Chương 2: Đột phá Thiên đạo Trúc Cơ
Ngày hôm sau, trời quang mây tạnh, không thích hợp ra ngoài đánh nhau.
Lục Quân tỉnh dậy, lập tức kiểm tra hệ thống.
«Tính danh: Lục Quân »
« Tuổi thọ: 20/75 tuổi »
« Tu vi: Luyện Khí tầng 8 »
Một đêm hai cảnh? Có động lực quả nhiên khác hẳn.
Hôm nay nhất định phải đột phá Trúc Cơ, Lục Quân vui vẻ thầm nghĩ, liền trở về phòng tiếp tục tu luyện.
Đêm đến, Lục Quân ngồi xếp bằng trên giường, quanh người có linh khí bốc lên.
Hắn chợt mở mắt ra, hai mắt cực kỳ có thần.
Hắn kiểm tra hệ thống.
«Tính danh: Lục Quân »
« Tuổi thọ: 20/75 tuổi »
« Tu vi: Luyện Khí tầng mười »
Lục Quân cảm thấy rất thỏa mãn, tu vi tích lũy năm năm giờ phút này phát huy tác dụng.
Thế là hắn bắt đầu đột phá Trúc Cơ.
Mò trong chăn lấy ra Trúc Cơ đan bảy màu.
Hít sâu một hơi, cho đan dược vào mồm rồi bắt đầu đột phá.
Trong phòng chưởng môn, Tô Vân vắt một cái võng, nằm vắt vẽo trên ngọn cây.
Trong miệng ngậm một tẩu thuốc.
Rít một cái.
Chút nữa lộn xuống đất.
Phê.
Tô Vân híp mắt đầy thỏa mãn.
Chợt, chân trời nổ lên một đạo kim quang.
Sau đó vụt tắt.
Tô Vân kinh hãi bật dậy, xoa xoa mí mắt, thầm nghĩ lẽ nào mình bị ảo giác?
Chắc là vậy.
Dù sao thì trong cơn phê, có người nào phân biệt được thật và ảo?
Hắc hắc.
Lại rít một tẩu thuốc.
Lần này trực tiếp lộn xuống đất.
Trong nhà, Lục Quân như được tắm trong kim quang.
Xung quanh long phượng cuộn mình.
Lục Quân thấy vậy rất kinh hãi.
Hắn không ngờ mình trực tiếp đột phá Thiên đạo Trúc Cơ.
Động tĩnh lúc đột phá rất lớn, hoàn toàn có thể so với cường giả Kim Đan cảnh đột phá thành Nguyên Anh cảnh.
Trúc Cơ đan bảy màu quả nhiên diệu dụng.
Hắn chút nữa cười thành tiếng.
Nhưng không biết động tĩnh lớn như vậy có người nào phát hiện hắn đột phá Thiên đạo Trúc Cơ hay không?
Dù sao thì Thiên đạo Trúc Cơ cũng là tồn tại trong truyền thuyết.
Nhìn ra bên ngoài, xem ra không có ai phát hiện.
Phù, may mắn, Lục Quân thở phào nhẹ nhõm.
Kiểm tra hệ thống trước đã.
«Tính danh: Lục Quân »
« Tuổi thọ: 20/155tuổi »
« Tu vi: Thiên đạo Trúc Cơ tầng một »
« Mở khóa tính năng mới: Quay thưởng »
« Bấm quay thưởng để tiến hành quay »
Lục Quân không do dự bấm vào quay thưởng.
Tinh.
Tinh.
Tinh.
Đinh.
« Chúc mừng đạt được vật phẩm Tụ Linh Trì: Một cái hồ chứa đầy linh khí, là vật phẩm thường thấy ở Tiên giới, đáng tiếc hạ giới linh khí mỏng manh, cần phải đào một cái ao nhỏ tích lũy một thời gian mới hình thành »
Lục Quân trợn mắt há mồm.
Tụ Linh Trì?
Nghe tên đã thấy ngưu bức.
Cơ mà còn phải đào ao nhỏ?
Coi ta là nông dân à?
Trước bắt nhổ cỏ, sau bắt đào ao?
