Mà lúc này Dịch Phong đang cưỡi trên lưng Mạn Mạn tìm kiếm đồ đệ không mục đích, trong đầu bỗng nhiên truyền đến âm thanh quen thuộc.
"Ting!"
"Chúc mừng ký chủ, thu hoạch năm ngàn điểm vận khí đến từ đồ đệ số bốn mươi mốt"
"Điểm vận khí hiện nay: 24200 điểm"
Trong đầu Dịch Phong, vang lên âm thanh của máy móc hệ thống.
"Đệ tử số bốn mươi mốt?"
"Có tiền đồ rồi!"
"Nhưng mà là ai nhỉ?"
Dịch Phong gãi đầu, có chút ngơ ngác.
Nhưng mà mặc kệ đi.
Chuyện này không quan trọng, quan trọng là các đệ tử bắt đầu có tiền đồ rồi.
Ngươi năm ngàn, hắn năm ngàn, không đến mấy ngày, ta sẽ có thể bay lên.
Dịch Phong cả đường bay đến tiên châu kế tiếp.
Mà trong một tòa đại điện màu đen.
Sau tấm rèm, dâng lên sự tức giận nồng đậm.
"Vận khí của tiên châu Tinh La cũng trôi mất, rốt cuộc là chuyện gì?"
Sứ giả truyền ra giọng nói lạnh lẽo: "Hai tiên châu cực kì quan trọng với chủ thượng, bây giờ vận khí đều trôi mất, cuối cùng đã điều tra rõ nguyên nhân chưa?"
"Sứ giả bót giận, sứ giả bớt giận, đã có manh mối rồi!"
Một thuộc hạ hoảng hốt quỳ dưới đất nói: "Căn cứ tin tức bên dưới truyền đến, tiên châu Quỳnh Bích có một tên mập tên Trì Nhất Dũng quấy phá, mà tiên châu Tỉnh La lại có một thanh niên tên Tô Nghiêm Cẩn làm loạn."
?
"Thông qua điều tra, sau lưng hai tên này, đều có một sư tôn "Cho nên chúng thuộc hạ đoán, tất cả nguyên nhân, đều là do sư tôn thần bí sau lưng bọn hắn bày bố!"
"Sư tôn thần bí?"
Giọng nói của sứ giả bỗng nhiên lạnh đi: "Lá gan con người hiện nay thật đúng là càng ngày càng lớn, đại lục Tiên Giang thì cũng thôi đi, không ngờ ở tiên giới cũng có người dám chống đỡi chủ thượng, không muốn sống nữa sao?"
"Vậy sứ giả, có cần phái người bắt Trì Nhất Dũng và Tô Nghiêm Cẩn lại không?" Thuộc hạ kia hỏi.
"Không cần"
Sứ giả giơ cao lòng bàn tay, trầm giọng nói: "Hai người này chẳng quả chỉ là nhân vật nhỏ, quan trọng thật sự chính là sư tôn thần bí sau lưng bọn hắn, bắt bọn hắn không khỏi rút dây động rừng"
"Vậy sứ giả, chúng ta nên làm gì đây?" Thuộc hạ kia hỏi.
"Nếu đã nắm được manh mối, cứ dùng sức mạnh nhân quả điều tra sư tôn thần bí kia, chỉ cần hắn ở tiên giới, bất kể hắn trốn ở đâu, cũng có thể moi hắn ra được."
Sau tấm rèm, âm thanh lạnh lùng nói: "Người có thể ra tay với vận khí, nhất định cũng không phải nhân vật nhỏ, cũng không cần sợ sẽ bại lộ Thiên Chi Tiên Điện nữa, trực tiếp ra lệnh bọn hắn bắt người!"
"Vâng!"
Thuộc hạ kia cung kính đáp một tiếng, rồi nhanh chóng chạy đi.
Thời gian kế tiếp.
Sứ giả sau tấm rèm trực tiếp sử dụng sức mạnh nhân quả triển khai suy diễn.
Chỉ cần có liên quan, sẽ có nhân quả, có nhân quả tồn tại, rồi sẽ có thể nương theo dấu vết tìm ra người chủ mưu phía sau.
Nhưng liên tục mấy ngày.
Sứ giả đều không tra được manh mối, giống như có một màn chắn cực lớn ngăn cản gã.
Để phá tan màn chắn này, sứ giả đã hiến tế tiên khí của mình, không tiếc tổn thất thọ nguyên để suy diễn.
"Phụt!"
Phun máu tươi!
Suy diễn nhân quả bị cưỡng ép gián đoạn, sứ giả phản phệ trọng thương.
"Quả nhiên cũng có chút thủ đoạn"
"Nếu đã như vậy, chỉ đành nhờ người giúp đỡ."
Nói rồi, gã truyền ra tin tức, phân tán khắp bốn phương tám hướng ở tiên giới.
Cùng lúc này, mười mấy người tọa trấn ở vị trí bí ẩn trong tiên giới, đồng thời nhận được tin tức.
"Chư vị sứ giả, có người động đến vận khí của chủ thượng, để tra "
rõ người chủ mưu phía sau, mong mọi người giúp ta một tay Giọng nói truyền đến.
Ánh mắt mười mấy người khẽ động, đồng loạt đẩy ra bàn tay không trung, tập trung tại đại điện màu đen.
Có sức mạnh này, sứ giả lại suy diễn lần nữa.
Trong quá trình suy diễn gian nan của mười mấy người, cuối cùng đã có chút manh mối.
"Có rồi"
"Tiên châu Thanh Liên.
"Người này có liên hệ với Trì Nhất Dũng, Tô Nghiêm Cẩn."
Sứ giả mừng rỡ.
Lòng bàn tay khẽ động, lập tức truyền âm ra ngoài.
"Nhân vật mục tiêu ở tiên châu Thanh Liên, nhanh chóng ra lệnh Thiên Chi Tiên Điện đến đó một chuyến!"
Ổ tiên châu Thanh Liên xa xôi.
Trong Trương gia ở một tiểu thành, Vân Vũ đang cùng một nam tử trung niên uống trà chiều.
"Trương bá bá, trà của bá uống ngon quá" Hai tay Vân Vũ ôm lấy, cười hì hì nói.
"Uống ngon thì sau này cho con uống mỗi ngày."
Nam tử Trương Nhân Dũng xoa đầu của Vân Vũ, hiền lành cười nói.
Hai người vốn không có quan hệ gì.
sở dĩ hai người quen biết, là vì mấy tháng trước Trương Nhân Dũng tình cờ gặp Vân Vũ trên đường.
Một tiểu nha đầu cảnh giới Địa Tiên, lẻ loi không người thân lưu lạc trên đường, ông ấy thật sự không nhẫn tâm.
Cho nên sau khi được tiểu cô nương đồng ý, bèn đưa tiểu cô nương về nhà.
Tiếp xúc mấy tháng, Trương Nhân Dũng càng thêm yêu thích tiểu nữ hài này, hai người trở nên thân thiết như phụ thân nữ nhi.