Giường bệnh Lý Thiến ở gần cửa sổ, ánh sáng đầy đủ, những giọt nắng đâm qua tán cây loang lổ rơi xuống giường, không khí đầu xuân ấm áp, nhưng cô không có tâm trạng để ngắm nhìn, mắt nhìn thẳng chằm chằm vào cây kim đâm đâm vào kinh mạch phù thũng trên cổ tay, vẻ mặt vẫn như trước, mờ mịt mà có chút xa cách, xa cách nhìn cái thế giới này giống như không liên quan đến cô. Cảm giác đầu truyền đến từng cơn đau, Lý Thiến không nhịn được nhíu mày, ôm đầu cúi người xuống. Rõ ràng tên cô là Lý Thiến....
Lý Thiến, Đại Đường Hoàng đế thứ mười sáu, cháu gái trưởng dòng chính Đạo Vương Lý Nguyên Khánh, được phong Huyện chủ thành Lê Dương, đời sau của Lũng Tây Lý Thị, một thành viên hoàng tộc Đại Đường, đường đường là cao môn quý nữ sau khi tỉnh lại trở thành cái gì Doanh Doanh?Những ký ức trong đầu cô chưa từng quên. Cô nhớ rành mạch là bản thân theo người nhà đi ngàn dặm xa xôi đến kinh thành, bởi vì được hoàng bá phụ yêu thích, cho nên ở lại kinh thành rất nhiều năm. Năm 15 tuổi, cô được tứ hôn cho Tứ Phẩm Ngự Sử Trung Thừa, chức quan không cao nhưng thanh danh cao quý. Nhưng năm 28 tuổi kia, Lý Thiến mắc phong hàn, cuối cùng một trận mê mang cứ tưởng bị đưa tới địa phủ, ai ngờ tỉnh lại càn khôn điên đảo nhật nguyệt thay phiên.