Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên Khuyết

Chương 4: Luyện Khí chín lần, đột phá Tụ Linh




Chương 4: Luyện Khí chín lần, đột phá Tụ Linh

Dựa theo Thiên Khuyết chỉ dẫn, hắn nhắm lại hai mắt, bắt đầu cảm thụ linh khí xung quanh, đem nó hấp thụ thâm nhập vào đan điền, rồi từ đan điền chảy đi khắp cơ thể, nói thì dễ nhưng thực hành lại không hề dễ dàng.

Vệ Thần phải mất đến hơn nửa giờ để cảm nhận được linh khí, rồi tiếp đó lại đem nó hấp thụ vào cơ thể chảy xuống đan điền, phương pháp này cực kì đơn giản, nhưng đó là trên lý thuyết, linh khí chảy xuống đan điền, đem nó lấp đầy, tiếp theo sau đó mới là thử thách.

Đem tràn đầy linh khí này đi tẩy rửa cơ thể, đây là một việc cực kì đau đớn, hắn nội thương vẫn còn đó, lại cưỡng ép đem linh khí đi đả thông, việc này chẳng khác nào t·ự s·át, người bình thường không thể nào chịu đựng được nỗi đau này, nhưng hắn có thể.

Hắn đã so với những người khác chậm hơn đến bảy năm, không chịu một chút đau khổ làm sao có thể đuổi kịp đến bọn hắn.

“Đem linh khí đả thông từng cánh tay, bắp chân, gân cốt, lục phủ ngũ tạng, thậm chí là đại não, toàn thân tẩy rửa qua, cái này thật sự quá khó khăn, nhưng lại có thể thử.” Vệ Thần đi chuẩn bị một chút nước nóng, đặt ở trong phòng, sau đó lại nằm vào trong ngâm mình.

“Tất cả chuẩn bị đã xong, vậy liền thử bước đầu đi rèn luyện nhục thân.” Hắn nhắm lại hai mắt tập trung xuống phần đan điền.

Đan điền của hắn bây giờ tràn ngập linh khí, hắn đem trong đó một bộ phân đi toàn thân, cơn đau nhức bắt đầu kéo đến, tuy không đến mức đau đến muốn c·hết, nhưng hắn mặt mũi cũng là nhăn lại đến cực điểm.

Quá đau khổ!

Thời gian trôi qua từng chút một, thân thể hắn cũng bài tiết ra những thứ chất nhờn màu đen, ngấm vào trong nước, xung quanh hắn lại bốc lên mùi h·ôi t·hối, nước cũng chuyển màu, thế nhưng mỗi khi hoàn thành một chút hắn lại cảm thấy cơ thể như khỏe mạnh hơn mấy phần.

Thế nhưng lúc này lại lộ ra vấn đề, hắn hấp thu linh khí quá chậm, hoàn toàn không đuổi kịp tốc độ tẩy rửa cơ thể, đan điền hắn cũng sắp cạn kiệt linh khí, cho nên tốc độ tẩy rửa cũng chậm lại.

Đan điền ở chỗ sâu, hai viên thú đan vẫn đang ở ngủ say, giờ này đã tỉnh lại, thú đan của tiểu ma thú lúc này phát huy tác dụng, cung cấp bàng bạc linh khí cho hắn, linh khí này so bên ngoài nồng nặc hơn đến vài phần.

Vệ Thần cũng kinh ngạc, đem tâm thần đều tập trung mới phát hiện trong đan điền của mình không biết lúc nào lại có thêm một viên hình cầu nho nhỏ, lơ lửng tản mát ra bàng bạc linh khí.

“Cái này làm sao trong cơ thể ta lại có viên cầu này?” Vệ thần tự hỏi, nhưng hắn cũng không có bận tâm quá lâu, hắn bây giờ đang ở giai đoạn mấu chốt, chuyện này liền bỏ qua một bên, xong hết tất cả lại điều tra một chút cũng không muộn.

Hắn cả người gần như đã được đã thông qua, còn lại chỉ có mỗi não hải, nhưng là võ giả từ trước đến giờ cũng không từng đem nơi này tu luyện qua, bởi vì nơi này cực kì yếu ớt, không cẩn thận có thể khiến cho m·ất m·ạng, nhẹ thì trở nên ngu đần, đây là ai cũng không muốn điều này xảy ra.



