Chương 5: Mạnh như vậy?
Đứng trước Trân Bảo Các uy nga, Vệ Thần không tự chủ càng nhắc nhở bản thân không thể lười biếng, mục tiêu bây giờ chính là báo thù lại đám người kia, còn có tìm hiểu nguyên nhân vì sao Hình Phong trưởng lão lại đột nhiên q·ua đ·ời.
Tiến vào bên trong, Vệ Thần càng thêm hâm mộ, bên trong này trang trí cực kì đẹp mắt, không chỉ có vậy, mặc dù chỉ là tầng một của Trân Bảo Các, tập trung chủ yếu những quyển pháp quyết Hoàng giai, nhưng số lượng lại quá mức khổng lồ.
Thấy hắn có vẻ ngơ ngác nhìn xem nơi này, từ chỗ xa, có một người trung niên đi đến, hướng hắn hỏi: “Ngươi lần đầu tiên đến nơi này?” Vệ Thần không khỏi có chút ngượng ngùng, trả lời: “Vâng, ta đích thực là lần đầu tiên đến nơi này, trưởng lão có thể hay không chỉ dẫn ta một chút về pháp quyết tu luyện.”
Thấy hắn rất lễ phép, vị trung niên kia cũng hài lòng gật đầu, hắn canh giữ nơi này đã khá lâu, nhưng có người lễ phép như vậy vẫn là rất ít, “Được rồi, lấy tu vi của ngươi nên tu luyện một số loại như Phong Hành Độn Thuật, giúp tăng tốc độ của ngươi lên mấy lần, còn có Tịch Lôi Thuật, giống như lôi nhanh mà khó nắm bắt.”
“Đối với công kích đối thủ thì có rất nhiều loại, ngươi có thể tự mình tham khảo xem công pháp nào phù hợp với bản thân, có gì không hiểu có thể hỏi ta.” Nói qua một lượt, tóm lại vẫn là bản thân tìm kiếm công pháp thích hợp.
“Đa tạ trưởng lão đã chỉ dẫn!” Hắn cung kính cúi đầu chào một cái, sau đó lại đi vào bên trong, hắn bây giờ tu vi đã là Tụ Linh cảnh những cũng nhìn không thấu tu vi của vị trưởng lão kia, nói rõ là rất cường đại đến mức lấy hắn tu vi bây giờ còn khó có thể nhận biết.
Tầng một chỉ chứa những công pháp Hoàng giai từ hạ phẩm đến thượng phẩm, cấp bậc càng cao thì càng khó tu luyện, ở Tụ Linh cảnh có thể tu luyện được một môn công pháp Hoàng giai thượng phẩm đã là thiên tài kiệt xuất, đa phần cũng chỉ là hạ phầm hoặc trung phẩm mà thôi.
Lướt qua một lượt, Vệ Thần tìm thấy không ít những quyển Hoàng giai hạ phẩm, nhưng hắn lại cảm thấy không thích hợp, không phải là hắn không vừa mắt những quyển này nhưng mà Hoàng giai hạ phẩm công pháp uy lực cũng không khỏi quá yếu một chút.
Tuy là dễ dàng tu luyện, nhưng đổi lại uy lực chỉ tăng cường ba phần, coi như là Tụ Linh cảnh sơ kỳ võ giả bạo phát ra, cũng chỉ tiếp cận trung kỳ võ giả.
Đổi lại một chút là Hoàng giai trung phẩm, uy lực bạo phát khá mạnh, có thể vượt một hai cảnh giới đánh ngang, tuy nhiên điều này chỉ áp dụng cho những thiên tài mới có thể vượt cấp chiến đấu, võ giả bình thường cùng lắm cũng chỉ có thể mạnh hơn người cùng tu vi một chút.
Hoàng giai hạ phẩm đã không khiến hắn có hứng thú, hắn lại đi tìm kiếm những quyển Hoàng giai trung phẩm, bắt lấy một quyển công pháp bên trên có ghi dòng chữ, Thủy Lưu Nhất Kiếm.
Vệ Thần không khỏi lật ra xem xét bên trong một chút, “Quả nhiên là so với hạ phẩm phải khó tu luyện hơn không ít, uy lực cũng khá mạnh, chỉ có một chiêu kiếm duy nhất lại được xếp vào trung phẩm, người sáng tạo ra tu vi chắn chắn là cực cường.”
Vệ Thần không ngừng nhìn xem những quyển sách, đúng lúc này hắn quay đầu lại hỏi vị trung niên kia: “Trưởng lão, ta có thể hỏi ngài một chuyện?”
Vị trung niên kia cười thầm ý đồ đoán được hắn sắp hỏi gì, “Ta hiểu ngươi muốn hỏi cái gì, Vệ Hàn Kình đám người kia tu luyện đa số là Hoàng giai trung phẩm, chỉ có Vệ Trường Lương là có một môn công pháp thượng phẩm.”
