Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên Đạo Trúc Cơ, Tu Luyện Ngàn Năm Thành Chúa Tể

Chương 3: Tiểu sư muội tìm đến cửa




Chương 3: Tiểu sư muội tìm đến cửa

Lục Quân có cảm giác mình không bằng cả con chó.

Chờ đã, thù địch là Lục Quân?

Ta?

Uống ngươi một chén trà ngươi liền thù ta?

Đột nhiên hắn có xúc động rút kiếm trảm con yêu ma này.

Thế nhưng nhìn bảng thông báo hệ thống, cảnh giới không biết, thần thông tuyệt học không biết, hắn không dám xúc động.

Bất quá hắn có chút nghi hoặc, Hạo Thiên Nhãn không thể quan sát cao hơn hai đại cảnh giới, cái này hắn biết.

Nhưng hắn quan sát được con chó này, biết nó thù hận mình.

Kết quả không nhìn ra cảnh giới?

Hay là nói con khí vận chi cẩu này là Yêu tộc nên không tính?

Rất có thể.

Giống như hiểu được suy nghĩ trong đầu Lúc Quân, hệ thống cấp cho hắn một thông báo.

“Trước mắt chỉ có thể dò xét Nhân tộc, các chủng tộc khác chỉ có thể quan sát sơ bộ, mời đề thăng cảnh giới Nguyên Anh cảnh để mở khóa công năng cao cấp hơn. Nhắc nhở, những công năng hiện có chỉ là một góc nhỏ của băng sơn, thỉnh thăng cấp thật nhanh để có thể mở khóa toàn bộ.”

Èm.

Ra là vậy.

Lục Quân coi như được mở mang tầm mắt.

Nhìn con chó, à không nên gọi là Đại Hoàng. Nhìn Đại Hoàng, phát hiện chó này rất lớn, toàn thân màu vàng, hai con mắt láo liêng vô cùng có nhân tính.

Càng nhìn Lục Quân càng kinh hãi, cảm thấy đây là người chứ không phải chó.

Đợi chút nữa nó đột nhiên phát điên đánh hắn thì làm sao bây giờ?

Chạy là thượng sách.

Nhẫn nhịn năm năm nhân sinh đã vô địch.

Bây giờ nhẫn nhịn thêm cũng không có gì to tát.

Con chó kia, đợi lão tử thành Nguyên Anh lão tổ thì sẽ tìm ngươi tính sổ.

Hãy đợi đấy.

Lục Quân đứng dậy, khoát tay tạm biệt Cố Tiểu Bạch, thuận tiện nói với nàng một câu: “Sư muội, huynh tên là Lục Quân, về sau muội hãy gọi huynh là nhị sư huynh.”

Nói xong liền rời đi.

Cố Tiểu Bạch lúc này mới phản ứng lại, Lục Quân? Nhị sư huynh? Không phải là đại sư huynh sao? Nhị sư tỷ nói mình còn có một vị đại sư huynh tên là Lục Quân, xem ra chính là sư huynh Lục Quân này, cũng tốt, ngày mai mình sẽ đến bái phỏng đại sư huynh, lấy tấm lòng rộng lượng của huynh ấy mình nhất định không lo ăn mặc.

Hì hì.



Nàng mỉm cười, bắt đầu tán gẫu với Đại Hoàng.

Mà con chó lông vàng kia thì giờ phút này đang dõi mắt nhìn theo bóng lưng của Lục Quân, trong ánh mắt tràn đầy sự thù địch. Nếu như nói được, nó rất muốn sủa một câu: Đụng tới Đại Hoàng, xa đâu cũng sủa.

Nhân tộc, hãy đợi đấy.

Nghĩ xong, nó liền tiếp tục chơi đùa với Cố Tiểu Bạch, như một con chó nhỏ dễ thương làm nũng không ngừng.

Một tháng sau, Thanh Bình Cốc xuất hiện một đám đệ tử mới.

Bọn họ đi ngang qua nhà của Lục Quân, nhìn thấy cái ao nhỏ, đi lại tò mò nhìn vào xem bên trong có linh ngư hay không.

Lục Quân xua tay đuổi bọn hắn, đám đệ tử mới thành thật bỏ đi.

Kiểm tra hệ thống.

«Tính danh: Lục Quân »

« Tuổi thọ: 21/155 tuổi »

« Chủng tộc: Nhân tộc »

« Giới tính: Nam »

« Mị lực: Phổ thông »

« Khí vận: Như trên »

« Cảnh giới: Thiên Đạo Trúc Cơ tầng bốn »

« Công pháp tuyệt học: đại thành, đại thành »

« Thần thông: »

« Pháp bảo: Không »

« Đạo lữ: Không »

« Quan hệ nhân mạch: Sư phụ Tô Vân, sư tỷ Lục Nguyệt, sư muội Cố Tiểu Bạch »

« Thù địch: Đại Hoàng »

Thù địch Đại Hoàng?

Con chó lông vàng kia?

Hệ thống ngươi lầm.

Tại hạ không rãnh so đo một con chó.

Lục Quân khinh bỉ đóng bảng hệ thống lại.

Sau đó đi ra ao nhỏ à không Tụ Linh Trì ngồi tu luyện.



Tụ Linh Trì không hổ danh là hàng Tiên giới, linh khí cực kỳ dồi dào, làm cho hắn cảm đang đang đi xe lừa đột nhiên chuyển sang cưỡi diều hâu.

Thiên đạo Trúc Cơ tốc độ tu luyện rất kinh thế hãi tục, có Tụ Linh Trì phụ trợ lại càng khủng bố.

Hiện tại tốc độ tu luyện của hắn gấp mấy chục lần người thường.

