Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 788: âm mưu




Liễu Ngôn cẩn thận đặt Thiên Linh Đạm vào mắt suối, những người khác lập trận ngồi trên các hướng khác nhau trên mặt suối, kết ấn trên không.trong miệng lẩm nhẩm tụng phép. Ngay sau đó, một luồng ánh sáng vàng từ mỗi người xuất ra kết nối trên người người khác, cho đến khi tất cả những ánh sáng vàng ấy liền lại với nhau, gộp thành một cỗ sức mạnh cực đại.

Sức mạnh rót vào trên Thiên Linh Đạm, Thiên Linh Đạm bỗng chốc bộc phát ra tầng sương màu trắng về hướng mắt suối.

Nhưng thế mà.

Mọi người lại không biết rằng mắt suối linh khí của bí cảnh này đã sớm khô cạn đến một giọt cũng chẳng còn, Thiên Linh Đạm này cho dù có mạnh hơn cũng không có tác dụng được nữa.

Không những thế mà còn phản lại tác dụng, bởi bị suối linh khí đã khô kiệt cực hạn nên thành ra còn hấp thụ ngược lại linh khí từ Thiên Linh Đạm.

"Rắc" một tiếng.

Thiên Linh Đạm thế mà lại bị võ nứt.

Ánh sáng vàng trên người các vị Trưởng lão giữa không trung cũng bị đứt đoạn, Trưởng lão lũ lượt rơi xuống, hoặc nhiều hoặc ít đều bị phản phê.

Mọi người kinh hoàng.

"Có chuyện gì vậy?" Một Trưởng lão hổn hển. "Sao Thiên Linh Đạm lại nứt vỡ ra rồi?"

Liễu Ngôn đang ngã ngồi trên đất, quệt đi vết máu trên khóe miệng, vừa rồi nàng là vòng quan trọng nhất nên bây giờ gặp phải phản phệ cũng nghiêm trọng nhất.

Sắc mặt nàng âm trầm, nhìn xoáy vào Thiên Linh Đạm, nói:

"Chúng ta trúng kế rồi."

Tam Trưởng lão há hốc miệng thở, trên mặt hiện đầy tức giận.

"Quách Thế Kiệt quả nhiên là có âm mưu, hắn ta không chỉ hủy mất bí cảnh ngoại môn của chúng ta, mà còn lập mưu giết hại Trưởng lão Tinh Thần Phong"

Trong tiếng cãi vã ầm ĩ của mọi người, tên đệ tử áo xanh đứng nơi xa nhìn chằm chằm vào Thiên Linh Đạm, tròng mắt hắn sắp rớt ra cả ngoài.

Người của Tinh Thần Phong lại dám hủy hoại Thiên Linh Đạm.

Không!

Đệ tử đó lại nhìn về đám Trưởng lão và Phong chủ Liễu Ngôn của Tinh Thần Phong sau khi bị phản phệ đang nằm cả một đám trên đất. Nghe lời chửi mắng và trách cứ uất hận của bọn họ mà kinh hoàng của hắn ta nhanh chóng biến thành cực kỳ vui vẻ. Kế sách của Quách Phong chủ của chúng ta thật là hay, một mũi tên trúng liền hai đích, không chỉ hủy đi bí cảnh ngoại môn, còn khiến Trưởng lão và Phong chủ tinh thần Phong bị thương nữa.

Hắn ta phải mau chóng trở về để thông báo tin tốt lành này cho Phong chủ thôi.

"Phong chủ, phong chủ, tin tốt đây, tin cực kỳ tốt đây ạ." Tên đệ tử áo xanh vội vàng xông vào đại điện Nhật Nguyệt Phong.

Quách Thế Kiệt nghe vậy mặt mày hớn hở.

"Thế nào rồi?" Hắn đứng dậy, còn hơi vươn người lên ra vẻ rất mong chờ.

"Người của Tinh Thần Phong hủy Thiên Linh Đạm rồi ạ" Đệ tử vui vẻ gào lên.

Mặt Quách Thế Kiệt nhăn vào đáp "Ngươi nói đùa gì thế?"

"Thiên Linh Đạm võ rồi ạ" Đệ tử vẫn còn đang hào hứng bẩm báo. "Đồng thời mấy vị Trưởng lão và Phong chủ của tinh thần Phong đều trúng kế bị thương cả rồi ạ"

"Từ từ, ngươi nói, Thiên Linh Đạm làm sao rồi?" Quách Thế Kiệt lấy hết sức bình sinh ra để nén tức giận trong lòng xuống, run run giọng hỏi lại.

"vỡ toang rồi ạ." Đệ tử bẩm báo sự thật. "Đương nhiên, đệ tử biết rằng cái đó chắc chắn không phải là Thiên Linh Đạm thật"

"Ngươi biết cái quần nhà ngươi ấy" Quách Thế Kiệt tức giận rống lên, tiếng rống dường như lật cả nóc đại điện.

Tên đệ tử kia bị dọa đứng đực cả người.

Giây sau, Quách Thế Kiệt đã biến mất luôn tại chỗ.

Chỉ trong chốc lát, Quách Thế Kiệt đứng ở trong Bí cảnh ngoại môn, mắt hắn nhìn chằm chằm vào Thiên Linh Đạm giờ đã bị vỡ nát trong suối linh khí, mắt hắn cũng muốn nứt luôn theo.

Người của Tinh Thần Phong nhìn thấy Quách Thế Kiệt, cả đám người vừa bình tĩnh được chút ít lại bỗng chốc ầm ĩ chửi rủa, công kích cá nhân lại ùn ùn kéo đến.

"A. Cái đồ đáng chết cả ngàn lần như ngươi vẫn còn dám tới đây."

Tam Trưởng lão chống vào đá run rẩy đứng dậy, ánh mắt nhìn vào Quách Thế Kiệt hận chỉ muốn nuốt chửng luôn hắn.

"Quách Thế Kiệt, thủ đoạn của ngươi hay lắm" Liễu Ngôn đỏ mắt trừng Quách Thế Kiệt." Không ngờ ngươi lại thâm độc đến thế"

"Thù này Tinh Thần Phong chúng ta ắt phải báo." Đại Trưởng lão cũng đỏ mắt nói. "Nếu không phải ta đây đang bị phản phê, ta nhất định lấy cái mạng chó của ngươi."

"Quách Thế Kiệt, ngươi dám tự ý làm Trưởng lão và Phong chủ Tinh Thần Phong chúng ta bị thương, Tông chủ nhất định sẽ không tha cho ngươi đâu." Một Trưởng lão khác ở bên cạnh nói, giận quá công tâm, phun ngay ra một ngụm máu.

Quách Thế Kiệt rõ ràng chẳng hề bị phản phệ nhưng cũng lung lay như sắp đổ, ánh mắt hắn chỉ nhìn chằm chằm lên những mảnh vỡ của Thiên Linh Đạm, trông dáng vẻ hắn lúc này có vẻ như còn bị thương nghiêm trọng hơn cả bị phản phệ.

"Mẹ nó chứ, các ngươi xong rồi." Quách Thế Kiệt lung lay thân người, ánh mắt thẫn thờ lẩm bẩm. "Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi xong rồi."

Nói xong, bóng hình Quách Thế Kiệt lập tức biến mất.

Ngay sau đó, tiếng khóc lóc thảm thiết vang vọng trong đại điện Tông chủ.