Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 199: Ngũ cung đại hội




Chương 199: Ngũ cung đại hội

Bên ngoài đại môn chủ cung, Lãnh Hàn Băng vừa bước ra liền bị tiểu muội kéo đi, ánh mắt nàng nhìn lưu manh và Huân Vũ bên cạnh.

- Pháp cung vẫn còn chuyện xử lý, tạm thời ta không thể rời đi.

Lâm Phong đứng bên cạnh xen vào.

- Đệ đã giúp tỷ xin chấp sự đại nhân nghĩ hết hôm nay, lúc nãy đệ nhìn thấy mấy vị sư huynh của Pháp cung đã đi vào thánh thành bây giờ tỷ trở về cũng không gặp được bọn họ đâu.

- Tỷ tỷ đừng nhìn tiểu Phong tử nữa, mau đi thôi.

Lãnh Hàn Băng không còn cách khác chỉ đành đi theo đám người lưu manh vào thánh thành, cả đám tiến vào một khách điếm sang trọng, Lãnh Phi Dao đã sớm đặt một bàn thức ăn hoành tráng ở đây.

- Mọi người cứ ăn uống thỏa thích, còn lại để Phi Dao lo.

Lãnh Phi Dao vỗ ngực đảm bảo, lần này tỷ tỷ thành công tiến vào vòng tiếp theo, dựa trên tỷ lệ đặt cược thì ít nhất nàng cũng kiếm được cả vạn trung phẩm linh thạch.

Hổ ca ngồi bên cạnh chỉ đợi câu này lập tức hành động, mọi người cũng bắt đầu nhập cuộc, chỉ có Hàn Băng là không quan tâm đến mỹ vị trước mặt, tốc độ của nàng so với mấy tên còn lại chậm đến đáng thương.

Lâm Phong ngồi gần đó nhịn không được hỏi.

- Sư tỷ thức ăn ở đây không ngon sao ?

- Mùi vị rất tốt.

- Vậy sư tỷ nên ăn nhiều một chút.

Hắn vừa nói vừa gắp thức ăn cho băng nữ, nếu là trước kia Lâm Phong sẽ không làm như vậy nhưng bây giờ ai cũng biết chuyện của hắn và băng nữ nên không cần phải giấu nữa.

Hàn Băng nhìn Huân Vũ ngồi gần đó, vẻ mặt có chút không tự nhiên nhưng nàng vẫn nhận lấy thức ăn của hắn, không hiểu sao mùi vị là ngọt ngào hơn lúc nãy.



Lâm Phong nhìn tốc độ ăn của băng nữ đã tăng lên một chút nhưng hắn vẫn cảm thấy rất chậm, xem ra tâm tình của nàng không được tốt.

- Sư tỷ có phải tỷ đang lo lắng cho trận đấu tiếp theo không ?

Lãnh Hàn Băng khẽ gật đầu, Bách Lý Tinh còn lợi hại hơn tưởng tượng của nàng, nếu không có kế hoạch từ trước có thể Cửu Huyền đã bị loại từ vòng đầu.

Phong Viêm ngồi bên cạnh cảm thán.

- Bách Lý Tinh đó đúng là lợi hại.

Tuy lần trước Bách Lý Tinh thua Lý Định Nhất nhưng lúc đó tu vi của hắn thấp hơn đối thủ đến nhị kỳ, nghe nói tu vi bây giờ của tên đó đã đạt đến lục cấp đỉnh phong.

Lãnh Hàn Băng chỉ vừa tiến vào lục cấp trung kỳ, dù là tu vi, kỹ năng, kinh nghiệm chiến đấu đều thua đối phương, muốn thắng được Bách Lý Tinh gần như là không thể.

Lâm Phong nghe gian thương nói liền cười kinh bỉ.

- Đệ thấy tên đó cố ý không đột phá vương giả một đích là để trả thù Lý sư huynh, đáng tiếc là lần này sư huynh không tham gia thi đấu.

- Chỉ sợ tên đó giận cá chém thớt.

Đây cũng là điều Hàn Băng lo lắng, không thể đánh bại được Lý Định Nhất sư huynh chỉ sợ Bách Lý Tinh sẽ trút giận lên Cửu Huyền.

- Như vậy thì có sao ?

Lâm Phong vẫn tĩnh như thường, vẻ mặt không chút lo lắng.

- Mọi người nghĩ thử xem nếu chúng ta thắng thì có thêm 5 cái danh ngạch, thua thì có thêm 20 cái danh ngạch, tính ra thua vẫn có lời.

Đám người bên cạnh mở to mắt nhìn thanh niên đối diện, cái lý thuyết trời ơi này vậy mà cũng nói được.

Lãnh Phi Dao phải dừng chuyện thưởng thức mỹ vị của nàng đệ giải thích cho tên sư đệ ngốc này hiểu.



- Nếu chúng ta thắng trận tiếp theo sẽ có 25 cái danh ngạch, thua thì chỉ có 20 cái thôi, đệ hiểu hông ?

- Dù sao mấy cái danh ngạch đó cũng đâu đến lượt chúng ta, mọi người lo lắng làm gì cho mệt.

