Kiều Chỉ Sam giật giật bờ môi định lên tiếng, nhưng Diệp Đình Thâm nhanh chóng cắt ngang.
"Còn nữa, Thụy Thượng Chi Vận luôn do bên phía Thụy Thượng các người xử lý, tôi có quyền gì có thể nhúng tay vào? Xin hỏi, tôi lấy thân phận gì chạy đến quyết định chuyện giải thưởng nhà các người? Tôi tự hỏi xem tôi thật sự có khả năng một tay che trời dễ dàng đến vậy sao?"
Diệp Đình Thâm dừng một chút, nheo mắt liếc nhìn Kiều Chỉ Sam:
"Tôi không rõ ý của Kiều tiểu thư nhắc đến là gì, 'dựa vào quan hệ' ? Nếu tôi thật sự có năng lực này, e rằng cũng sẽ không cho cô có cơ hội đứng đây tự mình nói mấy lời này đi."
Lục Khinh Lan sánh vai cùng anh đứng đó, len lén nhìn anh một cái, trong lúc tất cả mọi người nghi ngờ cô, người đó vẫn như cũ, đứng bên cạnh cô, bảo vệ cho cô.
Cô không muốn người khác lợi dụng quan hệ giữa hai người họ đem ra nói xấu. Nhưng thật không ngờ, Kiều Chỉ Sam không có tiền đồ kia lại lợi dụng chuyện này nói ra.
Dưới khán đài, máy chụp ảnh vẫn liên tục vang lên, đám phóng viên săn tin điên cuồng kia chắc chắn không thể bỏ qua bất cứ biến hóa sốt dẻo nào. Mà toàn bộ quá trình này đột nhiên dừng lại, bọn họ cũng ngẫm nghĩ, suy tư lời Diệp Đình Thâm vừa nói.
Mắt thấy tình thế có lợi đang dần hướng về Lục Khinh Lan, Kiều Chỉ Sam âm thầm cắn môi, lớn tiếng nói:
"Diệp thị trưởng nói nhiều như thế, chẳng phải rũ sạch quan hệ giữa anh cùng Thụy Thượng hay sao? Anh cùng Tần tổng của Thụy Thượng chúng tôi vốn là chỗ quen biết, bạn bè tương giao, sao không nói ra? Có Tần tổng trợ giúp, Lục tiểu thư muốn nắm chắc hạng nhất trong tay, không phải là chuyện quá dễ dàng sao?"
Chớp mắt một cái, chủ đề lại chĩa mũi sang tổng giám đốc Thụy Thượng – Tần Tân, truyền thông ngửi thấy mùi gì đó không tầm thường, lại càng thêm hưng phấn.
Không ai nhìn thấy, lúc nghe Kiều Chỉ Sam nói, Lăng Vi khẽ nhíu mày, nhưng nhanh chóng liền giãn ra.
Tần Tân.
Thì ra là như vậy.
Diệp Đình Thâm hiểu rõ, lập tức khẽ cười:
"Tôi cùng Tần tổng quen biết nhau là chuyện hữu nghị cá nhân, cũng không mật thiết liên quan đến Thụy Thượng như Kiều tiểu thư vừa nói tới. Huống chi, Thụy Thượng cùng tôi chẳng có lợi ích gì với nhau. Mà Kiều tiểu thư, cô cũng đã quên rồi sao, hai lần tôi gặp gỡ Tần Tân, vừa hay cô cũng có mặt nha."
Dừng lại một chút, anh tin rằng sẽ có người suy nghĩ còn rõ ràng hơn mình. Quả nhiên, Hướng lão tiên sinh đứng lên đầu tiên, trầm mặc mở miệng:
"Chỉ Sam, con không nên hoài nghi Tần Tân."
"Con.." – Kiều Chỉ Sam tái mặt, định giải thích, nhưng nhìn thấy sắc mặt lão sư không tốt, cô ta cũng không có dũng khí mở miệng.
