Thiên Chi Kiêu Nữ - Mộng Khê Trạch

Chương 29




Ngủ thẳng một giấc tới giữa trưa hôm sau, Tang Doanh bị cơn đói làm tỉnh dậy.

Chưa muốn rời giường, cuộn người trong chăn nằm tại chỗ nhích tới nhích lui như con nhộng.

Lưu Giai Dung vừa bước vào đã thấy cảnh này, vừa buồn cười lại vừa bực mình: “Hồi sáng con ngủ say quá, mẹ cũng không dám gọi, mau dậy ăn cơm đi!”

Tang Doanh miễn cưỡng đứng dậy, nhờ cơ thể này, chất tóc của cô tốt lạ thường, dù ngủ cả một đêm, tóc không những không bị rối, mà còn suôn mượt như vừa được chải, chẳng hiểu nguyên chủ nghĩ sao mà không biết quý trọng giữ gìn, đem tóc đẹp như vậy đi nhuộm đủ màu. Sau khi Tang Doanh xuyên tới đây, đã cho tóc trở về nguyên trạng, bây giờ đã dài ra gần tới thắt lưng.

“Sao mẹ còn ở nhà, không phải con đã đăng ký tour du lịch cho mẹ rồi sao?”

“Ngày mai mới xuất phát, con đi rửa mặt thay đồ đi, hồi nãy Tiểu Cổ gọi di động cho con mà không ai nghe máy, phải gọi vào máy bàn, mẹ bảo nó tiện thể tới ăn cơm luôn.”

Tang Doanh thay một bộ đồ mặc nhà rộng rãi thoải mái, mặt trên còn in vô số bé gấu lông xù đáng yêu – loại phong cách này đương nhiên không có khả năng là cô tự mua.

Lưu Giai Dung thấy cô mặc bộ này đi ra thì vừa ưng ý vừa đắc ý: “Con phải mặc như vậy mới đáng yêu, kiểu đồ bộ này thật ra còn có thể mặc ra đường nữa.”

Từ sau khi Tang Doanh “tiến bộ”, trong lòng Lưu Giai Dung cũng vui vẻ hơn nhiều, giờ hay ra ngoài tham gia các hoạt động cùng đồng nghiệp và bạn học cũ, có gia đình êm ấm làm chỗ dựa, đúng là ánh dương rực rỡ.

“…” Về chuyện này Tang Doanh miễn bình luận, ở nhà ngố một chút thì thôi, chẳng lẽ còn ra đường cho ngố như cậu hai Lục hay sao?

Chỉ một lát sau, chuông cửa vang lên, mở cửa ra, A Sam đứng ở ngoài.

“Tiểu Cổ, anh qua đây chực cơm đấy à.”

A Sam trừng mắt nhìn cô, “Dì bảo tôi tới chứ có phải cô đâu, lắm chuyện!”

Lưu Giai Dung bận rộn trong phòng bếp, tranh thủ lên tiếng chào hỏi: “Tiểu Cổ con ngồi đi, để Doanh Doanh lấy nước cho.”

“Không cần không cần! Dì làm gì làm đi, bọn con nói chuyện công việc chút!” A Sam tiện tay đặt trái cây mang tới trên bàn.”Đi thôi, vào phòng cô trước.”

“Anh chắc chứ?”

“… Ừ, không lẽ phòng cô có quái thú hay sao?”

Thật ra Tang Doanh cũng thấy không sao cả, cô đẩy cửa phòng ra, A Sam theo đằng sau, biểu tình từ bình tĩnh biến thành kinh hoàng chỉ trong nháy mắt.

“Trời ơi…” Đây còn là phòng ở của nhân loại sao?

“Tôi đã hỏi anh trước rồi mà.”

“Cô không dọn dẹp chút nào sao?”

“Không có thời gian.” Loại việc nhỏ này sao có thể khiến cô động tay được.

“Dì cũng không giúp cô dọn dẹp à?”

“Tôi không để cho bà làm.” Mẹ đâu phải là người hầu.

A Sam thấy Tang Doanh nhìn mình, cảnh giác nói: “Tôi không dọn cho đâu nhé.”

Tang Doanh vô tội: “Tôi chỉ muốn nhờ anh tìm người giúp việc dùm thôi mà.”

