Chương 4: Ngũ Hành Kim Xích
Ngày hôm đó, dưới bầu trời như tranh, trong bóng râm không khí mát mẻ, bên cạnh Tụ Linh Trì, Lục Quân nhàn nhã ngồi tu luyện.
Trong khoảng thời gian này sư phụ Tô Vân vài lần tìm hắn nói chuyện, chủ yếu là sư phụ quan tâm đồ đệ, thuận tiện cho chút tài nguyên.
Hắn cũng không nói cho sư phụ mình đột phá Trúc Cơ, hay nói chính xác là đợi lúc thích hợp sẽ cho sư phụ biết.
Thi thoảng có một vài đệ tử mới đi lại ao nhỏ hi vọng tìm gặp linh ngư, nhưng đều bị xua tay đuổi đi.
Các ngươi mắt mù à mà không thấy ao nhỏ này nhỏ tới nỗi cá không thèm lội?
Linh ngư a haha.
Đúng là tuổi trẻ chưa trải qua ma luyện, quá non nớt.
Bất quá ngẫm lại...
Dù sao cũng là hàng dạt Tiên giới, thả một vài đầu linh ngư chắc là được nhỉ?
Kế đó sư tỷ Lục Nguyệt cũng đến tìm hắn.
Nhưng nàng đến nhìn hắn một cái rồi đi rất nhanh.
Giống như tiễn biệt vậy.
Uất hận bỏ nhà ra đi rồi?
E hèm, không đoán hắn cũng biết lý do.
Đáng đời nàng, ai bảo lấy đồ của hắn?
Bất quá ngẫm lại, mình có phải là quá ác độc hay không? Dù sao thì nàng cũng là sư tỷ, thân là sư đệ hố sư tỷ như vậy thật có chút ác độc nha.
Mặc kệ.
Củng cố tu vi mới là vương đạo.
Thế là hắn kiểm tra hệ thống.
Hiện tại hắn đã Trúc Cơ tầng mười, kém một chút là có thể đột phá Kim Đan cảnh.
Thế nhưng mà tài liệu đột phá Kim Đan cảnh thượng phẩm lại không dễ tìm.
Nhẫn nhịn năm năm lẽ nào chỉ vì cửu phẩm Kim Đan?
Không.
Tại hạ muốn nhất phẩm.
Giống như hiểu được suy nghĩ của Lục Quân, hệ thống cấp cho hắn một thông báo.
“Ngoài kia nguy hiểm trùng trùng, tu vi thấp tuyệt không chỗ đi, mắt thấy đã chuẩn bị đột phá Kim Đan cảnh, mở khóa công năng mới: Dược điền.”
“Dược điền: Không phải dược điền thông thường, thứ này là hàng cao cấp ở Tiên giới, hội tụ ngũ linh khí trong thiên địa, dược thảo gì cũng trồng được kể cả thần thảo, kết hợp với Tụ Linh Trì chính là tuyệt phối.”
“Để kiến tạo dược điền, trước mắt cần phải kiến tạo dược điền rộng 5 x 5m, kế đó dùng nước linh trì tưới qua một lượt, đợi một thời gian là có thể trồng dược thảo.”
Lục Quân nghe vậy cực kỳ kinh ngạc.
Dược điền?
Nghe danh tự đã thấy mùi nông dân.
Nhưng đã có kinh nghiệm lần trước, lần này Lục Quân rất vui vẻ xách cuống xẻng đi ra sân nhỏ.
Hắn bắt đầu đo đạc, sau đó làm dược điền.
Đất đai khô khốc, không có một cọng cỏ.
Thoáng một cái, dược điền đã hoàn thành.
5 x 5m.
Lục Quân dùng nước trong Tụ Linh Trì tưới vào dược điền.
Thông báo hệ thống hiện lên.
“Tiến độ hoàn thiện 1/100.”
Có kinh nghiệm lần trước, lần này Lục Quân không ngồi đợi nữa mà đi lại Tụ Linh Trì để tu luyện.
Sáng ngày hôm sau, Lục Quân từ trên giường ngồi dậy, đi ra kiểm tra tiến độ kiến tạo dược điền.
“Tiến độ kiến tạo dược điền 100/100.”
Đinh.
“Thành công kiến tạo dược điền (Cấp 1).”
“Lần đầu kiến tạo dược điền, tặng thưởng mười túi dược thảo ngẫu nhiên, có xác suất mở ra thần thảo, một môn pháp khí phổ thông: Phong Thần Kiếm.”
“Phong Thần Kiếm: Tên nghe rất ngưu bức, nhưng hiện tại chỉ là pháp khí phổ thông, cần đề thăng cảnh giới lên để mở khóa pháp bảo, có thể tăng đến cấp thành Tiên bảo.”
Phong Thần Kiếm?
Pháp khí phổ thông?
Một thanh kiếm màu đen không có gì đặc thù xuất hiện trong tay Lục Quân.
Cầm thanh kiếm trong tay Lục Quân triệt để mộng.
May mà phía sau có giải thích, bằng không nhất định cho rằng hệ thống bị hỏng.
Hắn vào nhà cất kiếm, thanh kiếm này vừa xấu vừa phổ thông, nhưng dù sao cũng là pháp bảo, cất tạm ngày sau rồi dùng.
Sau đó hắn đi ra khỏi nhà, nhìn thấy mười túi dược thảo nằm trên sân.
Kiểm tra mười túi dược thảo, tất cả đều được bịn kín mít, không nhìn thấy bên trong là thứ gì.
Thứ này thật có thể mở ra thần thảo?
Lục Quân nửa tin nửa ngờ mở liền tám túi dược thảo.
Kết quả đây.
