Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 787: Ngươi bắt chẹt ta? (2)




"Nhật Nguyệt Phong của chúng ta là mạnh nhất trong ba Phong, tính thế nào cũng là có khả năng chiến thắng nhất. Cũng là nói đại hội thí luyện của đệ tử ba ngày sau, đa số khả năng đều là Nhật Nguyệt Phong chúng ta đoạt nhất. Cho nên, tại sao lúc này ta lại tự lấy đá đập chân mình mà đi hủy hoại bí cảnh ngoại môn chứ ạ?"

"Theo như ta thấy, chính là đám người Tinh Thần Phong biết được mình chắc chắn sẽ thua ở đại hội thí luyện đệ tử lần này nên mới dứt khoát hủy đi bí cảnh ngoại môn ấy. Vừa hay còn tiện tay giá họa lên ta."

"Còn bắt chẹt ta lấy ra Thiên Linh Đạm"

"Ngâm máu phun người!" Cơn tức giận khó khăn lắm Liễu Ngôn mới kiếm chế được lại lập tức bùng lên. "Ba ngày sau là đại hội thí luyện đệ tử, ba ngày nay ta còn đang muốn để các đệ tử tiến vào trong bí cảnh tu luyện nâng cao tu vi, làm sao có thể đi hủy hoại bí cảnh chứ?"

Người khác không biết, nhưng bản thân Quách Thế Kiệt biết rõ chuyện này không phải do hắn ta làm.

Tông chủ thấy hai người lại bắt đầu cãi vã, mất kiên nhẫn đứng dậy đưa tay ra, trầm giọng nói:

"Ta nói, chuyện này kết thúc ở đây thôi."

Lời vừa nói xong, cả hai người không dám nhiều lời nữa.

Tông chủ liến biến mất ngay tại chỗ.

Đợi người đi xong, Quách Thế Kiệt mới quay sang Liễu Ngôn, cực kỳ điên tiết mà quát:

"Ngươi bắt chẹt ta!"

Liễu Ngôn siết chặt Thiên Linh Đạm, căm thù trừng mắt với Quách Thế Kiệt, rồi nàng ta cũng hằm hằm bỏ đi.

Quách Thế Kiệt cũng đi ra khỏi đại điện, chống hông nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng dáng Liễu Ngôn rời đi, lẩm bẩm:

"Cứ đợi đấy, ta sẽ để ngươi phải hối hận!"

Thủ hạ Quách Thế Kiệt nhìn thấy vậy cũng căm tức phụ họa theo: "Đúng vậy, còn dám đi tố cáo, Phong chủ nhất định sẽ Ị?

khiến nàng ta đẹp mặt Quách Thế Kiệt nghiêng đầu, nghi ngờ nhìn thủ hạ của mình.

Tố cáo?

"Đây con mẹ nó tố cáo cái gì? Đây rõ ràng là đang phỉ báng! Là vu khống! Là bôi nhọ!"

"Là đang hất chậu phân lên đầu ta đây này!"

"Đúng đúng đúng..." Thủ hạ vội vã phụ họa thêm.

Quách Thế Kiệt áp chế lửa giận, quay đầu nhìn hướng Liễu Ngôn đã đi xa. Trong lòng không ngừng chửi rủa.

Nhìn Quách Thế Kiệt đã bình tĩnh lại, thủ hạ sau lưng mới không nhịn được hỏi:

"Phong chủ, thực sự không phải chúng ta gây ra chuyện sao?"

Trừ chúng ta ra thì còn ai nữa?

"Ta làm mẹ ngươi ấy!" Quách Thế Kiệt quay đầu sút một phát, một đường vòng cung kéo dài giữa không trung, bóng người vụt qua.

Quách Thế Kiệt điên tiết lắm, tức trợn cả mắt.

Tức quá đi...

Người khác nghi ngờ hắn thì cũng thôi, mẹ nó đến cả người mình cũng nghi ngờ.

Hắn chợt quay đầu nhìn hướng những đệ tử khác: "Không phải các ngươi cũng cho rằng là ta làm đấy chứ?"

Cả đám đệ tử chột dạ, đồng loạt cúi thấp đầu.

"Chết tiệt!" Hắn phun ra tiếng chửi. "Con mẹ nó lũ đần độn, nói chuyện với các ngươi có khi làm người ta tức mà chết mất!"

Cả đám đệ tử miệng lại ngậm như thóc hỏng.

"Đi theo dõi đám người tinh thần Phong đi, một khi Bí cảnh ngoại môn được khôi phục, lập tức lấy Thiên Linh Đạm mang về cho ta!" Quách Thế Kiệt vừa bước dài về phía trước, vừa dặn dò đám đệ tử.

"Vâng!" Một đệ tử mặc áo xanh phía sau đáp lời, đi về hướng tinh thần Phong.

Liễu Ngôn lấy được Thiên Linh Đạm liền vội vàng đi tới bí cảnh ngoại môn.

Cách thời gian đại hội thí luyện đệ tử không còn nhiều nữa, nàng nhất định phải nhanh chóng khôi phục linh khí của bí cảnh, để đám đệ tử có thể hấp thụ linh khí được chút nào hay chút ấy.

Đến ngoài bí cảnh ngoại môn, một đám Trưởng lão đang lo lắng vây xung quanh.

"Thế nào rồi Phong chủ? Tông chủ đã trừng trị Quách Thế Kiệt chưa?" Đại Trưởng lão mở lời đầu tiên.

Liễu Ngôn xị mặt lắc đầu.

Tam Trưởng lão thấy vậy, vội nhảy cẵng lên chửi. "Rõ ràng là Tông chủ đang thiên vị cho bên đó, quá đáng thật đấy, phá hoại bí cảnh của chúng ta mà không bị phạt, thật là chẳng có quy củ gì cả!

Liễu Ngôn chỉ thở dài, cầm lấy đồ vật trong tay.

"Trưởng lão đừng gấp, Quách Thế Kiệt đưa ra cái này để khôi phục linh khí bí cảnh"

Nhìn thấy Thiên Linh Đạm, Trưởng lão cực kỳ kinh ngạc, đến cả Tam Trưởng lão đang nổi giận đùng đùng cũng phải thu bớt lại không ít.

Thiên Linh Đạm vật này cực khó có được, tuy không thể tự tạo ra linh khí nhưng nếu như gặp được linh khí nhãn thì vật này có thể hút ra được nguồn linh khí dồi dào từ linh khí nhãn. Đây cũng chính là nguyên do mà Nhật Nguyệt Phong luôn muốn tranh đoạt bí cảnh ngoại môn, Quách Thế Kiệt nắm giữ Thiên Linh Đạm trong tay vốn có thể khiến cho linh khí trong bí cảnh mãi mãi không khô kiệt.

Dù cho lúc này linh khí trong bí cảnh đã không còn, nhưng may mà mắt suối linh khí vẫn còn đó, chỉ cần có vật dẫn như Thiên Linh Đạm là có thể khôi phục lại được bí cảnh.

"Quách Thế Kiệt thế mà lại đưa Thiên Linh Đam ra!" Tam Trưởng lão dường như không thể tin vào mắt mình. "Chắc chắn là hắn còn có âm mưu"

"Cho dù là âm mưu cũng không còn cách nào khác. Hiện nay phải nhanh chóng khôi phục lại bí cảnh để chúng đệ tử còn tiến vào tu luyện." Liễu Ngôn căn dặn.

Nói xong liền đem theo các vị Trưởng lão tinh thần Phong tiến vào bí cảnh khô kiệt.