A Sam trừng cô: “Cô còn chưa kiếm được mấy đồng mà đã bắt đầu tiêu tiền bạt mạng rồi hả?”

Tang Doanh buông thõng tay: “Một người giúp việc thì vẫn đủ sức thuê mà, nếu không có người giúp việc lâu dài nào hợp ý, anh hãy tìm dùm tôi người làm theo giờ cũng được, bề ngoài không được xấu quá, trẻ trung xinh xắn là tốt nhất.”

“Cô đây là tuyển giúp việc hay là tuyển phi tần?”

“Một người phục vụ cuộc sống hàng ngày, một người hầu hạ việc ngủ nghỉ, bản chất không có gì khác nhau.”

“…”

A Sam phát hiện mình lại không hay không biết bị cô làm lạc đề, không phản bác cô nữa, vội bắt đầu nói việc chính: “Tôi qua đây là muốn nói cho cô biết, đại cương kịch bản của cô thông qua rồi, Thịnh Long quốc tế chọn, là nhà đầu tư phim lần trước cô đóng Thượng Quan Uyển Nhi ấy. Tôi đem hợp đồng đến, bây giờ cô ký là được, rồi tiện thể tôi mang qua cho họ.”

Tang Doanh ừ một tiếng, lật hợp đồng đọc lướt qua, thật ra cũng chẳng đọc gì, có cỗ máy cố vấn hình người như A Sam, cô không cần phải hao tâm tốn sức.

“Bọn họ đồng ý cho cô quyền tác giả, tuy nhiên cô ký với bọn họ năm năm, đồng nghĩa với trong vòng năm năm, kịch bản chỉ được bán cho công ty họ.”

“Thù lao thì sao?”

“Hiện tại thì ấn theo mức người mới vào nghề để tính, một tập trả mười ngàn, tổng cộng ba mươi tập, nếu bộ này tạo được hiệu ứng tốt, bộ sau sẽ tăng giá cho cô, không có giới hạn.”

Cô chớp chớp mắt, ba trăm ngàn, không tính nhiều cũng không tính ít, coi như đại kế mua nhà lại thêm một một con số.

“Nếu phản ứng tốt mà bọn họ lại không nhắc gì đến giá cả thì làm sao giờ?”

“… Không có tình huống này đâu, Thịnh Long quốc tế tiền to vốn lớn, cơ bản không thiếu tiền. Nói thế này đi, hiện nay rất nhiều tiểu thuyết vừa nổi tiếng một cái là có công ty đến mua quyền chuyển thể sang phim điện ảnh và truyền hình, nhưng mà, mua xong không phải là quay liền, rất nhiều bản mua rồi lại bỏ xó phủ bụi. Bên cạnh đó hàng năm quốc gia đều có quy định mới, ví dụ như năm nay sẽ không cho chiếu phim về triều nhà Nguyên, vậy kịch bản mua xong cũng quay không được, về phương diện khác đó là công ty này đầu tư những kịch bản triển vọng, mua trước tính sau, còn quay hay không thì hên xui.”

A Sam nói xong, thở dài: “Nói thực lòng, nếu nghiệp diễn của cô có khả năng tiến triển, ta đề nghị cô vẫn nên chuyên tâm đóng phim, con đường biên kịch này thật sự rất khó.”

“Vì sao?” Tang Doanh thấy hứng thú, lúc trước cô chỉ là muốn dùng thứ bản thân am hiểu chuyển thành cơ hội kinh doanh, chưa từng suy nghĩ sâu hơn đến tiền đồ phát triển của lĩnh vực này.

“Lấy cái ví dụ đi, ở Hàn Quốc, địa vị của biên kịch rất là cao, một khi trở thành biên kịch nổi tiếng, cô sẽ có được toàn bộ quyền lên tiếng ở phim trường, từ khâu chọn diễn viên, đến thay đổi chi tiết trong quá trình ghi hình, biên kịch đều có thể quyết được, đạo diễn trước mặt biên kịch chỉ còn biết cúi đầu nghe lệnh mà thôi.”

“Nhưng ở Trung Quốc không giống vậy, như cô đây mới viết đã có quyền tác giả, là phải chạy quan hệ mới được, rất nhiều người viết lâu năm, cũng không nhất định được ghi tên.”

