Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 794: Mọi người đừng sợ, ta đến chắn hắn lại cho các




ngươi! (2)

Nhìn thấy trên người lại bị vết máu dính phải, Dịch Phong chau mày. Giết người thì dễ, nhưng mà cứ làm bẩn hết cả quần áo trên người. Mỗi lần giết một chập đều phải đi gột rửa.

Dịch Phong thở dài, lại đi về hướng khe nước trong rừng. Hắn còn chưa kịp đến khe nước đã nghe thấy tiếng người nói chuyện.

"Hôm nay các ngươi đã săn giết được bao nhiêu yêu thú rồi?"

Tiếng nói nơi xa lúc ngừng lúc thông truyền tới.

Có người vui vẻ trả lời: "Năm con, bây giờ ta có năm viên Yêu Đan rồi, còn các ngươi?"

"Ta vẫn còn chưa có."

"Một ngày rồi mà còn chưa có nổi một viên?"

"Lấy được nhiều Yêu Đan thì sao chứ, dù sao cũng chẳng vào nổi mười người dẫn đầu." Giọng nói lại vang lên. "Chỉ cần tìm được Dịch Phong, giết hắn ta còn được việc hơn là lấy được Yêu Đan"

Nghe đến đây, Dịch Phong biết nơi hắn đang tới gần có người của Nhật Nguyệt Phong.

Người bên đó cũng nghe thấy tiếng động, đồng loạt quay đầu thì nhìn thấy bóng người đang từ trong rừng đi ra.

Nhìn kỹ lại, hóa ra là Dịch Phong.

Tất cả mọi người kinh ngạc.

Dịch Phong nhìn dáng vẻ vui sướng của chúng, môi cũng nhếch lên cười tà mị.

Hai đám người trước kia lúc nhìn thấy hắn cũng có cái nụ cười như bọn chúng.

"Giết hắn!" Có người hô to, mặt mũi tươi tỉnh.

Lời vừa dứt, hai tên xông ra phía trước. Cuộc sắn bắt này ai lên trước thì người ấy được.

Hai ngón tay Dịch Phong lại chỉ ra, giữa không trung làm nổ banh hai người.

Những kẻ phía sau đang hô hào kéo đến lập tức đồng loạt dừng lại. Bọn chúng nhớ lại lúc trước Dịch Phong đã từng dùng chính sức mạnh của mình hắn mà giết chết năm Địa Tiên trong chớp mắt. Những Địa Tiên khác không còn dám mạo hiểm xong lên trước nữa, chúng cảnh giác nhìn về phía Dịch Phong.

Lúc này, bỗng có một người nhảy ra, mở rộng hai tay chắn trước mặt đám đệ tử.

"Mọi người đừng sợ, ta đến chắn hắn cho các ngươi đây"

Trông thấy có người nhảy ra chắn trước mặt, đám người xung quanh thở phào một hơi.

"Tốt quá, sư huynh đến rồi"

"Ta cũng luôn đi tìm tên nhãi này." Vị sư huynh nhìn Dịch Phong, bộ dạng ra dáng kiên định lắm.

"Có sư huynh đến rồi, nhất định sẽ giết được Dịch Phong"

"Đúng vậy, đúng vậy, sư huynh là Thiên Tiên đấy."

Vừa nghe thấy Thiên Tiên, trong mắt Dịch Phong xuất hiện một chút kiêng dè. Người hắn giết toàn là Địa Tiên. Thiên Tiên? Đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với Thiên Tiên như thế này.

"Hừ, lần này ta xem ngươi còn làm được gì nữa" Vị sư huynh kia nói tiếp: "Ta chẳng sợ Nhất Niệm Chỉ của ngươi đâu"

Mấy đệ tử ở bên không ngừng hùa theo.

"Sư huynh là Thiên Tiên. Giết hắn ta chỉ như giết gà thôi, sư huynh, mau giết chết hắn đi"

Dịch Phong lùi về sau một bước. Không hay rồi, là Thiên Tiên!

Hắn vừa móc móc hệ thống, một bên lại chỉ ngón tay ra. Trước tiên giết mấy Địa Tiên đã, giết được người nào hay người đó, giết xong thì hắn chạy, sau đó đưa người đến giết lại.

Vị sư huynh kia cười to, vênh váo nhìn Dịch Phong nói: "Ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi rồi"

"Chỉ là một cái Nhất Niệm Chỉ thôi mà, có cái gì đáng để sợ đâu."

Vị sư huynh kia nói.

Lời vừa dứt, đầu ngón tay Dịch Phong mạnh mẽ chỉ vào mấy tên đệ tử Địa Tiên bên cạnh.

Mọi người đều kinh ngạc, nói thì lâu chứ sự việc xảy ra cực nhanh, chỉ kịp nhìn thấy vị sư huynh chắn được một bên.

"Đừng sợ, để ta chắn"

Thế rồi, vừa dứt lời thì thấy tiếng động.

"Bịch!

Lại một đám máu thịt bầy nhây nổ tung trước mặt, chỉ còn thấy vị sư huynh kia thành mưa máu, từng mảng thịt lác đác rơi xuống.

Tất cả mọi người đều đứng hình, Dịch Phong cũng thẫn thờ nhìn cảnh này.

Chẳng phải vừa nói là Thiên Tiên à?

Có thế thôi sao?

"Ngươi, ngươi, ngươi... rốt cuộc tu vi của ngươi là gì?" Mấy tên đệ tử phản ứng kịp, ngạc nhiên hết sức, mở to hai mắt nhìn Dịch Phong.

"Sư huynh chính là Thiên Tiên viên mãn" Hắn ta run giọng nói, không thể tin nổi mà nhìn lại Dịch Phong.

"Ngươi lừa người, lừa người, ngươi vốn chẳng phải là Địa Tiên"

Hắn ta lẩm bẩm, bị dọa cho sợ hãi lắp bắp.

Trong đám người ngạc nhiên còn có cả Dịch Phong nữa. Hắn nhìn lại đầu ngón tay mình, lại nhìn mấy người trước mặt.

Vừa mới chỉ tay đã chết sạch sẽ cả rồi.

Thiên Tiên?

Đây...

Dịch Phong nhìn thi thể đầy đất, cả đầu thấy hoang mang.

Thiên Tiên cũng chỉ cần chỉ tay là giết được, tu vi này không thể nào là Địa Tiên được.

Nếu nói hắn đã tu luyện lên rồi thì tại sao hắn lại chẳng cảm nhận được chút biến hóa nào trong cơ thể, nhưng nếu tu vi của hắn chưa tăng lên, thì sao hắn có thể dễ dàng giết được Thiên Tiên như thế?

Rốt cuộc hắn đang có tu vi gì đây?

Nghĩ đi nghĩ lại, đến chính hắn cũng chẳng biết rốt cuộc mình có tu vi gì.

Đành hỏi hệ thống vậy, nhưng cái hệ thống khốn nạn này cũng chẳng nói rõ.