Thiển Hôn Thâm Ái

Chương 219: Khi nào gả cho anh?




Lục Khinh Lan sững sờ nhìn anh, cảm thấy dường như bản thân không hề tồn tại, Diệp Đình Thâm nói một câu, đem mộng tưởng của cô phá hủy rơi mất:

"Khinh Lan, khi nào gả cho anh?"

Diệp Đình Thâm dựa sát người cô, vừa ngẩng đầu đã thấy rõ ràng tình ý cùng dáng vẻ vừa ngượng ngùng vừa kinh ngạc của chính mình trong mắt anh.

Ngữ điệu của anh rất nhẹ, chỉ có hai người họ nghe rõ, nhưng âm thanh này, mỗi lần cất lên đều ẩn chứa một sức hấp dẫn cực lớn thậm chí còn mang theo vài phần ủy khuất.

Ủy khuất? Oan ức lắm sao?

Lục Khinh Lan lập tức lấy lại tinh thần, ầy ầy, không biết nên nói thế nào.

Diệp Đình Thâm cười một cái, ôm chầm lấy bờ vai cô, bước ra ngoài cửa. Trên đường về, mấy lần cô định mở miệng nhưng đã bị cuộc gọi đến điện thoại anh cắt ngang.

Có đôi khi Lục Khinh Lan rất nhát gan.

Có vài lời, nếu bỏ qua thời khắc nên đáp trả, sau đó việc mở miệng lần nữa lại vô cùng khó khăn.

Đợi khi anh nghe xong điện thoại, tựa như đã quên câu nói vừa rồi trong cửa tiệm. Bảo cô làm sao có thể mở miệng cho được? Tâm tư cô bối rối liên hồi, Lục Khinh Lan không phát hiện khóe miệng Diệp Đình Thâm đang ung dung tươi cười đắc ý.

Cô cúi đầu bước vào cửa nhà, Diệp Đình Thâm bất ngờ xoay người ôm cô một cái, giống như sét đánh, đè cô vào tường. Lục Khinh Lan hô lên, định hỏi có chuyện gì, đã bị đôi môi mỏng của anh tiến tới chặn lại lời muốn nói.

Tưởng rằng sẽ rất kịch liệt, không ngờ Diệp Đình Thâm chỉ lướt nhẹ qua, ôn nhu hôn lên môi cô, sau đó lưu luyến rời khỏi.

"Đình Thâm.." – Lục Khinh Lan cảm thấy khó hiểu, mấp máy hỏi: "Anh.. anh sao thế?"

Làn da mịn màng của cô bắt đầu ửng đỏ, cánh môi có chút ẩm ướt, Lục Khinh Lan không hề biết dáng vẻ của mình càng nhìn càng đắm say.

"Khinh Lan.." – Diệp Đình Thâm cố gắng kiềm chế cảm giác ngo ngoe trong lòng, cố ý làm bộ dáng đáng thương, khẽ ra vẻ thở dài vô tận: "Khi nào mới chịu gả cho anh?"

Dừng một lát, anh liếc mắt nhìn khuôn mặt nhỏ của cô lại đỏ lên, cố gắng nhịn cười, vô tội nói:

"Lúc trước anh cầu hôn em quá vội vàng nhưng lúc nãy trong cửa tiệm, anh nghĩ em không thích bị người khác nhìn thấy cảnh mình được cầu hôn, cho nên hiện tại thừa lúc chỉ còn hai người chúng ta, em có thể trả lời anh được không? Anh biết em không muốn kết hôn sớm, anh có thể đợi em! Nhưng em có thể cho anh một khoảng thời gian cụ thể được không?"

Bộ dáng ủy khuất của anh càng làm cho khuôn mặt Diệp Đình Thâm càng trông tuấn tú, cộng thêm lời nói thâm tình, bất kỳ người phụ nữ nào nghe được chắc chắn không thể không xúc động, Lục Khinh Lan cũng không ngoại lệ.

Vừa rồi ở cửa tiệm, thật ra anh định lấy chiếc nhẫn để cầu hôn lần nữa ah! Nhưng bên trong còn có nhân viên, lại còn có tên Cố Lăng Tu ma mãnh đứng bên cạnh cười trộm..

Lục Khinh Lan cố gắng chấp nhận thông tin, Diệp Đình Thâm là một người có niềm kiêu hãnh, nhưng lúc này vì cô, mà..

Thật sự không biết nên miêu tả tâm trạng của Lục Khinh Lan thế nào!

Lần cầu hôn trước đây cô còn trong trạng thái kịch liệt phản đối, nhưng sống cạnh nhau một thời gian, tình cảm hai người đã sớm càng thêm gắn bó.

