo vạn tuế.
Tam dẫn hỏa linh thuật xuất thế nhất định sẽ tạo ra chấn động khắp Nam Hoang, chưa nói đến chuyện luyện thành thập nhị đan chỉ cần nhân dẫn thuật đã có thể giúp cho một thế lực như thánh cung luyện ra hàng ngàn viên đan dược mỗi ngày.
Từ đó tình trạng khan hiếm đan dược không chỉ ở Nam Hoang mà cả Thiên La cũng sẽ được giải quyết, Lâm Phong là người khởi nguồn cơn địa chấn này tất nhiên sẽ bị nhiều thế lực nhắm tới, chính tà đều có, cho nên phúc họa khó lườn.
Đúng lúc này bên ngoài có người tìm đến, hắn vừa mở cửa thì hai tên huyết y nhân đã xuất hiện trước mặt.
- Chủ nhân muốn gặp ngươi.
- Hai vị đại ca có thể cho tiểu đệ biết nguyên nhân không ?
Hai tên huyết y nhân bước tới, mỗi tên nắm một tay của Lâm Phong kéo đi, vài tên đệ tử đi qua nhìn thấy cũng làm ngơ, loại tình cảnh này không phải lần đầu bọn chúng gặp phải.
Huyết y vệ mang Lâm Phong đến trước một căn phòng rồi rời đi, Lâm Phong nhìn hai tên huyết y vệ đã đi xa, hắn cũng lặng lẽ xoay người đi nhưng chưa chạy được vài bước thì nghe thấy giọng nói ngay bên cạnh truyền đến.
- Ta đáng sợ đến như vậy sao ?
- Đúng vậy.
- Hử ?
- Ngươi khác sợ ngươi nhưng lão tử không sợ.
Linh Mộng mỉm cười, hôm nay nàng có chuyện muốn nhờ tên ngốc này nên chưa thể động thủ, đợi xong chuyện rồi đánh sao.
- Theo ta.
Lâm Phong lủi thủi đi theo yêu nữ vào phòng, so với phòng của hắn thì phòng của yêu nữ lớn hơn rất nhiều, bên trong được bài trí vô cùng tỉ mỉ, có cả trận pháp cách âm dù làm gì thì người bên ngoài cũng không hay biết.
- Ta vừa nhớ ra đã để quên vài thứ, giờ ta trở về lấy chút nữa sẽ quay lại.
- ẦM…
Lâm Phong vừa xoay người thì nhìn thấy hai cánh cửa đóng sầm lại, Linh Mộng ngồi lên giường, ánh mắt ẩn hiện tiếu ý nhìn hắn diễn trò.
- Ngươi muốn lấy thứ gì, ta có thể để huyết y vệ đi lấy giúp.
- Thật không ?
- Ngươi nói đi.
- Vậy làm phiền ngươi nói với mấy vị đại ca kia đi tới chỗ ở của Vô Cực thánh chủ, ta bỏ quên vài chục vạn linh thạch trong thánh khố của lão, bây giờ muốn lấy lại.
Ánh mắt Linh Mộng h·iếp lại một đường, khí tức của nàng dần bạo phát, hồng ảnh ẩn hiện, nhiệt độ bên trong căn phòng liên tục tăng lên, tên ngốc này đúng là không ăn đòn thì không chịu thành thật.