"Tiểu Vũ à, nhà con ruốt cuộc ở đâu vậy?"
Trương Nhân Dũng không nhịn được hỏi, tuy ông ấy yêu thương Vân Vũ như nữ nhi ruột của mình, nhưng vẫn muốn giúp Vân Vũ tìm người thân.
"Con cũng quên mất rồi."
Vân Vũ gãi đầu, tất nhiên nàng ấy nhớ nhà ở đại lục Tiên Giang đang ở đâu, nhưng ở tiên giới thì thật sự nàng ấy không nói tên được, bình thường ra ngoài đều có những sư đệ sư muội yêu thương nàng ấy như ca ca tỷ tỷ dẫn theo, nàng ấy hoàn toàn không quan tâm mấy chuyện đó.
"g, được rồi, vậy khi trước con nói với ta, con có sư huynh sư đệ, cuối cùng có phải thật hay không?"
Trương Nhân Dũng nhẹ giọng hồi.
"Đương nhiên là thật rồi"
Vân Vũ chớp đôi mắt to tròn nói: "Con có đến cả trăm sư huynh đệ, hơn nữa trừ đại sư huynh và nhị sư huynh ra, con chính là tam sư tỷ, bất kể là sư huynh hay sư đệ sư muội, đều đối xử với con rất tốt"
"Hahaha"
Trương Nhân Dũng bật cười: "Tiểu nha đầu con còn là tam sư tỷ đấy à, vậy thì thật sự rất lợi hại"
Nhưng trong lòng lại có chút thất vọng.
Chỉ có một trăm sư huynh đệ, thêm vào tiểu nha đầu chỉ có tu vi Địa Tiên mà đã làm tam sư tỷ, e rằng tông môn của tiểu nha đầu này rất nhỏ rất nhỏ.
Nếu là đại tông môn, nghe ngóng sẽ biết ngay.
Nhưng nếu là tiểu tông môn, muốn giúp Vân Vũ tìm được nhà mình, e rằng không dễ dàng.
"y dà Trương bá bá, bá đừng lo cho con, sư phụ bảo chúng con ra ngoài lịch luyện, cho dù bá giúp con tìm được chỗ, tạm thời con cũng không thể trở về đâu." Vân Vũ nói.
"À¡, tiểu nha đầu như con có thể lịch luyện được gì chứ"
Trương Nhân Dũng không nhịn được liếc Vân Vũ, sau đó cười nói: "Bỏ đi bỏ đi, dù sao con cứ ở lại đây trước, nơi này vốn là nhà của con mà"
"Đa tạ Trương bá bá, sau này con nhất định sẽ nói với các sư huynh đệ, Trương bá bá đối xử với con rất tốt."
"Sau đó con sẽ bảo bọn hắn tặng cho bá bá rất nhiều rất nhiều lễ vật, nhất định sẽ khiến bá thích"
Vân Vũ cười hì hì nói.
"Được được được."
Trương Nhân Dũng cười lớn.
Có điều nói thì như vậy, nhưng tất nhiên ông ấy không mong nhớ lễ vật kia, ông ấy không cho rằng những sư huynh sư đệ của Vân Vũ có thể tặng ông ấy được lễ vật tốt gì.
Cho dù là lễ vật tốt, cũng nên để bọn hắn tự mình dùng thôi.
Ông ấy giúp Vân Vũ, chỉ đơn thuần là vì yêu thương Vân Vũ.
Mà chính vào lúc trong đình viện đang cười nói vui vẻ, bầu trời phía trên Trương phủ, một nhóm khách không mời mà đến xuất hiện.
Ánh mắt sắc bén liếc nhìn cả Trương phủ, tất cả mọi thứ không sót chút gì.
Cuối cùng tầm mắt cố định trên người Vân Vũ.
"Một tiểu nha đầu?"
"Địa Tiên?"
"Có nhầm không vậy?"
Mười mấy sứ giả liên hợp suy tính, nội bộ Thiên Chi Tiên Điện của bọn hắn đã huy động vô số cao thủ đến đây, vốn tưởng sẽ tra ra đại BOSS, nghênh đón một trận ác chiến, nhưng không ngờ chỉ là một tiểu nha đầu Địa Tiên.
Đây quả thật là dùng tiên khí thiên giai đập muỗi - dùng dao mổ trâu giết gà!
"Có lẽ có ẩn tình, suy tính của nhóm sứ giả hẳn sẽ không sai đâu, cho dù chủ mưu phía sau không phải nữ hài này, nhưng nhất định không thoát khỏi quan hệ với nàng ta."
Một nam tử nói: "Cho nên bắt trước rồi tính sau!
"Ừm!"
Những người còn lại sôi nổi gật đầu, đồng loạt đáp xuống Trương phủ.
Ủy áp mạnh mẽ ập tới, cả Trương phủ như chìm vào địa ngục nhân gian.
Vô số hạ nhân đẳng cấp thấp, chết bất đắc kì tử dưới uy áp này.
"Có chuyện gì vậy?"
Cho dù là Trương Nhân Dũng dưới uy áp như vậy hai chân cũng mềm nhũn, nhưng ông ấy vẫn vô thức ôm lấy Vân Vũ.
Đồng thời ngẩng đầu nhìn lên trời.
Nhìn thấy mấy chục nam tử mà ông ấy không nhìn thấu được tu vi, từ trên trời giáng xuống.
"Thiên Chi Tiên Điện làm việc, những người không liên quan cút ngay."
Một nam tử truyền ra giọng nói uy nghiêm, ánh mắt nhìn chằm chằm Vân Vũ.
"Cái gì?"
"Thiên Chi Tiên Điện?"
Hai chân Trương Nhân Dũng lập tức mềm nhũn.
Với dân chúng tiểu thành như bọn hắn mà nói, Thiên Chi Tiên Điện chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không ngờ hôm nay lại có mấy chục cao thủ của Thiên Chi Tiên Điện đến đại viện Trương gia của ông ấy.
"Xin hỏi chư vị đại nhân, Trương gia chúng ta đã phạm phải chuyện gì?"
Trương Nhân Dũng run rẩy hỏi.
"Giao tiểu nữ hài trong tay ngươi ra"
Nam tử kia lạnh lùng nói.
L) 'A2 ?
"Giao Tiểu Vũ, nàng chỉ là một hài tử, nàng đã phạm phải chuyện gì?" Trương Nhân Dũng không nhịn được hỏi.
"Ôn ào!"
Nam tử kia hoàn toàn không có kiên nhẫn giải thích nhiều như vậy với một con kiến hôi như Trương Nhân Dũng, trực tiếp vung tay, đánh bay Trương Nhân Dũng.
Không có sự bảo vệ của Trương Nhân Dũng, uy áp giáng xuống.
Sau đó Vân Vũ không bị ảnh hưởng chút nào, mà lộ ra răng nanh, vẻ mặt phẫn nộ nhìn những người đó.
"Quả nhiên quỷ dị, tiểu nữ hài đối mặt với uy áp của chúng ta, hoàn toàn không sao cả."
"Cùng nhau ra tay."
Nam tử đứng đầu vừa nói xong, mấy chục người đồng loạt kết ấn.
Tiên nguyên cùng lúc dâng lên khắp nơi, một chiếc chuông lớn từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bao trùm lấy Vân Vũ.