Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 942: Ra lệnh Thiên Chi Tiên Điện bắt người




"Đây đây đây đây là muốn làm gì?"

Lão binh nhìn một nhóm người đông đúc, vội vàng muốn quỳ xuống nghênh tiếp châu chủ.

Nhưng mà, vừa cúi đầu đã được châu chủ Hướng Thiên Nam đỡ lên.

Đồng thời phất tay, những cường giả sau lưng, trực tiếp mang theo những món ăn đa dạng, còn có cả mỹ tửu bước lên.

Chỉ trong thoáng chốc, đã bày đầy trong viện.

"Châu chủ, đây là... 2"

Lão binh nhìn Hướng Thiên Nam, vẻ mặt nghi ngờ khó hiểu.

Nhìn tư thế này, hình như muốn mời ai đó ăn cơm?

"Vương lão à, ngươi canh giữ cửa thành nhiều năm như vậy, vất vả rồi."

"Bữa cơm này, là ta đại diện tiên châu Tỉnh La mời ngươi."

Phó châu chủ Giang Trừng giải thích.

Lão binh bị phó châu chủ Giang Trừng lôi kéo thẳng đến chỗ ngồi.

Thậm chí, cầm một ly rượu, kính lão binh.

Lão binh được yêu thương mà lo sợ, vội vàng cầm ly rượu hồi đáp.

Mà trong con hẻm nơi lão binh ở, vô số tu sĩ ồ ạt kéo đến.

Bọn hắn quen thuộc với lão binh, cả đời canh giữ cửa thành, nhưng tư chất có hạn, đến nay chỉ là một Địa Tiên.

Nhưng mà, châu chủ và phó châu chủ toàn bộ đều kéo đến đây.

Hình như còn mời lão binh dùng cơm.

Chớp mắt, cả con hẻm trực tiếp bùng nổ.

Nhóm người trào dâng như thủy triều, đứng bên ngoài ngôi nhà của lão binh để quan sát.

"Mẹ ơi, châu chủ phó châu chủ đều kính rượu?"

"Ông trời ơi!"

"Đây là muốn bay lên rồi"

Từng âm thanh kinh ngạc vang lên, trên gương mặt của nhóm người đỏ đều mang theo vẻ cực kì hâm mộ.

Đó là châu chủ và phó châu chủ đấy, là sự tồn tại đỉnh cao của tiên châu Tinh La.

Mà ở trong tiểu viện.

Kính rượu xong, Hướng Thiên Nam mới lên tiếng, nói ra mục đích đến đây lần này của mình.

"Vương lão à, ta nghe nói, quan hệ giữa ngươi và Tô huynh khá tốt"

"Ta muốn mời Tô huynh đảm nhiệm chức phó châu chủ của tiên châu Tinh La chúng ta, nhưng Tô huynh mãi không đồng ý, cho nên muốn nhờ Vương lão thuyết phục một phen"

"Mong Vương lão giúp đỡ việc này."

Nói xong, Hướng Thiên Nam lại lần nữa nâng ly, kính rượu lão binh.

"Chuyện này..."

Nghe thấy lời nói của châu chủ, lão binh vốn muốn kinh rượu, nhưng ly rượu mới nâng lên được một nửa đã khựng lại.

Sau đó hắn ta vội vàng đứng dậy, cung kính nói với Hướng Thiên Nam: "Châu chủ, giữa thuộc hạ và Tô Nghiêm Cẩn, mối quan hệ chẳng qua chỉ tốt hơn bình thường một chút thôi."

"Trước đây chẳng qua thuộc hạ thấy Tô Nghiêm Cẩn là tiểu tử ngốc nghếch, chăm sóc hắn hơn một chút, chia cho hắn một ít vật tư."

"Quan hệ giữa thuộc hạ và Tô Nghiêm Cẩn, còn chưa thân quen đến mức như hai người nghĩ"

"Bảo thuộc hạ thuyết phục Tô Nghiêm Cẩn, thuộc hạ không làm được."

Lão binh trịnh trọng nói.

Hắn ta làm sao có thể mời được Tô Nghiêm Cẩn.

Nói xong, muốn thỉnh tội với Hướng Thiên Nam.

Dù sao, cũng là do Hướng Thiên Nam cảm thấy hắn ta có quan hệ tốt với Tô Nghiêm Cẩn, nên mới thiết yến mời mình.

"Vương lão, không cần"

Hướng Thiên Nam thấy vậy, vội vàng đỡ lão binh lên.

"Không sao, chuyện này, không trách ngươi, chúng ta cũng chỉ thử một chút thôi."

"Bữa cơm này, cũng vẫn phải mời. Thủ vệ cửa thành chủ thành nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, chuyện này cũng nên làm"

Hướng Thiên Nam nói, lại kính lão binh một ly.

"Đa tạ châu chủ!"

Lão binh thấy vậy mà châu chủ không hề trách mình, lập tức cảm thấy thụ sủng nhược kinh, uống hết rượu, lão binh suy nghĩ một lúc, lại nói:

"Thực ra, theo hiểu biết của thuộc hạ với Tô Nghiêm Cẩn... à không Tô đại nhân, con người của hắn làm việc rất nghiêm túc cẩn trọng, thậm chí cẩn thận đến từng giây."

"Với tính cách của hắn, hẳn sẽ không làm phó châu chủ, ngược lại mỗi ngày vẫn đi làm tan làm như bình thường"

"Hơn nữa hắn từng nhắc với thuộc hạ, trước khi hắn hoàn thành nhiệm vụ của sư tôn, sẽ không rời đi"

Lão binh nghiêm túc nói.

"Nhiệm vụ của sư tôn?"

"Tô Nghiêm Cẩn còn có sư tôn sao?"

Nghe thấy lời nói của lão binh, châu chủ và phó châu chủ đều ngây ngốc.

Sự mạnh mẽ của Tô Nghiêm Cẩn, bọn hắn đều đã nhìn thấy.

Bọn hắn vốn cho rằng Tô Nghiêm Cẩn đã là vô địch, không ngờ Tô Nghiêm Cẩn lại còn có sư tôn.

Sư tôn của Tô Nghiêm Cẩn mạnh mẽ đến mức nào, bọn hắn không dám nghĩ đến.

"Hiểu rồi"

Châu chủ Hướng Thiên Nam và phó châu chủ Giang Trừng đều gật đầu.

Cũng đành vậy thôi.

Cường giả như vậy, thế mà chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ của sư tôn.

Xem ra Tô Nghiêm Cẩn nhất định sẽ không trở thành phó châu chủ của tiên châu Tỉnh La.

Hướng Thiên Nam và Giang Trừng nhìn nhau, gật đầu.

Nếu Tô Nghiêm Cẩn muốn canh giữ cửa thành, cũng chỉ đành chấp nhận.

Ít nhất Tô Nghiêm Cẩn canh giữ cửa thành, vậy thì chỉ cần trong thời gian hắn ta làm việc, chủ thành Tinh La nhất định vững như thái sơn.

Ngày tháng.

Cứ tiếp tục trôi qua như thế.

Tô Nghiêm Cẩn vẫn như thường ngày, tiếp tục sáng đi chiều về, mỗi ngày đi làm tan làm như cũ.

Trừ việc mỗi ngày trước cửa thành, nhóm người Hướng Thiên Nam và Giang Trừng thỉnh thoảng đến dạo quanh một vòng, tất cả những chuyện còn lại đều như cũ, không có bất kì thay đổi gì...