Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 802: Sức mạnh không thể chống lại.




"Ngươi là ai?"

Ánh mắt thanh niên mặc áo bào trắng nhíu lại, đồng thời thu lại tiên kiếm còn chưa luyện hóa xong.

"Vĩnh Kiếp Thần!"

"Lâu Bản Vĩ!

Thanh âm nhẹ nhàng từ người mặc áo choàng đen truyền ra.

Phía sau làn sương mù tựa hồ có một đôi mắt lạnh lùng đang nhìn hắn, điều này làm cho thanh niên áo trắng lông tóc dựng ngược theo bản năng lùi về sau hai bước.

Mà khi nghe thấy lời nói của người mặc áo choàng đen, hắn đột nhiên không sợ hãi, ngẩng đầu phá lên cười.

"Lâu Bản Vĩ, nếu ta đoán không nhầm, ngươi chính là cái Lâu đại gia trong miệng ba tên phế vật kia nói lúc trước đi? Lại còn Vĩnh Kiếp Thần, thật đúng là một trò cười!"

Thanh niên áo trắng hoàn toàn thả lỏng, lạnh lùng nhìn đến người mặc áo choàng đen trước mắt trong lòng đã có dự tính tự tin nói: "Tuy rằng không biết ngươi lấy thủ đoạn gì tránh thoát được cảm giác của ta cùng La lão, nhưng ngươi thực sự cho rằng ta không có tra qua ngươi?"

"Ngươi vừa không phải người của Thiên Chỉ Tiên Điện, Tinh Thần Tiên Cảnh đại năng trở nên... cũng căn bản không có người nào như ngươi."

"Cho nên?"

Người mặc áo choàng đen truyền ra âm thanh cổ quái.

"Cho nên, bản công tử cũng không đem ngươi để vào mắt"

"Về phần ngươi tới đây, chắc chắn cũng là vì thanh tiên kiếm này đi?"

Thanh niên áo trắng nhếch miệng giễu cợt nhàn nhạt nói: "Tiên kiếm ở trong tay ta, để ta xem ngươi có bản lĩnh gì có thể đoạt lấy nó"

"Tốt lắm"

Dưới lớp áo choàng đen.

Chỉ là một câu đơn giản.

Nhưng sau khi câu nói vừa dứt.

Trọng lực của cả căn phòng đột nhiên tăng lên gấp vạn lần.

"Oanh! Gần như ngay lập tức, khuôn mặt của Thanh niên áo trắng vừa giờ còn cười bây giờ đã biến sắc rõ rệt, dưới trọng lực tuyệt đối hai chân của hắn hoàn toàn không chịu nổi liền bạo phát nổ thành từng mảnh.

"Aaa.. ` Thanh niên áo trắng mất đi hai chân, nửa người trên trực tiếp ngã quỵ trên mặt đất.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra tê tâm liệt phế.

Thân thể tàn phế của hắn nằm trên sàn nhà thậm chí không thể nhúc nhích tựa như mười vạn tòa núi lớn đè trên người hắn.

Sau đó hắn lại thấy người mặc áo choàng đen ngón tay nhẹ nhàng bắn ra.

Tiếp theo bàn tay nắm chặt tiên kiếm của hắn cư nhiên lại bộc phát lực lượng bạo liệt nổ thành mưa máu.

"A ?

Tiếng kêu thê lương thảm thiết lại phát ra một lần nữa từ miệng hắn, Thanh niên áo trắng đau đớn toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Loại sức mạnh vừa rồi...

Vậy mà, vậy mà làm cho hắn không thể chống lại!

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Thanh niên nằm rạp trên mặt đất, ngẩng đầu căm hận nói.

người mặc áo choàng đen trầm mặc không trả lời.

Chính là từ trên cao nhìn xuống hắn.

Mà chính bộ dáng âm trầm không nói một lời này làm cho thanh niên áo trắng cảm thấy lông tóc dựng đứng.

"Công tử, trong phòng hình như có động tĩnh, người có ổn không?" Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm của La lão.

Nghe thấy thanh âm này, ánh mắt của Thanh niên áo trắng giống như là bắt được cọng rơm cứu mạng "La lão, cứu ta"

Hắn dùng hết sức lực hô to lên.

Sau tiếng kinh hô cửa phòng đột nhiên bật ra.

La lão vừa lúc xông vào.

Vừa bước vào liền thấy thanh niên áo trắng bị phế bỏ hai chân cùng với một bàn tay, đang nằm rạp trên mặt đất tựa như nhộng của con ve sắc mặt La lão đại biến.

"Công tử, đã xảy ra chuyện gì!"

"Hắn, đều là hắn, mau giết hắn cho ta, ta muốn hắn xuống địa ngục!"

Nhìn thấy La lão trước mặt, cái tay còn lại của thanh niên chỉ về phía người mặc áo choàng đen thốt ra thanh âm cuồng loạn đầy sự thù địch.

"Lại đám đả thương công tử, cho dù là lên trời hay xuống đất ngươi cũng phải chết!"

La lão lấp tức xuất kiếm.

Một kiếm này.

Kiếm khí bao trùm khiến cho cả phòng biến thành chân không.

Mà kiếm trong tay hắn lại là một thanh trung cấp tiên khí.

Hiển nhiên.

Một chiêu này vừa đánh ra chính là sát chiêu không có chút nương tay.

Đương nhiên La lão cũng biết người mặc áo choàng đen trước mặt này có thể ở dưới mí mắt của hắn đem một Luân Hồi Tiên Cảnh phế thành bộ dáng như vậy, chắc chắn là tuyệt đỉnh cao thủ.

Nhưng tuy nhiên điều làm cho hai người đều không nghĩ đến chính là, đối mặt với thanh kiếm lợi hại này, người mặc áo choàng đen thậm chí ngay cả người cũng không quay lại chỉ giơ lòng bàn tay phải lên.

Bên trong chiếc áo choàng đen một xương ngón tay trắng lộ ra.

Một cái búng nhẹ.

"Đinh Xương ngón tay dừng ở thân thanh trường kiếm trong tay La lão tạo ra một âm thanh vui tai.

Sau đó rồi đột nhiên trường kiếm võ thành những mảnh nhỏ.

Chuyện này còn chưa kết thúc sau khi đem trường kiếm bẻ thành những mảnh nhỏ, sức mạnh trên ngón tay vẫn còn chưa tiêu tan, mà là truyền sang tay của La lão làm cho toàn bộ bàn tay hắn nổ tung.

"Cái gì?"

Cảnh tượng này.

Làm cho cả hai người lông tóc dựng ngược.

Nỗi sợ hãi dâng lên từ tận đáy lòng.

Thực lực của La lão là tinh thần tiên cảnh, hơn nữa cộng thêm vũ khí trung cấp tiên khí, vậy mà bị phá vỡ chỉ bằng một cái búng tay.

Thậm chí còn khiến trung cấp tiên khí trực tiếp vỡ thành những mảnh nhỏ?

Loại sức mạnh này quả thực gần như phá vỡ nhận thức của hai người họ.