Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 870: Toàn quân xuất kích




"Cung tiễn các vị đại nhân"

Đám người Khương Chí lịch sự đưa tiễn, đợi khi mọi người đã đi xa, nàng ta nhanh chóng ra lệnh: "Mọi người cùng nhau dọn vệ sinh nào!"

Dứt lời, Khương Chí đã bắt đầu hành động.

Lý Hồng Thiên và Hoang Thanh Thiên cũng theo sát phía sau.

Tuy nhiên.

Hai người vừa chuẩn bị ra tay thì một hạt dưa hôi thối rơi trên mặt đất đã thu hút sự chú ý của Lý Hồng Thiên.

Lý Hồng Thiên sững sờ nhìn chằm chằm.

Hắn ta lại nhặt lên rồi để trên tay quan sát.

Hắn ta vẫn luôn có cảm giác, hạt dưa này có chút không bình thường.

"Không phải chứ lão Lý, một hạt dưa thôi mà ngươi cũng nhìn kỹ càng vậy sao?"

Hoang Thanh Thiên ở bên cạnh phỉ nhổ nói.

Lý Hồng Thiên mặc kệ hắn ta, thay vào đó hắn bóc vỏ hạt dưa ra, bỏ vào miệng nuốt xuống.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Hắn cảm nhận được một nguồn lực mạnh mẽ đang tràn vào cơ thể mình, ngay lập tức cuộn khắp đan điền của hắn.

Chỉ chốc lát sau.

Nhật Nguyệt Tiên Cảnh của hắn, trong nháy mắt đã tăng lên một tiểu cảnh giới.

"Này!

"Ngươi đột phá rồi?"

Hoang Thanh Thiên trừng mắt nhìn hắn.

"Là hạt dưa đó sao?"

"Đậu má!"

Hoang Thanh Thiên phản ứng lại, cũng vội vàng tìm trên mặt đất, mặc dù không tìm thấy hạt dưa hôi thối, nhưng lại tìm được một ít rác do đám đệ tử tiện tay vứt bỏ.

Sau khi hắn quan sát cẩn thận những thứ rác này, cấp thấp nhất lại là Tiên Khí trung cấp, thậm chí còn có cả Tiên Khí đỉnh cấp trong số đó.

"Phát tài rồi!

Hai người nhìn nhau tràn đầy kinh ngạc, kích động đến mức suýt chút nữa ôm chầm lấy nhau.

Từ sau khi bọn họ đi theo Khương Chí, mỗi ngày đều trông mong, hy vọng một lúc nào đó sẽ có thể có đủ tư cách đến hòn đảo này đạo một vòng, để được lẫn một chút cơ duyên.

Nhưng bây giờ xem ra.

Giữ cửa cũng là một công việc tốt!

Bên ngoài cửa truyền tống.

Đám đệ tử dừng chân.

"Sư tỷ, lời của sư tôn rốt cuộc là có ý gì?"

"Phải đấy, sư phụ vừa muốn chúng ta lập nên chiến tích, vừa muốn chúng ta phải chú ý tu vi, rốt cuộc là như thế nào?"

Bất giác, mọi người không khỏi nhìn sang Tô Vân Vận.

Tràn đầy vẻ khó hiểu.

"Lời của sư tôn còn chưa đủ rõ ràng sao?"

Tô Vân Vận giải thích: "Sư tôn đây là muốn chúng ta trở lại nguyên trạng."

"Trở lại nguyên trạng?"

"Không sai"

Tô Vân Vận hơi ngẩng đầu lên nói: "Cảnh giới của sư tôn, không phải là thứ chúng ta có thể tưởng tượng được."

"Lúc trước chúng ta chỉ nghĩ rằng chúng ta làm Châu Chủ, lũng đoạt gì đó thì có thể khiến sư tôn hài lòng, không ngờ rằng là chúng ta dung tục."

"Theo như lời giao phó của sư tôn và Trì Nhất Đồng, người chắc không phải muốn chúng ta giành quyền lực hay tranh đấu giành thiên hạ gì đó, mà là muốn chúng ta lắng đọng lại, làm một Địa Tiên bình thường."

"Đồng thời, cũng muốn chúng ta phát sáng và tỏa nhiệt trong cảnh giới Địa Tiên của mình."

"Nếu các đệ biết một chút về sư tôn trước kia, thì các đệ sẽ có thể hiểu được ý của ta" Tô Vân Vận tiếp tục nói: "Năm đó khi sư tôn ở thành Bình Giang, không phải cũng sống như người phàm sao?"

"Người muốn chúng ta phải sống cuộc sống thế tục ở cảnh giới Địa Tiên!"

"Cho nên đây là lý do tại sao, lúc trước sư tôn luôn không đánh giá cao chúng ta, chính là vì trước đây chúng ta đã hiểu sai ý của sư tôn."

Nghe xong.

Mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ.

"Thì ra là vậy."

"Thì ra là thế"

Đám người nhao nhao cảm thán, tất cả đều có mục tiêu của mình.

"Vì vậy, mọi người hãy cẩn thận suy nghĩ xem, tiếp theo nên làm gì! Tô Vân Vận hét lên.

Nghe vậy.

Các sư huynh đệ bắt đầu suy ngẫm.

"Đại sư huynh, huynh thì sao?"

Tô Vân Vận hỏi.

"Ta à"

Chung Thanh gãi đầu: "Cứ trải nghiệm trước xem thế nào đã"

Tô Vân Vận gật đầu, sau đó lại nhìn sang Trì Nhất Đồng nói: "Vậy Trì sư đệ, đệ chắc chắn là mở tiệm cơm rồi nhỉ!"

"Đúng vậy sư tỷ."

Trì Nhất Đồng gật gù, nhớ đến thứ gì đó, hắn lại tìm đến Phương Tạo Vật xếp thứ bốn mươi bên cạnh.

"Sư huynh có gì dặn dò."

Phương Tạo Vật vội vàng hỏi.

"Ờ, Phương sư đệ, đệ có được sự chân truyền của sư tôn ở một số phương diện, về mặt chế tác rất có tay nghề, không phải ta chuẩn bị mở quán cơm sao, thiếu không ít trang phục, vậy nên muốn nhờ Phương sư đệ xem có thể giúp đỡ một chút không" Trì Nhất Đồng cười nói.

"Ôi dào, cái này thì dễ thôi, chỉ có điều những thứ đệ chế tạo cũng chỉ là Tiên Khí trung cấp hay Tiên Khí đỉnh cấp gì đó thôi, không thể đạt đến cảnh giới trở về nguyên trạng như sư tôn được, chỉ cần sư huynh không chê là được" Phương Tạo Vật cười nói.

"Cái này sao lại chê được, làm phiền sư đệ rồi." Trì Nhất Đồng cười nói.

"Không phiền, chỗ đệ có nhiều lắm"

Phương Tạo Vật thản nhiên cười nói, rồi ném đó Trì Nhất Đồng một cái trữ vật giới chỉ, bên trong có đủ các loại đồ lặt vặt, bao gồm cả bàn ghế dài.

Đồng thời cũng hét lên với các sư huynh đệ khác: "Các vị sư huynh sư đệ, mọi người có muốn mở tiệm hay là muốn làm gì đó, thiếu thứ gì lặt vặt thì có thể đến chỗ ta lấy!"