Lâm Phong đã tính hết rồi, tổng số danh ngạch thu được không vượt quá 100 cái, trưởng lão chắc chắn có vài cái, nội môn chấp sự vài chục người, ngoại môn chấp sự hơn trăm người, còn chưa tính đám đệ tử có ô dù kia, không biết đến bao giờ mới tới lượt hắn.

Lãnh Phi Dao bỉu môi.

- Đệ đúng là một tên vô tâm, chẳng có tinh thần đồng đội gì cả.

- Chỉ cần Hàn Băng sư tỷ và Huân Vũ tỷ tỷ vui vẻ là được, chuyện còn lại đệ không quan tâm.

Hai nữ tử ngồi bên cạnh dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía Lâm Phong, đôi khi chỉ cần vài câu nói còn hiệu quả hơn trăm vạn linh thạch.

Sáng hôm sau, trận đấu cuối cùng của vòng thứ nhất ngũ cung đại hội tiếp tục khởi tranh, khác với trận đấu đã diễn ra trước đó, trận đấu hôm nay ngoại trừ xác định hai đội tiến vào vòng trong còn có một ý nghĩ vô cùng đặt biệt là tìm ra đệ nhất thiên tài Chiến đạo Nam Hoang.

Chiến sư chính là chức nghiệp đầu tiên và đông nhất trên đại lục cho nên có một ý nghĩ vô cùng to lớn, danh hiệu đệ nhất Chiến sư vẫn là một cái gì đó rất khác biệt.

Quy tắc của trận đấu hôm nay là toàn bộ đệ tử tham gia thi đấu sẽ tiến vào Chiến Thiên tháp, thứ tự của các đội sẽ được xác định thông qua thành tích của đệ tử.

Chiến Thiên tháp hay còn gọi là Cửu Thiên tháp có tổng cộng chín tầng, mỗi tầng có một cái trận pháp, chỉ khi phá được trận pháp mới có thể tiến lên tầng tiếp theo.

Lâm Phong nghe lão chấp sự đọc quy tắc cảm giác có gì đó không đúng.

- Vì cái gì mà đệ tử Chiến cung lại đi phá trận thế này ?

Phong Viêm ngồi bên cạnh giải thích.



- Một khi có người bước vào Chiến Thiên tháp sẽ lập tức kích hoạt trận pháp, lúc đó sẽ có 10 nhân ảnh xuất hiện với tu vi tương đương với người tiến vào, khi hạ được toàn bộ nhân ảnh thì trận pháp sẽ được phá giải.

- Nghe qua cũng không khó lắm.

- Mỗi tầng sẽ cộng thêm 10 nhân ảnh, tu vi nhân ảnh của tầng tiếp theo sẽ cao hơn tầng trước đó nhất kỳ.

- Dã man.

Theo lời của gian thương thì mỗi tầng tăng thêm 10 nhân ảnh và nhất kỳ, nếu tầng thứ nhất là 10 nhân ảnh lục cấp trung kỳ thì tầng thứ hai sẽ là 20 nhân ảnh lục cấp hậu kỳ, tầng thứ ba là 30 nhân ảnh lục cấp đỉnh phong cứ thế mà tính lên.

Lâm Phong nhìn tòa tháp cửu tầng cách đó không xa, bề ngoài cũng bình thường nhưng sâu bên trong ẩn chứa một lối chơi phi nhân đạo.

- Phong sư huynh từ trước đến giờ có ai l·ên đ·ỉnh thành công không ?

- Chưa từng nghe nói, đệ nhất thiên tài ngũ cung đại hội lần trước chỉ leo đến thất tầng.

- Vậy cũng bá lắm rồi.

Tuy lực chiến của nhân ảnh thua xa tu sĩ đồng cấp nhưng một mình cân bảy mươi tên có tu vi cao hơn nhất cấp tam kỳ, chỉ nghĩ thôi đã thấy lạnh người.

Mỗi nhân ảnh bị tiêu diệt sẽ rơi ra một viên ngọc châu, nhiệm vụ của đệ tử xông tháp là phải thu lại số ngọc châu đưa cho chấp sự để tính điểm.

Nữa giờ sau trận đấu bắt đầu, thanh niên xông tháp đầu tiên là đệ tử của Vô Cực thánh cung, thanh niên này vừa bước vào thì tầng thứ nhất phát quang, một lúc sau tầng thứ hai cũng phát quang.

- Đệ tử tiếp theo.

Mỗi tầng chỉ có một đệ tử phá trận, người thứ nhất vừa bước lên thì người thứ hai lập tức bước vào như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Người bên ngoài sẽ không thể quan sát bên trong tháp nhưng có thể biết người bên trong đang ở tầng nào thông qua sự phát quang của Chiến Thiên tháp.

Hai canh giờ trôi qua, một đám thanh niên hưng phấn hét lên vì bọn chúng nhìn thấy đệ ngũ tầng của Chiến Thiên Tháp phát quang.

- Hình như là đệ tử của Ngự Thú thánh cung.

- Ta nhận ra tên đó, đại hội lần trước hắn cũng bò lên tới ngũ tầng.

Thanh niên vừa dứt lời thì tầng thứ năm trở lại bình thường, đệ tử khiêu chiến đã thất bại.