“Nhưng quyền tác giả chẳng qua là bước đầu tiên mà thôi, viết ra rồi, sau đó vì nhiều nguyên nhân mà không quay được, cũng có trường hợp quay được rồi, tỷ suất người xem lại không tốt, vậy giá trị của cô vĩnh viễn không có khả năng tăng lên nữa.”

Tang Doanh nói: “Vậy nói cho cùng, vẫn là thực lực quyết định tất cả, nếu thực lực của anh mạnh đến mức có thể coi rẻ mọi quy tắc, như vậy quy tắc sẽ không còn tồn tại.”

“Cũng có thể nói thế, một khi cô cày đến lúc nổi tiếng, như vậy dù cô viết kịch bản gì, cũng sẽ có người cầm tiền tới cửa xin mua, phim trưởng cũng không lại là nơi đạo diễn định đoạt, khi tiếng tăm và thực lực của một biên kịch vượt qua đạo diễn hoặc những ngôi sao hàng đầu khác, vậy người đó đương nhiên có thể nắm trong tay quyền quyết định.”

Tang Doanh cười cười: “Vậy thật ra vẫn còn công bằng lắm.”

Phải biết rằng ở thời Tùy Đường, tuy rằng đã có khoa cử, những đệ tử nhà nghèo muốn vươn lên là ngàn lần khó vạn lần khó, diễn viên tuyệt đối không được như bây giờ có vô số người hâm mộ sùng bái, thế nên tuy là cô bất hạnh nhập hồn vào một thân xác như vậy, có vô vàn chuyện trời ơi đất hỡi phải giải quyết, nhưng may mà còn có thể dựa vào sự cố gắng của bản thân để làm nên ngày nổi tiếng.

“Cô đừng vui vẻ quá sớm!” A Sam liếc mắt xem thường, “Hiện giờ cô vẫn đang đứng tại vạch xuất phát, kịch bản chưa viết ra, nói gì cũng như không!”

“Tôi biết rồi. Anh không chỉ muốn nói với tôi mỗi việc này thôi chứ?”

A Sam gật đầu: “Cô ngày mốt phải tới đoàn làm phim triều Thanh để báo danh, phỏng chừng đến khi quay phim đó xong thì vừa đúng dịp tuyên truyền phim “Hán cung phong vân”, cô là vai nử số 3, tới lúc đó nhất định phải lên sân khấu, chuẩn bị sẵn sàng đi, nếu doanh thu phòng vé của bộ phim này cao, tôi dự đoán, vai diễn tới cửa tìm cô cũng sẽ nhiều hơn, cho nên trao đổi với cô trước xem, xem cô đến cùng muốn đi theo con đường nào.”

Tang Doanh khiêm tốn xin chỉ bảo: “Có những con đường nào?”

“Trong làng giải trí, rất nhiều người muốn thành danh, lựa chọn đường đi cũng không giống nhau. Con đường cực đoan nhất, chính là dựa vào quan hệ đổi lấy nhân vật, cứ một đường “đổi tình lấy danh” mà đi lên, được đóng vai chính liên tục, nếu may mắn thì có thể một lần là nổi tiếng, nếu không thì ít ra cũng có thể làm khán giả quen mặt, tiến lên hàng ngũ sao hạng hai.”

“Một con đường khác, phần lớn là dựa vào chính mình, ngẫu nhiên chạy chút quan hệ, tiềm lực bản thân cũng không tới nỗi, lại biết cách lăng xê tuyên truyền đúng thời điểm, trong vòng vài năm là lên sao hạng hạng nhất.”

“Còn một đường nữa, là làm cho tới nơi tới chốn, mỗi bước chân để lại một dấu ấn, từ vai diễn nhỏ chầm chậm diễn lên, vận số tốt, diễn xuất tốt, tất nhiên cũng có thể có Bá Nhạc* thưởng thức cô, cho cô đóng vai chính, nhưng trường hợp này bình thường rất ít, nói trắng ra là, chính là tích lũy kinh nghiệm, tích lũy đến lúc thành công mới thôi.” (Bá Nhạc: người thời Xuân Thu, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài)

“Đương nhiên, không phải ai cũng bắt buộc phải đi ba con đường đó, nhưng cũng cỡ tám chín mươi phần trăm.”

Tang Doanh bỗng nhớ đến một người mà ai cũng phải ngước nhìn: Chu Mặc Hoài, “Chu Mặc Hoài thuộc loại nào?”