Vệ Thần há hốc mồm kinh ngạc, hắn còn chưa hỏi nhưng đã biết hắn sắp hỏi gì, nhưng khiến hắn kinh ngạc hơn là thế mà có người tu luyện Hoàng giai thượng phẩm thành công.
“Đa tạ trường lão.” Hắn cảm ơn một tiếng, sau đó lại quay đầu tiếp tục, đối với hắn mà nói lúc này áp lực thật sự không nhỏ, muốn tu luyện thành Hoàng giai thượng phẩm tuyệt đối phải bỏ ra thời gian rất dài, nhưng cứ việc một tháng tiếp theo thì cuộc lựa chọn danh ngạch diễn ra, khiến hắn càng thêm gấp rút.
Mất hơn ba giờ, hắn mới sàng lọc ra được những quyển công pháp phù hợp, thứ nhất chính là Thủy Lưu Nhất Kiếm, Hoàng giai trung phẩm kiếm quyết, Tịch Lôi Thuật Hoàng giai trung phẩm thân pháp, và hắn còn tuyển thêm một môn công pháp bổ trợ như Cuồng Huyết Quyền, đương nhiên cũng không thể bỏ qua một môn thượng phẩm công pháp.
“Lưu Tinh Vạn Kiếm.”
“Bên trong cực kì thâm ảo, lấy ta tu vi bây giờ vậy mà có chút không đọc hiểu được thứ này, nếu như tu luyện thành công nhất định sẽ là một con át chủ bài lớn.” Vệ Thần có niềm tin cực lớn là trước đại hội tuyển danh ngạch sẽ có thể đem những môn công pháp này tu luyện thành công.
“Ồ, lựa chọn xong hết rồi?” Vị trung niên kia hỏi Vệ Thần, thấy hắn chỉ mất rất ít thời gian để tuyển chọn qua công pháp.
“Vâng, ta đã lựa chọn ra những công pháp phù hợp với bản thân, cảm ơn trưởng lão đã quan tâm.” Vệ Thần lần nữa cúi chào, chuẩn bị bước đi ra bên ngoài.
“Nếu như tu luyện Lưu Tinh Vạn Kiếm, trước hết hãy nắm bắt thật kỹ Thủy Lưu Nhất Kiếm, đơn giản tới nói là nó gần giống nhau, cũng là vì cùng một người sáng tạo ra.” Vị trung niên kia lên tiếng nhắc nhở, thanh âm vừa dứt hắn cũng liền biến mất.
Vệ Thần quay đầu nhìn lại cũng đã không còn ai đứng đó, càng cảm thấy kính nể vị trưởng lão này hơn, “Vệ gia cũng không phải không còn người tốt.” Tự lẩm bẩm một câu như vậy, sau đó hắn cũng đi ra bên ngoài.
Sắc trời lúc này đã gần lên đến đỉnh đầu, Vệ Thần cầm theo những quyển công pháp, vừa đi vừa đọc, hắn mượn những công pháp này có thời hạn cũng chỉ là một tuần, nhất đỉnh phải đem tất cả đọc hiểu trước khi trả lại, cho nên hắn không chút nào lãng phí thời gian.
Quyển đầu tiên hắn tham ngộ chính là Tịch Lôi Thuật, hắn muốn lấy thân pháp làm cơ sở, vì Thủy Lưu Nhất Kiếm cùng Lưu Tinh Vạn Kiếm đều cần tốc độ cực nhanh để thi triển, cho nên Tịch Lôi Thuật là một nước đi đúng.
“Tựa như lôi điện cuồng bạo mà mạnh mẽ, lại nhanh nhẹn đến khó nắm bắt tự như tinh quang, chính là Tịch Lôi Thuật trọng điểm, bước chân cùng nhịp thở phải có nhịp độ, nắm bắt được mới coi như bước vào nhập môn.”Nhìn quyển công pháp mà Vệ Thần không khỏi trầm tư, hồi tưởng lại những thứ vừa đọc được, sau đó lại thôi diễn ra.
Chỉ chừng vài ba phút, hắn đã đi đến trước cửa nhà, điều này khiến hắn càng thêm sợ hãi, “Môn thân pháp này quả nhiên là tốt.” Bình thường đều cần đến mười phút, nay nhờ thôi diễn lại môn thân pháp này còn nhanh hơn bình thường gần gấp ba lần, điều này quả thực là khiến người khác kinh sợ.
Sau đó một tuần hắn liền vùi đầu vào tu luyện bộ thân pháp này, còn có hắn cũng có đọc thêm những quyển công pháp khác đồng thời ghi nhớ tất cả, sau khi trả lại những quyển công pháp kia, hắn dùng Tịch Lôi Thuật để di chuyển về.
Hắn thân hình khẽ động, trên người hiện ra vài vệt tia điện cực kì mờ nhạt, chứng tỏ hắn có tiến bộ rõ rệt đối với môn thân pháp này, “ Tịch Lôi Thuật coi như đã nhập môn, còn có Cuồng Huyết Quyền ngược lại còn chưa có nếm thử qua thực chiến, không biết uy lực có đủ để vượt cấp khiêu chiến.”