Thanh Tâm thảo, Cúc Hoa thảo, Linh Tiên thảo... tám loại thảo dược đều cực kỳ phổ thông.
Thần thảo đâu?
Xích Linh Thảo đột phá Kim Đan cảnh đâu?
Hệ thống, ngươi chơi tại hạ?
Lục Quân cau mày, nhìn hai túi dược thảo chằm chằm.
Sau đó cạy mở.
Đinh.
“Chúc mừng mở ra một loại thần thảo.”
Hắn kinh ngạc nhảy dựng lên.
“Thần thảo Ngũ Hành Kim Xích: Thiên địa thần dược, ngũ hành thuộc tính thủy, ẩn chứa linh khí dồi dào. Truyền thuyết Ngũ Long Trì ở Hà Lạc Sơn trồng một gốc ngũ sắc kim liên.”
Ngưu bức, thiên địa thần dược mới chịu?
Ngũ Long Trì Hà Lạc Sơn là địa phương nào?
Hà Lạc Sơn chính là tông phái nhất lưu, thống trị thiên hạ Nhân tộc đã năm ngàn năm, chưởng môn còn là một trong Lục Thánh Nhân tộc.
Địa phương khủng bố như vậy cũng chỉ có một gốc Ngũ Hành Kim Xích?
Lục Quân cảm thấy thật vui vẻ.
Thậm chí không cần quan tâm nó có diệu dụng gì, trực tiếp thu vào.
Mở túi dược thảo cuối cùng.
Đinh.
Chúc mừng thành công mở được tiên thảo.
“Tiên thảo Vạn Linh thảo: Thiên địa kỳ dược, ngũ hành thuộc tính mộc, ẩn chứa linh khí dồi dào. Truyền thuyết mọc ở Vạn Long sơn, dùng để đột phá Nhất phẩm Kim Đan cảnh.”
Lần này Lục Quân trực tiếp trợn mắt há mồm, kinh ngạc không thể ngậm miệng lại.
Vạn Linh thảo không phải cái gì dược thảo tầm thường Xích Linh thảo, nó là thiên địa kỳ trân hiếm có trong thiên địa.
Vạn Linh thảo chỉ mọc duy nhất ở cấm địa Nhân tộc Vạn Long Sơn, là nơi vạn long cuộn mình ngủ say, tu sĩ tu vi dưới Độ Kiếp cảnh đi vào chắc chắn m·ất m·ạng. Loại tiên thảo này phục dụng trực tiếp giúp tu sĩ Trúc Cơ đột phá Nhất phẩm Kim Đan, từng một lần xuất hiện tại phường thị một tòa đại thành, giá cả tuyệt đối kinh thiên động địa.
Lục Quân chăm chú nhìn hai cây dược thảo, âu yếm vuốt như con cái nhà mình, trong lòng kinh hỉ không thôi.
Hắn trồng hai cây dược thảo xuống dược điền, không quan trọng dược điền 5 x 5m chỉ trồng duy nhất hai cây, vội chạy lại Tụ Linh Trì múc nước tưới lên.
Lúc này một dòng thông báo hệ thống xuất hiện.
“Ngũ Hành Kim Xích độ trưởng thành 1/1000, dự tính ba mươi năm sau có thể thu hoạch.”
“Vạn Linh thảo độ trưởng thành 5/300, dự tính một tháng sau có thể thu hoạch.”
Lục Quân không cảm thấy kinh ngạc chút nào.
Trái lại cực kỳ thỏa mãn.
Ba mươi năm?
Đợi mình đột phá Nhất phẩm Kim Đan, tuổi thọ tăng lên, còn ngại phải chờ đợi 30 năm sao?
Tại hạ nhẫn nhịn năm năm nhân sinh đã vô địch, còn ngại đợi 30 năm?
Ha ha.
Thế là lại bắt đầu xếp bằng tu luyện.
Thời gian trôi qua cực nhanh, vạn vật biến đổi không ngừng, chớp mắt một cái đã là ba tháng sau.
Trong khoảng thời gian ba tháng này, chưởng môn Thanh Bình Cốc, sư phụ của Lục Quân Tô Vân đóng cửa bế quan đột phá Nguyên Anh cảnh tứ trọng thiên, vì thế truyền lệnh ra ngoài trong vòng một năm sẽ không tiếp người lạ.
Sư tỷ Lục Nguyệt cũng thi thoảng tìm hắn để nói chuyện, có màn đối thoại hôm đó nàng không dám gây sự với hắn nữa, chỉ là thảo luận một chút chuyện tu luyện.
Bất quá vẻ mặt của nàng lại vô cùng thư thái, nào có vẻ như là vừa bị h·ành h·ạ c·hết đi sống lại?
Đối với chuyện này Lục Quân cảm thấy không thể tin được, trong nhà có bại gia chi nữ còn có thể vui vẻ?
Tiểu sư muội cũng vài lần đến thăm hỏi, nhưng chủ yếu là truyền đạt lời của sư tỷ.
Vị tiểu sư muội này... hình như thật sự bỏ quên vị nhị sư huynh này rồi?
Có điều càng tốt, đỡ phải tìm cách xua đuổi nàng.
Ngày hôm đó, Lục Quân ngồi trong phòng nghỉ ngơi.
Bỗng bảng thông báo hệ thống xuất hiện trước mặt.
“Vạn Linh thảo đã hoàn toàn trưởng thành, phẩm chất trưởng thành cao giai.”
Lục Quân kinh hỉ vô cùng, vội vàng chạy ra dược điền xem xét.
Kết quả hắn nhìn thấy trong dược điền có một gốc cây màu xanh lục có ba cánh hoa đang tỏa ra mộc linh khí nồng nặc.