Tốc độ tu luyện này đủ cho những võ giả thiên tài kia kh·iếp sợ, ở Luyện Khí cảnh, cũng không ai giống như Vệ Thần đem toàn bộ thân thể đều đả thông cùng lúc, đây là quá khủng kh·iếp, phàm nhân muốn trở thành võ giả trước tiên phải đem cơ thể rèn luyện qua mới có thể tiếp nhận những thiên địa linh khí của đất trời.

Bằng không, thì chỉ cần vượt quá một chút liền bạo thể mà c·hết đi.

Đả thông từng cái vị trí khác nhau, xong lại đem tất cả cuối cùng đả thông lượt cuối cùng liền coi như đột phá Luyện Khí cảnh, bước vào Tụ Linh cảnh, Vệ Thần lại đem mọi thứ đều làm một lần, cái này không khỏi là quá trâu bò.

Bước cuối cùng, chính là tẩy rửa não hải, hắn chầm chậm đem linh khí thâm nhập vào bên trong não hải của mình, đem nó từng tí từng tí tẩy rửa qua, cho linh khí thấm nhuần vào bên trong, nhưng mọi thứ lại vượt quá hắn dự liệu, rất dễ dàng liền sắp thành công.

“A…”

Đột nhiên hắn la lên một tiếng, não hải màn chắn kịch liệt chập trùng, tựa như sắp vỡ ra, nhưng linh khí lại đột nhiên dịu lại, không còn mạnh mẽ đi tẩy rửa, đầu đau như sắp vỡ tung, cái này chính là vì hắn có chút gấp gáp, muốn đẩy nhanh tiến độ một chút.

Nhưng hắn cũng ăn quả đắng!

“Quả nhiên là dục tốc bất đạt.” Hắn tự giễu cười một tiếng.

Lại tiếp tục nhắm mắt tu luyện, hắn rút kinh nghiệm, chầm chậm đem nó từng tí tu luyện, thời gian trôi qua như bay, rất nhanh đã đến trời tối, bên trong phòng hắn vẫn như cũ ngồi trong bồn nước, nhưng bây giờ màu nước đã chuyển hoàn toàn sang màu đen, lại còn bốc lên một mùi xộc mũi, cực kì khó chịu.

Hắn đã đem thân thể rèn luyện qua tám lần, lần này chính là lần cuối cùng, mỗi lần hoàn thành rèn luyện, trong cơ thể hắn những chất bẩn tiết ra cũng ngày càng ít, mà dựa theo Thiên Khuyết, muốn đem thân thể trở nên hoàn mỹ, cơ thể phải không chút tạp chất, cho nên rèn luyện qua chín lần cũng là vì đem tạp chất bên trong bài trừ đến không còn.

“Trong cơ thể ta bây giờ, linh khí hầu như đã được thấm nhuần qua, chỉ còn một bước cuối chính là trái tim còn chưa có rèn luyện, nơi này so với não hải cũng quan trong không kém, phải thật cẩn thận.” Đem toàn bộ thân thể ngoại trừ trái tim ra, hầu như đã được Vệ Thần đem rèn luyện đến bão hòa.

Tiểu ma thú thú đan đã bị hắn dùng đến thể tích chỉ còn khoảng chừng 1, 2cm, kém một chút liền tiêu tan, có lẽ cũng chỉ đủ cho lần này rèn luyện, lại chầm chậm đem linh khí hướng tới trái tim rèn luyện, hắn đem linh khí bao phủ trái tim một tầng, xong lại len lỏi từng cái ngóc ngách để tẩy rửa.

Nửa giờ..



Một giờ…

Hai giờ…

. . .

Thời gian cứ thế mà trôi qua, gần như đã bước sang ngày mới, nhưng hắn vẫn không thể đem trái tim hoàn toàn tẩy luyện.

“Nơi này so với não hải càng thêm mỏng manh, mất đến hơn ba giờ mới đem nó phân nửa tẩy luyện.” Hắn trên mặt mồ hôi chảy thành từng dòng, rớt vào trong bồn nước.

Ba giờ nữa trôi qua.

Lúc này ở một căn phòng ọt ẹp ở xa Vệ gia trung tâm lầu các, vang lên một làn sóng linh khí chấn động, mạnh mẽ mà đầy cuồng bạo, lại tựa như biển trầm lặng mà khó nhìn thấy sâu cạn.

Vệ Thần đột phá đến Tụ Linh cảnh.

Sau khi đem trái tim tẩy luyện xong, hắn dựa theo Thiên Khuyết, đem tinh thần lực cùng linh khí còn thừa lại quán thông chạy khắp cơ thể, cuối cùng là tập trung ở đan điền đánh vỡ bình chướng, khiến cho thể tích của đan điền mở rộng ra gấp mười.