Bởi vì tu luyện thời gian còn thua kém rất xa những người kia, cho nên Vệ Thần cũng chỉ có thể nếm thử đi vượt cấp khiêu chiến mà không chỉ đơn giản là như vậy, những đối thủ của hắn trong tương lai đều là thiên tài của Vệ gia, thiên tư xuất chúng, nào có dễ dàng giống như võ giả bình thường.
Đúng lúc này, lại có một đám đệ tử đi đến, ánh mắt bọn hắn nhìn Vệ Thần không khỏi kinh ngạc.
“Vệ Thần, ngươi mấy ngày nay trốn ở trong viện, làm cho tam thiếu nổi giận còn không chịu đến trước mặt tam thiếu nhận tội.” Một tên đứng ra hùng hổ nói, ánh mắt còn theo một chút khí thế nhìn từ trên xuống.
“Vệ Hàn Kình? Hắn tìm ta làm gì?” Vệ Thần bình tĩnh đáp, không chút nào biểu lộ ra sợ sệt tên đệ tử kia.
“Hỗn trướng, dám gọi thẳng tên của tam thiếu.” Hắn tức giận gầm lên, xuất thủ hướng về Vệ Thần lao đến, tay hóa thành quyền linh khí bao trùm hai đầu cánh tay, thẳng hướng nện xuống.
Vệ Thần hơi đổi một chút, cũng vừa thuận tiện muốn thử một chút Cuồng Huyết Quyền vừa tu luyện, cả người khí huyết bốc lên vung lên hai tay nghênh tiếp.
“Ầm ầm.”
Hai người quyền đối quyền, tạo thành tiếng động không nhỏ trước của Trân Bảo Các, rất nhanh thu hút rất nhiều người đến, hai người liên tiếp giao đấu vài chục hiệp, nhưng bất phân thắng bại.
“Đó hình như là Vệ Thần, chẳng phải hắn không tu luyện được sao? Làm sao lại có thể cùng Đoàn sư huynh giao đấu?”
“Đúng vậy, hắn chẳng phải là tên phế vật suốt ngày b·ị đ·ánh, mấy ngày hôm nay trốn trong biệt viện, đi ra lại mạnh như thế?”
“Thật?”
“Ta rất uy tín, chưa từng nói gian bao giờ.”
. . .
Đám người không ngừng nghị luận, cũng không ít người tò mò Vệ Thần làm sao có thể trong một tuần lại mạnh như vậy, một số người thì cho rằng hắn được một vị đại năng nào đó giúp đỡ, có được khả năng tu luyện.
Cùng lúc đó, bên trong trận chiến Vệ Thần lộ ra điểm yếu, kinh nghiệm chiến đấu vẫn là quá non nớt, cùng một người đã chinh chiến hàng trăm lần cơ bản là có rất ít cơ hội chiến thắng.
“Haha, cùng tu vi nhưng ngươi vẫn còn rất ít kinh nghiệm chiến đấu, lại dám phản kháng, đến xem ta thu thập ngươi như thế nào.” Hắn nhận thấy Vệ Thần đang ngày càng để lộ ra nhiều sơ hở, cũng đắc ý lên.
“Vậy thì ngươi có thể thử?” Vệ Thần cố ý khiêu khích lên, hắn muốn kéo dài một chút thời gian để tăng thêm khả năng thực chiến, cùng tu vi khiêu chiến là càng không thể bỏ lỡ nếu muốn sau này khiêu chiến đám người Vệ Hàn Kình.
“Cuồng ngôn.” Cảm thấy bị nhục nhã hắn càng thêm điên cuồng t·ấn c·ông Vệ Thần, cơn mưa quyền kình rơi xuống, đồng thời hắn còn thi triển ra một loại Hoàng giai hạ phẩm thân pháp, cấp tốc biến mất tại chỗ, sau đó lại bất thình lình xuất hiện phía sau lưng Vệ Thần.
Hắn đổi quyền thành chưởng, nắm ở phía sau lưng Vệ Thần đánh đến, muốn nhân lúc Vệ Thần chưa kịp hoàn hồn mà xuất thủ, đem hắn đánh ngã, thế nhưng trước mắt một màn khiến hắn càng thất thần.
Chưởng lực của hắn rơi vào không khí mà Vệ Thần thì không biết lúc nào đã ở bên cạnh hắn, tay hóa thành kiếm, Thủy Lưu Nhất Kiếm chém xuống, một đạo kiếm khí mờ nhạt bắn ra, mang theo uy lực kinh khủng.
“Phốc.”
Đoàn Thái Hòa nhất thời không kịp phòng bị, bị kiếm khí mờ nhạt đánh cho để lại một đạo v·ết t·hương, hắn còn phun ra một ngụm máu, khuôn mặt có chút kinh sợ nhìn Vệ Thần.
Đám người xung quanh không khỏi ngây ngốc.
“Mẹ nó, mạnh như vậy?”