"Kiều tiểu thư!" – Diệp Đình Thâm mở miệng lần nữa, giọng điệu không hề giống như gió xuân mát mẻ vừa rồi, lúc này trên mặt anh không hề biểu lộ cảm xúc dư thừa: "Những lời vu khống vừa rồi của cô làm tổn hại thanh danh của phu nhân tôi, tôi đây có quyền truy cứu đến cùng."
Lời này vừa dứt, ánh mắt mọi người đều dồn về phía Kiều Chỉ Sam. Hiện tại, cô ta không có tâm tư để ý đến chuyện người khác nghĩ sao về mình.
Tất cả sự tập trung của Kiều Chỉ Sam đều bị ánh mắt của Diệp Đình Thâm chiếm lĩnh.
Tĩnh mịch, lặng lẽ, không nhìn ra cảm xúc gì, nhưng đôi mắt anh cực kỳ sắc bén, tựa như chuyện gì cũng có thể nhìn thấu toàn bộ.
Đột nhiên Kiều Chỉ Sam cảm thấy sau lưng dâng lên một loại cảm giác lạnh lẽo. Lúc cô ta định mở miệng, trên khán đài bỗng nhiên bước tới một người, vô cùng tao nhã cầm lấy micro, giọng điệu trong trẻo vang lên:
"Kiều tiểu thư, những lời ám chỉ quan hệ cá nhân của Tần tổng, vậy xin cho tôi hỏi một câu, người đứng trên khán đài Lăng Vi – Lăng tiểu thư là học trò của Hướng lão tiên sinh, cũng là bạn chí cốt tâm giao của cô, không lẽ, cô ấy đạt giải cũng là do dựa vào quan hệ hay sao?"
"Nhiễm Nhiễm.." – Lục Khinh Lan hiểu rõ Giang Nhiễm Nhiễm đang cố ý giúp đỡ mình, trong lòng cảm động, không biết nói gì cho phải.
Giang Nhiễm Nhiễm cười một tiếng, ra hiệu cô không cần lo lắng. Sau đó, Giang Nhiễm Nhiễm không hề chớp mắt, nhìn thẳng Lăng Vi cùng Kiều Chỉ Sam, giống như đợi các cô trả lời mình.
Lúc Giang Nhiễm Nhiễm xuất hiện, phóng viên dưới khán đài đã không ngừng sôi trào, nhớ đến những bài post mấy ngày trước, không khỏi nhìn sang Lục Khinh Lan vài cái.
"Giang tiểu thư, lời nói phải có bằng chứng! Tài năng của Lăng Vi là được công nhận, không hề dựa vào bất cứ quan hệ nào!" – Vừa nghe đến Lăng Vi bị kéo theo, Kiều Chỉ Sam hơi phiền não, kế hoạch ban đầu của bọn họ không phải như vậy!
Giang Nhiễm Nhiễm chính là đang chờ câu này.
"Kiều tiểu thư, tôi thật không rõ, tại sao Lăng tiểu thư lại có thể thừa nhận tài năng không dựa vào quan hệ, còn Lục Khinh Lan lại bị xem là hữu danh vô thực, dựa vào quan hệ? Như vậy, chẳng phải chúng tôi cũng có thể nghi ngờ tác phẩm của Lăng tiểu thư là đạo văn, không phải tự mình sáng tác a nha!"
Thế cục lại xoay chuyển lần nữa, không ít người nhìn đến chỗ Lăng Vi, dị nghị. Mặc dù sự nổi tiếng bên ngoài là không sai, nhưng cũng có lúc, người ta lại thích xem náo nhiệt bên trong.
Lăng Vi cũng không ngờ mũi giáo lại chuyển lên người mình, hiện tại cô ta im lặng cũng không đúng mà mở miệng đáp trả cũng không đúng.
Hướng lão tiên sinh lúc này cũng bị chọc tức không ngừng, hướng mắt nhìn về hai đứa học trò của mình.
Đúng lúc này, cửa lớn buổi yến tiệc được mở ra, Tần Tân vốn dĩ đang đi công tác ở nước ngoài, lại đột nhiên xuất hiện.