Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 661: Phải trọng thưởng




Tóm lại là lớn chuyện rồi.

Chuyện này đã hoàn toàn thoát khỏi tầm kiểm soát của bọn hắn, phát triển theo phương thức không thể khống chế.

Dù không biết khi trở về thì phải đối mặt như thế nào, nhưng trong lòng hai người cũng biết, trước mắt là phải bẩm báo chuyện xảy ra ở nơi này cho Vân Đỉnh quốc vương và Diệt Thế đại nhân.

Trong hoàng cung Vân Đỉnh.

Diệt Thế và Vân Đỉnh quốc vương gần như là mở mắt cùng một lúc.

Ngay sau khi mở mắt, hai người đồng loạt dời mắt nhìn về phía Khí Vận Tiên Trụ.

Bởi vì giờ phút này Khí Vận Tiên Trụ đã nổi lên hào quang sáng ngời, còn liên tục truyền ra từng đợt dao động.

Đây là dấu hiệu Khí Vận Tiên Trụ sắp có sự thay đổi.

Nhìn thấy cảnh này, nét mặt Vân Đỉnh quốc vương và Diệt Thế đều rất vui vẻ.

"Tiên trụ dao động như vậy, chắc hẳn mọi chuyện đã thành công viên mãn."

Diệt Thế nhếch môi chậm rãi nói.

"Đúng vậy."

"Hơn nữa nhìn điểm báo tiên trụ dao động, lần này e là tiên trụ biến hóa không nhỏ!"

Vân Đỉnh quốc vương cũng nhìn hắn cười nói.

Mở đầu tốt đẹp.

Quả thực là mở đầu tốt đẹp.

Đối với chuyện liên quan đến khí vận, dấu hiệu khởi đầu là rất quan trọng.

Mà lúc này ở bên ngoài hoàng cung, hai đạo lưu quang từ bên ngoài bay tới.

Diệt Thế và Vân Đỉnh quốc vương quay đầu nhìn sang, phát hiện đó là hai vị tướng quân Phong Vân chạy về.

"Chư vị theo ta cùng đi nghênh đón hai vị tướng quân Phong Vân, lần này đại công cáo thành không thể không kể đến công lao của hai vị tướng quân Phong Vân, ta phải ban thưởng thật hậu hĩnh mới được!" Vân Đỉnh quốc vương phất tay hào phóng nói.

"Vâng!"

Một loạt âm thanh chỉnh tề vang lên.

Diệt Thế và Vân Đỉnh quốc vương đích thân dẫn đầu đông đảo cao thủ của Vân Đỉnh đế quốc chạy ra bên ngoài nghênh đón hai vị tướng quân Phong Vân.

"Bái kiến Quốc vương, bái kiến Diệt Thế đại nhân."

Nhìn thấy có đông người như vậy, hai vị tướng quân Phong Vân vừa trở về lại càng thấy hoảng hốt, vội vàng quỳ trên mặt đất, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

"Ôi, hai vị tướng lĩnh đã vất vả rồi, mau bình thân, mời đứng lên, hôm nay ta phải ban thưởng thật hậu hĩnh cho các ngươi."

Vân Đỉnh quốc vương tươi cười sáng lạn.

Những tiểu tướng này trước kia không đáng để hắn ta phải tôn trọng như thế.

Nhưng nhìn điểm báo của tiên trụ, có lẽ lần biến hóa này còn lớn hơn so với tưởng tượng của bọn hắn.

Thậm chí hắn ta còn có thể nhìn thấy sứ giả đại nhân giáng lâm xuống đây một lần nữa, mang theo vô số tặng phẩm mà chủ thượng ban thưởng.

Cho nên lúc này hắn ta nhìn hai vị tướng quân Phong Vân trước mặt phải nói là muốn thuận mắt bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Hai vị tướng quân Phong Vân nghe được Vân Đỉnh quốc vương nói như vậy, lại cảm thấy hoảng hốt đến mức mỗi sợi tóc đều đang run rẩy.

Hai người vội vàng thấp thỏm giải thích: "Quốc vương bớt giận, chúng ta không..."

Tuy nhiên.

Bọn hắn vừa mới nói một nửa thì đã bị Vân Đỉnh quốc vương cắt ngang:

"Hai vị ái thần không cần phải khiêm tốn, mặc dù các ngươi chỉ ở đó quan sát nhưng vẫn có công lao to lớn, ta nhất định phải ban thưởng thật hậu hĩnh cho các ngươi." Vân Đỉnh quốc vương vui vẻ nói.

Lời này càng làm cho hai vị tướng quân Phong Vân luống cuống không biết phải làm sao.

Trời ạ.

Hoàn toàn không phải là chuyện này.

Làm sao bọn hắn dám nhận công lao về mình?

Không giận chó đánh mèo giết hai người bọn hắn đã là may mắn lắm rồi, lại còn có công?

Mô hôi lạnh chảy ròng ròng, cả hai vội vàng xua tay kích động nói: "Không phải thưa Quốc vương, ngài hiểu lầm rồi, thật sự không phải như vậy, chuyện này chưa..."

Nhưng mà bọn hắn vừa mới nói được nửa câu thì lại bị Diệt Thế đứng bên cạnh cắt ngang một lần nữa.

"Hai người không cần nhiều lời"

"Sự việc lần này hết sức quan trọng, nay đã thành công rực rỡ, không chỉ quốc vương muốn ban thưởng cho các ngươi, Diệt Thế ta cũng phải ban thưởng cho các ngươi thật phong phú." Diệt Thế cũng tươi cười cất giọng.

Ôi.

Hồi tưởng lại mọi chuyện thật sự là quá thuận lợi.

Đã lâu lắm rồi hắn không có chuyện nào được thuận lợi như vậy.

So với việc Khí Vận Tiên Trụ viên mãn, chủ thượng hàng lâm xuống ban thưởng thì ban cho hai vị tiểu tướng này một chút tặng phẩm nho nhỏ có là gì đâu.

Cho nên không chỉ ban thưởng.

Mà còn phải thưởng thật lớn!

Hai vị tướng quân Phong Vân da đầu tê dại, nếu để cho hai vị đại nhân này nói tiếp, khẳng định là hai người bọn hắn sẽ phải chết ngay tại chỗ mất.

Hai người vội vàng mở miệng: "Không phải, thật sự không phải như vậy."

"Đúng vậy đúng vậy, sự việc đột nhiên xảy ra biến cố, nhân vật mục tiêu mà chúng ta xác định từ trước không hề mở phong ấn của vùng đất hoang vu."

Hai người vừa dứt lời.

Bầu không khí trong đại điện lập tức như đọng lại.

Vẻ mặt tươi cười của Diệt Thế và Vân Đỉnh quốc vương biến mất, trong nháy mắt sắc mặt cả hai tối sầm lại.