Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 803: Ngươi là cái thá gì?




"Công tử, đi mau!"

La lão hoảng sợ hét lên.

Biết rõ mình không phải là đối thủ của người mặc áo choàng đen, bất chấp cả vũ khí đã bị huỷ phản phệ đến thân thể, La lão một bước đi tới bên cạnh thanh niên một tay ôm lấy hắn.

Thanh niên bị La lão ôm vào trong ngực, chỉ còn lại một bàn tay, cũng cố gắng lấy ra bảo vật tuyệt mệnh của mình.

Truyền tống kim luân.

Kim quang chợt lóe.

Hai người biến mất ngay tại chỗ.

Trong nháy mắt, hai người liền thông qua truyền tống kim luân lấy tốc độ nhanh nhất xuyên qua không gian trong thông đạo.

"Công tử, làm sao bây giờ, nơi đây cách Thiên Chi Tiên Điện quá xa, căn bản không thể truyền tống quay trở về."

"Mà nếu chúng ta truyền tống tới địa phương khác dựa vào thủ đoạn của người mặc áo choàng đen, nhất định có thể theo khí "

tức mà đuổi theo đến đây La lão lo lắng nói.

Trong ánh mắt cũng là lóe ra một vẻ thù hận nồng đậm.

Thân phận bọn họ là cái gì.

Là người của Thiên Chỉ Tiên Điện.

Chẳng sợ bạo lộ thân phận, hắn là cao thủ Tinh Thần Tiên Cảnh ở cả tiên giới cũng chưa phải chịu thiệt bao giờ.

Chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày cũng bị tổn thất như vậy, bị người đuổi giết đến tình cảnh này.

"Đi đến Tụ Bảo Các, tổng bộ của Tụ Bảo Các cách nơi này không xa, mà sau lưng Tụ Bảo Các cũng là người của Thiên Chi Tiên Điện, bên trong là vô số lão quái vật.

"Mà bên trong Tụ Bảo Các cấm động thủ, chỉ cần chúng ta vào được Tụ Bảo Các nếu hắn dám đuổi giết đến, các lão quái vật bên trong Tụ Bảo Các sẽ giúp chúng ta ngăn hắn lại!"

Thanh niên sắc mặt lo lắng nói.

"Tụ Bảo Các..."

Điều này cũng khiến cho La lão thấy được hi vọng trong chớp mắt.

Người đứng đằng sau Tụ Bảo Các chính là một trong cự kình của Thiên Chi Tiên Điện ai dám ở nơi này giương oai?

Hai người ở trong không gian của thông đạo thay đổi phương hướng, bay thẳng đến tổng bộ Tụ Bảo Các.

Trong phòng.

Lâu Bản Vĩ lẳng lặng đứng thẳng, sắc mặt không chút thay đổi.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Hắn giẫm một bước chân.

Cư nhiên là trực tiếp đi vào giữa không gian.

Ngay sau đó đã tới trước cửa của Tụ Bảo Các.

Mà thời điểm Lâu Bản Vĩ đi đến đại môn của tổng bộ Tụ Bảo Các, Thanh niên áo trắng cùng La lão hai người cũng vừa mới vọt vào giữa Tụ Bảo Các, nhìn thấy Lâu Bản Vĩ nhanh như vậy liền tới rồi, nhất thời toát ra một thân mồ hôi lạnh.

"Gia Cát gia gia, cứu ta, mau cứu ta!"

"Ta là Ngô Thiêm con trai của Ngô Phàm mau cứu ta, bên ngoài có người mặc áo choàng đen muốn giết ta!"

Tiến vào bên trong Tụ Bảo Các, Thanh niên áo trắng vội vàng hô to.

"Con trai của Ngô Phàm?"

Tiếng kêu của Thanh niên áo trắng vừa dứt, một lão giả bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hai người.

"Bái kiến Gia Cát Phụ lão tiên sinh"

Hai người thấy thế, vội vàng bái kiến.

Vị này vừa đi ra, bọn họ xem như hoàn toàn thả lỏng được một hơi.

Ngọa Long Phụ nhìn thấy hai người liền nhíu mày.

"Các ngươi rốt cuộc đã đắc tội với người nào mà đến cả Tinh Thần Tiên Cảnh cũng ngăn không được?"

Ngọa Long Phụ nhịn không được hỏi.

"Ngọa Long gia gia, người này là bởi vì coi trọng bảo vật trên người ta, lúc này mới đuổi giết ta!" Ngô Thiêm quỳ trên mặt đất, hung ác hét lên: "Xin Ngoạ Long gia gia nể mặt cha ta, cứu ta Ị)

một mạng "Coi trọng bảo vật trên người ngươi?"

Ánh mắt Ngọa Long phụ giật giật.

Muốn nói gì đó nhưng chung quy cũng không nói ra, mà phất phất tay nói: "Thôi bỏ đi, ta cũng không quản lý do của ngươi là gì, ngươi dù sao cũng là con trai của Ngô Phàm, vậy trước tiên cứ ở nơi này đi, nếu không có sự đồng ý của ta, không có người dám xông vào Tụ Bảo Các."

Nghe vậy.

Trên mặt Ngô Thiêm nhất thời lộ ra thần sắc vui mừng, vội vàng cảm kích bái tạ.

Lâu Bản Vĩ thản nhiên nhìn Tụ Bảo Các trước mắt cất bước đi vào.

Thấy thế.

Ngọa Long Phụ nhướng mày.

Vung tay lên một cái.

Tám vị lão giả bỗng nhiên xuất hiện đi tới trước cửa chắn trước mặt Lâu Bản Vĩ.

Mà tám vị lão giả không ngoại lệ đều là cao thủ tinh thần Tiên Cảnh.

"Các hạ, xin đứng lại."

Trong đó một gã lão giả truyền ra lời cảnh cáo.

Lâu Bản Vĩ không nói một lời tiếp tục đi tới.

Sắc mặt tám người trầm xuống nhìn nhau một cái, nháy mắt liền động thủ.

Cổ tay vừa vừa động, tám đạo chưởng ấn hùng hậu đồng loạt hướng về Lâu Bản Vĩ đánh xuống.

Nhưng làm cho người ta thật không ngờ đến chính là tám đạo chưởng ấn vừa mới tiếp xúc đến hắc bào đã bị một cỗ lực lượng vô cùng mạnh mẽ đánh bay ra ngoài.

"Rầm rầm rầm..."

Tám người bay ngược trở lại.

Vô số kiến trúc bị phá huỷ, từng người một ngã trên mặt đất vẻ mặt u ám miệng phun máu tươi.

Mà Lâu Bản Vĩ, từ đầu đến cuối đầu đều không có ngẩng đầu lên.

Bước đi.

Vẫn cứ như trước bình thản tiêu sái bước đi.

"Thật to gan!"

Ngọa Long Phụ thấy thế, ánh mắt đục ngầu của hắn loé lên giậm chân một cái trong nháy mắt đi ra ngoài cửa lớn.