Xin lỗi, tại hạ tu tiên không làm nông.
Sáng ngày hôm sau Lục Quân xoắn tay áo, vác cuống xẻng ra sân.
May mà mảnh sân không một chút cỏ, đào ao cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
Èm, lẽ nào phải cảm tạ hệ thống?
Không, đây là một đường dây liên kết.
Trước bắt hắn nhổ cỏ, sau bắt hắn đào ao.
Cho nên hiện tại không cần phải nhổ cỏ rồi mới đào ao.
Trực tiếp rút gọn thời giờ.
Mảnh sân nhỏ nằm bên dưới một cái cây lớn, có tán lá rộng rãi, cực kỳ mát mẻ.
Thân là tu sĩ Thiên đạo Trúc Cơ, lực lượng của Lục Quân rất cường hoành, vung ba bốn xẻng đã đào sân nhỏ thành một cái ao nhỏ.
Sau đó hắn bắt đầu đắp bờ ao.
Rồi chạy ra hậu viên xách nước đổ vào.
Cái ao nhỏ rốt cuộc thành hình.
Đinh.
“Tụ Linh Trì đang bắt đầu tích tụ linh khí, tiến độ trước mặt 1/100.”
Lục Quân ngồi bên cạnh ao cá, mắt to mắt nhỏ nhìn vào không trung.
Nhìn nửa ngày mới thấy được một tia linh khí mỏng manh đang trôi nổi.
Thế là hắn bắt đầu ngồi bên cạnh ao nhỏ chờ đợi.
Không, phải gọi là Tụ Linh Trì.
Buổi chiều, gió mạnh, ánh nắng gay gắt.
Lục Quân ngồi bên cạnh Tụ Linh Trì nhìn thanh tiến độ.
Tiến độ trước mắt 11/100.
Quá chậm chạp, nhưng cũng phải, ban ngày linh khí yếu ớt, tích linh khí chậm cũng rất bình thường.
Ngày hôm sau, Lục Quân tỉnh dậy trên giường, sau đó theo thói quen đi ra kiểm tra ao nhỏ.
“Tiến độ trước mắt 100/100, ao nhỏ thành công trở thành Tụ Linh Trì (Cấp 1).”
Đinh.
“Lần đầu xây dựng phúc địa thưởng: Hạo Thiên Nhãn.”
« Hạo Thiên Nhãn: Thượng Cổ Hồng Mông Chí Bảo, có thể quan s·át n·hân sinh lai lịch của người khác. Lưu ý cảnh giới người sử dụng không thể thấp hơn người bị quan sát hơn hai đại cảnh giới »
Lục Quân kinh ngạc nhảy dựng lên.
Đồ tốt nha.
Thế là hắn lập tức đi đến ngoại viện.
Nhìn thấy một thiếu nữ đang ngồi dưới một gốc cây.
Liền dùng Hạo Thiên Nhãn quan sát nàng.
« Tính danh: Cố Tiểu Bạch »
« Tuổi thọ: 18/87 tuổi »
« Chủng tộc: Nhân tộc »
« Giới tính: Nữ »
« Mị lực: Phổ thông »
« Khí vận: Bại Gia Chi Nữ »
« Cảnh giới: Luyện Khí tầng tám »
« Công pháp tuyệt học: : “Thanh Bình Pháp” »
« Thần thông: Không »
« Pháp bảo: Không »
« Đạo lữ: Không »
« Quan hệ nhân mạch: Sư phụ Tô Vân, sư tỷ Lục Nguyệt, sư huynh Lục Quân, phụ mẫu Cố Diễm Diễm, huynh trưởng Cố Trường Ca, hảo hữu Đại Hoàng »
« Thù địch: Cố Trường Ca »
“Bại Gia Chi Nữ: Con nhà hàn môn, thói quen tiêu tiền như nước, trong một năm nhất định khiến cho ai đó phải táng gia bại sản.”
Lục Quân kinh ngạc vô cùng.
Thiếu nữ này không ngờ chính là tiểu sư muội của mình.
Bất quá khí vận của nàng, èm...
