Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 795: Ngươi... rốt cuộc ngươi có tu vi gì?




Dịch Phong lướt lại trong đầu một lượt cảnh giới tu vi Tiên Giới.

Cấp thấp nhất là Nhân Tiên, chẳng có cái nào rõ ràng cả. Tiếp theo là Địa Tiên và Thiên Tiên, cũng giống như Nhân Tiên, dù sao thì cũng đều là Tiên bình thường. Tiếp lên trên là Kim Tiên, có thể ngự không phi hành trong Tiên Giới, Huyền Tiên, trong công kích còn đem theo cả sức mạnh Lôi Phạt, một chưởng kèm theo một Lôi Kiếp, rất dễ nhận ra. Sau Cửu Chuyển Huyền Tiên thì là cảnh giới Luân Hồi, có thể đoạn cốt trùng sinh, chỉ cần có một hơi thở cũng có thể khôi phục thân thể.

Lên trên nữa Dịch Phong cũng chẳng nghĩ tiếp.

Hắn vừa nghĩ đến Huyền Tiên công kích đem theo sức mạnh Lôi Phạt, nhưng bản thân hắn mỗi lần công kích cũng không có Lôi Phạt gì cả. Còn về một chưởng một Lôi Kiếp, hắn lại càng chẳng có Lôi Kiếp, cho nên việc bản thân hắn là Huyền Tiên, xem ra cũng không có khả năng lắm.

Dưới Huyền Tiên, thì có Kim Tiên, có thể ngự không phi hành trong Tiên Giới.

Vừa hay hắn có thể giết được Thiên Tiên viên mãn, tuy có khả năng bản thân hắn là Thiên Tiên, nhưng có khi nào hắn là Kim Tiên không?

Nghĩ đến đây, Dịch Phong vừa chuyển động vừa suy nghĩ, dưới chân dồn sức, bỗng nhiên hắn bay lên không trung.

Dịch Phong rất ngạc nhiên, quả thật hắn đã bay lên được rồi, xem ra hắn chính là Kim Tiên rồi.

Dịch Phong cười to, thật không ngờ, hắn lại là cảnh giới Kim Tiên.

Mẹ nó, từ lúc hắn đến Tiên Giới chưa thử bay lần nào, còn tưởng là không bay được chứ. Nếu mà bay sớm hơn tí nữa, phát hiện mình có cảnh giới lợi hại thế này còn sợ hãi cái quái gì.

Dịch Phong bay trong rừng một lát, cực kỳ vui sướng, thế mà hắn lại có cảnh giới Kim Tiên.

Rất lâu sau, Dịch Phong mới dừng lại.

"Hay lắm, thế thì không chỉ giết được mỗi Địa Tiên của Nhật Nguyệt Phong nữa. Ha ha ha" Dịch Phong vui sướng xoa bàn tay, cực kỳ vui mừng vì mình đã đạt cảnh giới Kim Tiên.

Nếu như vậy, ngoại trừ Tam Đại Thiên Tài Thiên Phủ Quốc ra thì cả cái Nhật Nguyệt Phong hắn chẳng còn phải sợ ai nữa.

Vậy thì không cần nể mặt ai hết, đã giỏi như này rồi, còn kiêng kị gì nữa.

Hắn phải bắt đầu phách lối! Hắn phải bắt đầu vùng dậy!

Cùng lúc đó, tại võ trường của Nhật Nguyệt Tông.

Giờ phút này đang trở nên cực kì rối loạn.

Bởi vì sau khi Dịch Phong giết chết tám vị Kim Tiên và một vị Địa Tiên, chỉ trong chốc lát sau lại liên tiếp mất hơn hai mươi người.

Mà hơn hai mươi người này đều không được thông qua Ngọc Giản để truyền tống ra ngoài.

Rất rõ ràng, tất cả bọn họ đều chết ở bên trong.

Điều này đã thực sự khiến cho mọi người có mặt trong võ trường đều thảo luận sôi nổi.

Sắc mặt của Bách Cảnh u ám đến cực điểm.

Trận chiến vừa mới bắt đầu, nếu tính cả chín người trước hắn và những người chết lúc sau, thì Dịch Phong đã giết chết đến ba mươi người.

Là ba mươi người!

Nếu tất cả ba mươi người này đều là những Địa Tiên thì chẳng có vấn đề gì.

Nhưng trong đó lại có rất nhiều Kim Tiên và Thiên Tiên, những người này đều là trụ cột vững chắc nhất của Nhật Nguyệt Phong.

Dù là tất cả những cuộc thi đã diễn ra trong những năm trước, cũng chưa có nhiều người chết đến như vậy.

"Sao lại như vậy được, chuyện này rốt cuộc là thế nào?" Bách Cảnh nghĩ đến bể đầu võ sọ cũng không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Hắn thực sự không thể ngồi yên được nữa.

Mở miệng phân phó đệ tử phía dưới: "Các ngươi ở đây theo dõi, ta phải về trước bẩm báo tình hình này cho Tông chủ."

Sau khi dặn dò xong, hắn ta vội vã trở về Nhật Nguyệt Phong.

Bên ngoài mật thất của Nhật Nguyệt Phong, Bách Cảnh cung kính đứng thẳng.

"Đệ tử Bách Cảnh, bái kiến sư tôn."

Bên trong yên tĩnh không một tiếng động.

Bách Cảnh cau mày, do dự một lúc rồi hô lên: "Đệ tử Bách Cảnh, bái kiến sư tôn, có chuyện quan trọng cần bẩm báo"

Hắn vừa dứt lời, cánh cửa đá trước mặt bỗng nổ tung, một bàn bay tới hướng thẳng về phía hắn.

Kèm theo một chưởng này, là những lời mắng chửi liên tiếp.

"Ta cho ngươi bái kiến cái bà cố của ngươi, cái đồ thối tha, ai cho người la lối ở ngoài cửa"

Quách Thế Kiệt tóc tai bù xù, vẻ mặt tràn đầy tức giận lao tới.

Bách Cảnh bị một chưởng này đánh bay hơn mười trượng, nhìn thấy bộ dáng tức giận của Quách Thế Kiệt, vội vàng quỳ trên mặt đất run rẩy nói: "Sư tôn, sư tôn, ta đến là có chuyện muốn bẩm báo."

"Xảy ra chuyện lớn trong trận đấu rồi"

"Kể từ khi trận thi đấu bắt đầu, chúng ta đã tổn thất đến tám Kim Tiên cùng một Địa Tiên, sau đó, lại mất thêm hai mươi người nữa. Những người này đều là trụ cột của Nhật Nguyệt Phong chúng ta. Đây là việc rất quan trọng, nên ta cần phải bẩm báo cho ngài!"

"Đây là việc rất quan trọng?"

"Con mẹ nó chứ!"

Đáp lại hắn là cú đá mạnh mẽ đây tức giận của Quách Thế Kiệt.