Cảnh giới đã tăng thành Thiên đạo Trúc cơ tầng bốn.

Tốc độ này đã có thể xưng tuyệt thế thiên tài.

Không, tuyệt thế thiên tài cũng không thể so với ta.

Vô địch thật tịch mịch.

Bỗng lúc này có một thân hình nhỏ nhắn xuất hiện.

Không ai khác chính là Cố Tiểu Bạch.

Bại gia chi nữ quang lâm, Lục Quân làm sao có thể mở cửa rướt hổ vào nhà?

Thế là đánh trống lui binh đi vào nhà.

“Đại sư huynh.”

Bỗng nhiên Lục Quân nghe nàng hô lớn.

Đại sư huynh?

Ngại quá, ta là nhị sư huynh, không có một cọng lông quan hệ tới tên đại sư huynh xui xẻo kia.

Thế là vui vẻ mở cửa.

“Đại sư huynh, rốt cuộc muội cũng tìm được huynh rồi.”

Chỉ thấy Cố Tiểu Bạch đang đứng trước cửa thở hồng hộc, mệt mỏi nói.

Lục Quân cảm thấy trời đất quay cuồng, chút nữa thổ huyết b·ất t·ỉnh.

Ngoài mặt cực kỳ vui vẻ, nhe răng nhếch miệng nói: “Tiểu sư muội vất vả rồi, muội tìm ta có chuyện gì à?”

Cố Tiểu Bạch cười hì hì, chỉ tay nảy trên vai, vui vẻ nói: “Vâng, sư phụ nói chỗ ở đệ tử mới đã hết cả rồi nên bảo muội dọn đến ở cùng sư huynh.”

Nói xong liền thành thật cúi người: “Mong sư huynh chiếu cố.”

Sư phụ, người coi như không có người đệ tử này, được không?

Tiểu sư muội một thân bại gia chi nữ, đến ở nhờ mình khác gì trực tiếp nhảy vào hố sâu vạn trượng, vạn kiếp bất phục?

Nhẫn nhịn năm năm nhân sinh vừa vô địch, lẽ nào kết thúc tại đây?

Khốn kiếp, cho dù c·hết cũng phải tìm một cọng cỏ cứu mạng.

Lục Quân làm bộ kinh ngạc hỏi nàng: “Tiểu muội, vừa gọi muội gọi ai là đại sư huynh?”

Cố Tiểu Bạch giơ tay chỉ chỉ, Lục Quân nhìn theo ngón tay của nàng, nhìn thấy nàng chỉ mình, lập tức kinh hô: “Tiểu sư muội gọi nhầm rồi, sư huynh là nhị sư huynh, ở trên nữa là đại sư tỷ, xem ra người sư phụ nói là đại sư tỷ Lục Nguyệt rồi, sư muội nghĩ xem, cô nam quả nữ làm sao ở chung một nhà được, đạo lý này muội hiểu chứ?”

Cố Tiểu Bạch nghe hắn nhắc tới Lục Nguyệt, liền nói: “Nhị sư tỷ Lục Nguyệt bảo với muội huynh mới là đại sư huynh, bảo muội có việc cần thì tìm huynh. Với lại, cô nam quả nữ gì chứ, chúng ta là huynh muội mà?”



Nàng bĩu môi.

Lục Quân cảm giác muốn thổ huyết.

Nghĩ tới hết thảy nguyên do là đại sư tỷ, hắn lập tức nghiến răng nghiến lợi.

Sư tỷ chắc chắn là lười nhác nên mới chuyển trách nhiệm chiếu cố tiểu sư muội cho hắn.

Bất quá nàng hẳn là nhìn không ra vị tiểu sư muội này là bại gia chi nữ, đã thế...

Lục Quân ghé vào tai tiểu sư muội, nói nhỏ: “Tiểu sư muội, đại sư tỷ... à nhị sư tỷ Lục Nguyệt, tỷ ấy xuất thân hàn môn, trong nhà có trăm vạn bạc, linh thạch chất thành núi, đan dược chất thành sông, làm người cũng rất hào sảng, động một tí là quăng linh mạch vào đồng môn sư huynh sư muội, quăng đến trọng thương mới chịu, muội...”

Hắn còn chưa dứt lời, đã thấy vị tiểu sư muội khả ái vô địch này quay đầu bước đi.

Chỉ để lại một cái bóng lưng cao lạnh.

Đại sư huynh a đại sư huynh, muội coi như không nhận vị sư huynh này vậy.

Kiếp này muội chỉ có duy nhất một sư tỷ, chính là nhị sư tỷ Lục Nguyệt.

Cáo từ.

Thật là dứt khoát.

Làm người hãy như nàng.

Lục Quân đuổi được nàng, tâm tình rất sảng khoái, thế là tiếp tục ra Tụ Linh Trì ngồi tu luyện.

Một tháng sau, Lục Quân tỉnh dậy từ trong tu luyện.

Như một thói quen, việc đầu tiên làm là kiểm tra hệ thống.

«Tính danh: Lục Quân »

« Tuổi thọ: 21/155 tuổi »

« Chủng tộc: Nhân tộc »

« Giới tính: Nam »

« Mị lực: Phổ thông »

« Khí vận: Như trên »

« Cảnh giới: Thiên Đạo Trúc Cơ tầng mười »

« Công pháp tuyệt học: đại thành, đại thành »

« Thần thông: »

« Pháp bảo: Không »

« Đạo lữ: Không »

« Quan hệ nhân mạch: Sư phụ Tô Vân, sư tỷ Lục Nguyệt, sư muội Cố Tiểu Bạch »

« Thù địch: Đại Hoàng »