"Không phải em không đồng ý.." Lục Khinh Lan ngượng ngùng cúi đầu, xoắn xoắn ngón tay, cô chậm rãi nói tiếp: "Nếu như em không đồng ý em đã không chọn chiếc nhẫn kia ah!"

"Khinh Lan, em nói thật không?" – Diệp Đình Thâm cực kỳ vui sướng, anh nâng mặt cô, thừa thắng xông lên: "Vậy chúng ta sẽ đính hôn trước, Thụy Thượng Chi Vận cũng vừa kết thúc, được không?"

"Ừm, được." – Lục Khinh Lan khoát tay lên cổ anh, to gan vứt bỏ liêm sỉ, nhón chân hôn môi anh, nhẹ nhàng, ngọt ngào.

Không lâu sau Diệp Đình Thâm cũng giành thế chủ động, ôm chầm lấy eo cô, để cả hai không còn khoảng cách, dán chặt vào nhau, sau đó trực tiếp dùng môi "công thành đoạt đất"!

Anh biết rõ mỗi một điểm mẫn cảm trên người cô, cánh tay không an phận bắt đầu vuốt từ phía sau lưng xuống dưới, làm cho Lục Khinh Lan run rẩy liên tục, thở gấp không ngừng, cuối cùng bị anh đánh tơi bời, cô bất lực để mặc anh muốn làm gì thì làm!

Một trận điên cuồng, Lục Khinh Lan mệt mỏi, ngủ thật say.

Cẩn thận tắm rửa cho cô, Diệp Đình Thâm khẽ đặt cô lên giường, hôn nhẹ lên trán, lúc này anh mới đứng dậy đến thư phòng, vẫn còn vài chuyện cần xử lý.

Vừa đóng cửa lại, đã nhận được cuộc gọi của Cố Lăng Tu:

"Cháu gái nhỏ Khinh Lan đạt giải nhất lại từ bỏ cúp cao quý, tốc độ truyền thông quả thực rất nhanh, những chuyện cơ bản nhỏ tỏ cũng đều nói rõ mồn một. Cộng thêm sự cố gắng hai ngày trước của chúng ta, chuyện đạo văn cũng đã chìm xuống."

Dừng một lúc, Cố Lăng Tu suy nghĩ thêm rồi nói tiếp:

"Còn Thẩm Tùy, nên làm thế nào với anh ta?"

Những bài post xấu lúc trước, khi điều tra, đúng thật có Thẩm Tùy trợ giúp phía sau. Diệp Đình Thâm vẫn chưa nói sẽ xử lý như thế nào, Cố Lăng Tu cũng giữ im lặng.

"Thẩm Tùy.." – Diệp Đình Thâm ngẫm một lát, vẻ mặt vẫn như cũ: "Tạm thời không cần động thủ, tôi đã có cách."

"Được." – Cố Lăng Tu gật đầu, một giây sau lại xuất hiện một nụ cười gian xảo: "Còn nữa, thay vì đính hôn hay là trực tiếp kết hôn luôn?"

Diệp Đình Thâm là ai? Chính là Diệp hồ ly nha!

Cháu gái nhỏ Khinh Lan dễ bị anh lừa nhưng Cố Lăng Tu thì khác, anh cùng lớn lên với Diệp hồ ly ah! Giả vờ ủy khuất, cố ý làm cho người khác áy náy, sau đó thừa nước đục thả câu!

Diệp Đình Thâm nhẹ nhàng gõ ngón tay xuống mặt bàn, khẽ cười:

"Nên đính hôn trước đã."

Cố Lăng Tu cảm thán hai tiếng, cũng hình dung được bộ dáng hiện tại của Diệp Đình Thâm, cả hai trò chuyện thêm một chút rồi tắt điện thoại.

* * *

Lục Khinh Lan tỉnh giấc, xem đồng hồ đã gần sáu giờ tối, cô mặc quần áo tử tế rồi đi ra ngoài. Lúc này mới phát hiện cơm tối đã được bày sẵn trên bàn, còn có tờ giấy đặt phía dưới cái chén.

Cầm lên xem, dòng chữ cứng cáp chứa đầy lực đạo hiện ra trước mắt cô:

Hâm nóng thức ăn lại rồi ăn, anh phải đi dự một buổi tiệc, tối nay có thể về muộn một chút. Em cứ đi ngủ trước đi, có việc gì thì gọi cho anh.

Lục Khinh Lan mỉm cười, đặt tờ giấy về chỗ cũ, cô bưng đồ ăn lần lượt bỏ vào lò vi ba.

Cơm nước xong xuôi, dọn dẹp phòng bếp, thấy thời gian còn sớm cô đem máy tính ngồi trước ban công. Lướt web một hồi, nhìn thấy tin tức ban tại Thụy Thượng Chi Vận được đăng tải, cô không khỏi giật mình.