Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 786: Ngươi bắt chẹt ta?




Quách Thế Kiệt lại ngẩng đầu muốn tranh biện, nhưng ánh mắt vừa nhìn lên đã thấy bộ dạng tôn nghiêm, đang có ý lườm hắn không được xía vào của Tông chủ, hắn ta lại không mở miệng ra tranh luận tiếp được nữa.

Hắn ta nghẹn ứ họng, nuốt nước miếng, nuốt luôn cả tranh luận lẫn ấm ức xuống bụng.

"Chỉ là, nếu nói sự tình do Nhật Nguyệt Phong gây ra, tạm thời các ngươi cũng chưa có chứng cứ" Tông chủ dừng một chút rồi lại quay sang Liễu Ngôn mổ lời nói tiếp.

Liễu Ngôn nghe vậy trong lòng bỗng gấp lên, vội vàng nói: "Tông chủ, nếu như Quách Thế Kiệt đã muốn hủy hoại bí cảnh của chúng ta, thì với bản lĩnh của hắn, chắc chắn sẽ không để lại sơ hở gì ạ!"

Tông chủ lại nâng tay lần nữa, chặn lời tranh luận của Liễu Ngôn lại.

Bí cảnh ngoại môn bị hủy hoại, chắc chắn không thể là do người của Tinh Thần Phong gây ra. Nhìn cả tông môn, cũng chỉ có Nhật Nguyệt Phong có khả năng làm ra được chuyện như thế.

"Bổn tọa biết." Tông chủ nói xong, quay ra nhìn Quách Thế Kiệt.

"Chuyện này dù thế nào cũng thấy Nhật Nguyệt Phong có hiềm nghi lớn nhất. Ngươi nói không phải là ngươi làm, vậy làm sao để chứng minh được không phải là ngươi làm?" Tông chủ ngồi tít trên cao kia cúi xuống hỏi Quách Thế Kiệt.

Quách Thế Kiệt nghe vậy trong lòng hắn cũng trầm xuống.

Mẹ nó chứ, đây là có ý gì?

Rõ ràng không phải mình làm, bây giờ lại bắt mình lấy ra chứng cứ không phải mình làm ra?

Đệch!

Hắn ta chứng minh thế nào?

Hắn phải chứng minh thế nào đây cơ chứ?

"Sao nào, không đưa ra được chứng cứ?" Tông chủ từ trên cao nhìn thấy vậy, giọng nói lại trầm thêm mấy phần. Giọng nói của hắn ta giống như tảng đá đè lên ngực Quách Thế Kiệt.

Trong lòng hắn hoảng hốt vội vã trả lời: "Ta có cách để chứng minh"

Tuyệt đối không thể để cho Tông chủ nghĩ là hắn động tay động chân được. Ngày thường mấy cái tranh chấp của hắn với Tinh Thần Phong Tông chủ còn chịu được, dù sao thì đó cũng chỉ là mấy cái chuyện gây sự vặt vãnh đối với tông môn thôi. Nhưng nếu nâng lên thành tranh đấu không màng hậu quả, phá hủy cả tài nguyên trong Tông môn thì Tông chủ chắc chắn không thể khoan dung cho hắn được nữa.

"À? Chứng minh thế nào?" Tông chủ mở lời, giọng nói đã ôn hòa hơn một chút.

Chỉ thấy Quách Thế Kiệt từ bên trong nhẫn trữ vật của mình lôi ra thứ đồ gì đó hình vuông.

Hắn đau lòng nhìn đồ trên tay, xong rồi cúi đầu dứt khoát dâng lên, nói: "Vật này là Thiên Linh Đạm, xin dâng lên tông chủ"

Lời này vừa nói xong, trong lòng Quách Thế Kiệt rỉ máu. Thiên Linh Đạm vốn là bảo vật mà hắn giấu kín dưới hòm, nhưng so với sự nghỉ ky của Tông chủ thì hắn đành chịu đau lấy vật này ra thôi. Không cần biết có phải là hắn làm hay không, chỉ cần lấy ra vật này thì ngay cả Liễu Ngôn cũng không còn cách nào truy cứu hắn tiếp nữa, chỉ cần Liễu Ngôn không còn quấn lấy không tha nữa thì Tông chủ tự khắc thả hắn ra.

"Vật này tuy rằng không thể tạo ra linh khí, nhưng có thể thay đổi kết cấu không gian ở nơi sinh ra linh khí. Có vật này trấn giữ bí cảnh ngoại môn, thì chỉ cần một buổi tối có thể khôi phục lại được linh khí của bí cảnh ạ" Quách Thế Kiệt giải thích.

Ánh mắt Tông chủ quét qua vật trong tay Quách Thế Kiệt, hắn ta có hơi chút bất ngờ. Lôi cả vật này ra rồi, cho dù chuyện có phải là Quách Thế Kiệt làm hay không, thì ít nhất với thái độ này cũng là đang muốn xử lý sự việc, mà có Thiên Linh Đạm này rồi thì vấn đề của Bí Cảnh ngoại môn cũng không còn là vấn đề nữa.

Tông chủ quay đầu nhìn Liễu Ngôn.

"Thế nào?"

Dù sao thì Liễu Ngôn cũng là người trong cuộc. Tuy trong lòng nàng vẫn rất tức giận nhưng Tông chủ đã mở lời rồi, hơn nữa Quách Thế Kiệt cũng lấy Thiên Linh Đạm ra rồi. Cho dù bản thân vẫn còn không muốn tha cho Quách Thế Kiệt cũng không thể quấn mãi không buông như thế.

Thế là nàng chỉ đành ấm ức cúi đầu nói: "Xin nghe Tông chủ quyết định"

Dứt lời, Tông chủ khua tay, Thiên Linh Đạm trong tay Quách Thế Kiệt rơi vào trong tay hắn ta.

Hắn ta đưa Thiên Linh Đạm cho Liễu Ngôn, rồi nói: "Vậy chuyện này kết thúc ở đây thôi"

Liễu Ngôn nhận lấy Thiên Linh Đạm, vẫn bất mãn trừng Quách Thế Kiệt một cái.

Cái trừng mắt này thực sự khiến cho Quách Thế Kiệt bùng nổ.

Làm sao nào?

Bản thân hắn ta không làm cái gì hết, hiến Thiên Linh Đạm chẳng khác gì như cắt thịt ra mà nàng ta vẫn còn trừng mắt với hắn ta?

Còn có thiên lý nữa không? Còn có vương pháp nữa không đây?

"Tông chủ, đợi đã!" Quách Thế Kiệt tức giận điên lên, ngẩng cổ lên cãi: "Ta đã lấy ra vật này để sửa chữa cho bí cảnh ngoại môn thì chứng tỏ bí cảnh ngoại môn không thể do ta hủy được"

"Hơn nữa, Tông chủ trước kia đã nói rõ ràng, lần thí luyện đệ tử này, Phong nào chiến thắng thì bí cảnh ngoại môn sẽ thuộc về Phong ấy"