Sau đó hắn lại điên cuồng hấp thụ linh khí lắng đọng lại, từ linh khí dung hợp tạo thành một cái hồ nhỏ bên trong đan điền, củng cố cảnh giới.

Chỉ một ngày hắn liền đã bước vào Tụ Linh cảnh.

Điều này nói ra chỉ sợ không ai tin, còn cho rằng đó là đồ điên, nhưng Vệ Thần lại làm được.

“Luyện Khí cảnh tu luyện đến chín lần đã đem nhục thân đúc đến hoàn mỹ, những với tốc độ hiện tại chỉ sợ không cần bao lâu liền có thể đuổi kịp Vệ Hàn Kình đám người rồi.” Nói đến đây trong mắt hắn lại hiện lên một vệt sát ý.

“Khoảng cách ngày tám tộc giao hữu cũng đến gần, nhất định phải tranh thủ đến một cái.” Khoảng cách tám tộc đưa ra những tộc nhân xuất chúng đại biểu cho gia tộc chinh chiến chứng minh tiềm năng của các gia tộc.

Vệ gia từ trước đến này đều nằm ở vị trí nhất nhì, nhưng chỉ vài chục năm trở lại đây, bọn hắn thế nhưng mà bị rơi xuống thứ hạng thứ năm, cũng vì một số chuyện nội bộ, một vị thiếu chủ từng chiến thắng ở tám tộc chi chiến lần trước, đáng lẽ ra là có thể kế thừa ngôi vị gia chủ.



Nhưng vị kia lại không thích quyền lực, chỉ muốn bản thân được sống tự do, cho nên đã rời đi gia tộc, khiến cho Vệ gia loạn thành một đám, rất nhiều những thế lực biết được chuyện này mà đắc thủ đánh cho Vệ gia suy yếu.

Vệ gia cũng không phải là một cái dễ bị ức h·iếp, dù cho mất đi người lãnh đạo nhưng căn cơ thâm hậu cũng không phải là rất dễ đánh đổ.

Rất nhiều người nói trận chiến kia chính là cũng chứng minh thực lực siêu cường của Vệ gia khi một mình có thể chống đến hơn bốn, năm đại gia tộc xuất thủ, trận chiến kéo dài đến gần một tháng mới kết thúc, đôi bên đều thiệt hại rất nặng nề.

Nhưng chỉ cần không đến mười năm, Vệ gia lại lần nữa quật khởi trở lại.

“Thế nhưng, cho dù tu luyện đến Tụ Linh cảnh nhưng thiếu khuyết đi kinh nghiệm thực chiến vẫn là một bất lợi lớn, xem ra lần này phải đến Trân Bảo Các một chuyến.” Vệ Thần cũng ý thức được việc bản thân chậm hơn so với Vệ Hàn Kình đám người.

Cũng rất nhanh hắn đưa ra một quyết định, đến Trân Bảo Các tìm hiểu một số loại pháp quyết, có như vậy mới có thêm phần thắng ở trận chiến giành danh ngạch sắp tới.

Tắm rửa một phen, hắn đẩy cửa đi đến Trân Bảo Các, dọc đường đi cũng không ít người nhìn hắn với ánh mắt kì lạ.

“Không phải ngày hôm qua hắn vẫn là chảy máu đến b·ất t·ỉnh sao? Hôm nay lại có thể xuống giường đi lại?” Một người kinh ngạc thốt lên khiến không ít người kinh sợ.

“Quả đúng là như vậy.”

“Chẳng phải hắn chỉ là một người bình thường sao? Làm sao lại khôi phục nhanh như vậy?”

“Không lẽ hắn che giấu tu vi? Không đúng, nếu vậy thì ta phải cảm nhận được chứ.”

. . .

Có không ít thanh âm bàn tán, nhưng Vệ Thần hoàn toàn không để vào tai, hắn thẳng đến Trân Bảo Các mới dừng lại, nhìn nơi này cực kì đồ sộ cũng không khỏi kinh ngạc.

Trân Bảo Các được xây ở Viễn Hoa Sơn, xây tại đỉnh núi ở đó, quanh năm được mây mù bao phủ càng có là Dược Viên lại được trồng ở phụ cận khiến nơi này tràn ngập hương thơm, nhìn qua cực kì hùng vĩ.

Đứng trước Trân Bảo Các, tim của hắn lại tự nhiên gia tốc nhanh hơn, đây chính là nơi mơ ước của biết bao võ giả ở Vệ gia.