A Sam lắc đầu: “Cái loại này rất đặc biệt, anh ta là hát Kinh kịch chuyển nghề, giới giải trí trong nước lúc đó vẫn chưa phức tạp như bây giờ, sau đó giới giải trí càng ngày càng thương mại hóa, các thứ lợi ích của con người vướng vít vào nhau, rất nhiều diễn viên truyền thống không thay đổi được, dần dần rời khỏi sân khấu, Chu Mặc Hoài lại ngược dòng đi lên, dám sáng tạo ra phong cách biểu diễn độc đáo của chính mình, hơn nữa anh ta vốn là có bản lĩnh Kinh kịch vững vàng, kinh nghiệm, trình độ diễn xuất, mối quan hệ đều bày ra đó, ai cũng không so bì được.”

Tang Doanh nghe xong, một tay chống đầu, lười biếng tựa lên ghế sa lon cười nói: “Đường luôn là do người đi mà ra, nếu anh ta có thể đi ra một con đường không giống người thường, thì tôi cũng có thể.”

A Sam cười nhạo: “Cô muốn đi như thế nào, dựa vào Lục Hành?”

Tang Doanh lườm anh ta một phát, phong thái muôn vàn. “Anh hình như rất có thành kiến với anh ta?”

A Sam hừ lạnh: “Há chỉ là có thành kiến…”

Người lao động khổ thân như anh đây ghét nhất là bọn giàu!

“Yêu hận cùng sinh, anh ghét anh ta như vậy, tôi sẽ nghĩ anh thật ra thầm yêu anh ta.”

A Sam làm động tác nôn mửa.

“Dựa theo dự đoán của anh, chờ hai bộ phim điện ảnh cùng phim truyền hình đó ra mắt, vai diễn của tôi chắc hẳn sẽ nhiều lên, đúng không?”

“Không sai, tuy nhiên nữ chính thì khả năng là không lớn.”

“Một khi đã vậy, tôi cứ chuyên tâm diễn vai phụ là được rồi, chờ qua một thời gian ngắn công việc biên kịch đi vào quỹ đạo, tôi sẽ không định đóng phim thường xuyên, nếu tương lai có kịch bản hay, trả cát xê cao, để tôi đóng nữ chính, anh có thể nhận cho tôi, nếu không có kịch bản tốt, cho dù cát xê cao cỡ nào, cũng không được nhận.”

A Sam sửng sốt, suy nghĩ rồi gật đầu: “Như vậy cũng tốt, nếu cô có thể giữ vững quyết tâm, chịu được cảnh im hơi lặng tiếng, tôi cũng tán thành cô làm như vậy.”

Cũng may nhờ anh ta, đổi lại người khác, nếu nghe nghệ sĩ dưới trướng không muốn nhận phim, đã sớm trở mặt từ lâu.

Tang Doanh nhìn anh ta, bỗng nhiên cười nói: “A Sam, tôi thuê anh làm người đại diện riêng cho tôi nhé?”

Cu li chịu thương chịu khó lại tận tâm tận lực như vậy tìm đâu ra bây giờ?

A Sam liếc mắt khinh thường, “Chờ cô thành đại gia rồi tính sau.”

Tang Doanh cười tủm tỉm: “Quyết định vậy nhé.”

A Sam cơm nước xong rời đi, Lưu Giai Dung thì phải liên hệ với bạn bè ngày mai đi chơi chung, Tang Doanh cầm đại cương kịch bản viết lần trước ra ban công ngồi.

Câu chuyện trong kịch bản, lấy cuộc đời của Lý Thế Dân làm chủ đề chính, từ thời niên thiếu của ông và Trưởng Tôn thị gặp nhau bắt đầu, đề cập đến chuyện quần hùng tranh bá cuối thời Tùy, tranh đấu chốn cung đình đầu thời Đường, có vợ chồng cùng dìu dắt nhau tình sâu nghĩa nặng như chim liền cánh, cũng có chiêu trò cầu huyết tần phi tranh sủng, có cả đấu tranh chính trị trong triều đình và việc lớn của thiên hạ xã tắc trong thời điểm đó, phim theo hướng chính kịch, nhà đầu tư dự tính làm bốn mươi tập, thật ra có hơi ít, đề tài lớn như vậy, ít nhất cũng phải năm sáu chục tập mới đủ.