Không chỉ thế, nàng còn kết thù với huynh trưởng?
Chuyện gì đây, nàng làm gia tộc phá sản rồi?
Cố Tiểu Bạch a Cố Tiểu Bạch, sư muội như thế huynh không dám nhận, chúng ta chia hành lý à nhầm chia cắt đi thôi.
Thế là hắn đi tới chỗ của nàng rồi ngồi xuống ở phía đối diện.
Cố Tiểu Bạch là một thiếu nữ có dung mạo thanh thuần, gương mặt khả ái. Nàng nhìn thấy một vị sư huynh ngồi xuống đối diện liền vội vã đứng dậy cúi người lễ phép chào hỏi: “Sư muội bái kiến sư huynh.”
Lục Quân ngẩn người, ta và nàng chưa gặp, làm sao mà nàng biết ta là sư huynh của nàng?
Đêm hôm qua gió thổi có chút tà môn, là nàng ngồi trên ngọn cây thổi xuống?
Khục.
Lục Quân gật đầu, làm như vô ý hỏi: “Sao sư muội biết ta là sư huynh của muội?”
Nói rồi nhấp một ngụm trà, tiểu sư muội pha trà thật ngon, thơm phức dễ uống.
Lần này đến lượt Cố Tiểu Bạch ngẩn người, nàng quơ tay muốn bảo sư huynh đừng uống trà, nhưng bởi vì tính cách thanh thuần nên chỉ có thể nhìn sư huynh uống hết chung trà, hồi lâu sau mới trả lời: “Không phải tất cả sư huynh đồng môn đều phải gọi là sư huynh sao sư huynh?”
Phụt.
Lục Quân kém chút phun hết trà ra ngoài.
Để cho đỡ mất mặt, hắn ho khan nói: “Trà là muội pha ấy à? Huynh có lời khen cho muội đấy.”
Cố Tiểu Bạch mím môi, xấu hổ nói: “Sư huynh.”
“Ừm?”
Lục Quân ậm ừ, tiếp tục thưởng trà.
Cảm giác lâng lâng.
Cố Tiểu Bạch nói tiếp: “Trà đó là của Đại Hoàng nhà ta.”
Lục Quân kinh ngạc nhìn nàng, nàng cũng ngẩng đầu lên nhìn Lục Quân, sau đó cặp mắt thứ ba xuất hiện.
Là một cặp mắt chó.
Giờ phút này đang nhìn hắn lườm lườm.
Phụt.
Lần này Lục Quân thật sự phun hết trà ra ngoài.
Hắn sờ mũi, ngại ngùng nói: “Để sư huynh pha cho chó muội à nhầm chó của muội một tách trà khác.”
Cố Tiểu Bạch khoát tay, cười nói: “Không cần đâu sư huynh, để muội tự làm cũng được, dù sao đây cũng không phải lần đầu có người hiểu lầm.”
Lục Quân “Ồ” lên một tiếng, tò mò hỏi nàng: “Lần trước là ai?”
“Sư phụ.” Cố Tiểu Bạch.
Sư phụ?
Ha ha.
Lục Quân cười lớn trong bụng, không cảm thấy mất mặt nữa.
Thế là ánh mắt của hắn đảo qua con chó.
Đại Hoàng?
Tên rất hay.
Một con chó biết uống trà, để ta xem ngươi là yêu quái phương nào.
«Tính danh: Đại Hoàng »
« Tuổi thọ: 50/275 tuổi »
« Chủng tộc: Yêu tộc »
« Giới tính: Đực »
« Mị lực: Siêu phàm »
« Khí vận: Khí Vận Chi Cẩu »
« Cảnh giới: Không biết »
« Công pháp tuyệt học: Không biết »
« Thần thông: Không biết »
« Pháp bảo: Không biết »
« Đạo lữ: Không biết »
« Quan hệ nhân mạch: hảo hữu Cố Tiểu Bạch »
« Thù địch: Lục Quân »
“Khí Vận Chi Cẩu: Con cưng của trời, không chỉ luôn gặp vận may, còn khiến người khác nhịn không được muốn kết thân. Đây là một loại khí vận truyền thuyết.”