Bởi vì đây là hậu nhân của Thương gia, trong người chảy dòng máu nhiệt huyết của Thương gia.
“Đi làm việc của ngươi đi.”
“Vâng, Dịch Phong đại ca.”
Thương Thắng không có nói thêm cái gì.
Lời nói vừa rồi của Dịch Phong khiến cho hắn cảm thấy vô cùng an ổn, hắn quay đầu rời đi chuẩn bị các việc của mình.
Một ngày này, vùng trời Hoa Thành vạn dặm không mây.
Tiêu thanh khí sảng, trời trong gió nhẹ.
Trên đường dài, tiếng chiêng trống vang vọng động trời, vô cùng náo nhiệt.
Thương Thắng một thân hỉ bào đỏ thẫm, cưỡi một con ngựa đen kịt cao to.
Phía sau Thương Thắng có mấy chục người đi theo.
Bọn họ có người dắt ngựa, có người gánh rương, có người cầm bảng chữ lớn, bên trên dùng chu sa viết chữ “hỷ” thật to.
Có người cầm các loại hạt, quả táo, kẹo mừng, chuẩn bị để tặng cho quần chúng đến vây xem.
Trong âm thanh ủng hộ hoan hô của người đi đường trong con hẻm, con ngựa cao to đạp lên đường lát đá xanh, cộc cộc cộc chậm rãi đi về phía trước, hướng đến phủ Tư Đồ.
Đi theo sau lưng Thương Thắng, phần lớn đều là lão hỏa kế áp tiêu bình thường.
Những người này đa phần đều sinh ra ở nơi bé nhỏ.
Nhìn thấy hậu bối Thương Thắng này trưởng thành nhanh chóng, còn giành được trái tim của Tư Đồ tiểu thư.
Tất cả mọi người vô cùng cao hứng.
Trên đường đi.
Bọn họ phát thiếp mời rộng rãi, mời nam nữ già trẻ ở trong con hẻm đến đây ăn cưới, vẫn không quên phát chút kẹo mừng cho đám trẻ con.
Trên đường đi tiếng cười nói vui vẻ, đủ loại chúc phúc, tán thưởng, âm thanh chúc mừng hết đợt này đến đợt khác.
Đi vòng một đường đón dâu là một tập tục lớn của Tiềm Long hoàng triều.
Chính là vì để báo tin mừng rộng rãi cho mọi người, cũng là tăng thêm một chút bầu không khí cho hôn lễ.
Nghe được đủ loại lời tán dương, Thương Thắng có vẻ hơi ngại ngùng.
Đột nhiên trở thành mục tiêu ánh mắt của mọi người, khiến hắn rất không dễ chịu.
Hắn từng nhìn thấy cảnh tượng tân lang quan dạo phố, trong đầu cũng từng nghĩ ngày đại hôn của bản thân mình sẽ là dáng vẻ như thế nào.
Nhưng khi thời điểm một ngày này thật sự đến, hắn vẫn là vô cùng căng thẳng, sợ xuât hiện sai sót gì đó.
Nhưng hắn nhớ đến lời dặn của Thương Thắng đại ca, phải ung dung tự tin.
Thế là hắn ưỡn ngực ngẩng đầu, khiến cho bản thân mình giữ được trạng thái tốt nhất, nghênh đón thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời của mình.
Sau một lúc lâu.
Đoàn người của Thương Thắng đi đến cửa ra vào phủ Tư Đồ.
Tư Đồ Thái Lễ dẫn theo rất nhiều gia quyến, tộc chúng, từ sớm đã đứng chờ ở cửa ra vào.
Thương Thắng cũng không đi vòng đường phố cùng với Thương Thắng, mà chỉ cùng với Tư Đồ Thái Lễ đứng chờ thật sớm ở đây.
Nhìn thấy đội ngũ đón dâu trùng trùng điệp điệp khua chiêng gõ trống đi đến, tất cả mọi người của Tư Đồ gia đều reo hò sôi trào.
Một nhóm trẻ con của Tư Đồ gia nhìn thấy bên trong chiếc đĩa có các loại hạt, kẹo, quả táo, lập tức ùa lên.
Giống như là con sói đói nhìn thấy thịt ngon vậy, nhao nhao hoan hô.
Tiếp đó, mọi người bắt đầu cung nghênh tân khách.
Đến tận lúc này, tất cả mọi người còn chưa thấy tân nương tử.
Đây là lễ cũ của Tiềm Long hoàng triều.
Bình thường tiệc cưới làm ở phủ nhà gái, buổi trưa mới cử hành vu cát.
Sau khi tân lang quan dạo phố, sẽ bắt đầu tiếp đãi tân khách.
Đợi đến khi khách quý chật nhà, tân khách tề tụ giờ lành vừa đến, hôn lễ sẽ chính thức bắt đầu.
Tân lang, tân nương phải ở dưới sự chứng kiến của rất nhiều thân hữu, bái thiên địa, bái cao đường rồi cùng đối bái.
Sau khi kết thúc buổi lễ, tân nương sẽ trở lại khuê phòng, mà tân lang thì đi chiêu đãi tân khách.
Đêm tân hôn đầu tiên phải ở trong nhà tân nương, ngày tiếp theo tân lang sẽ ôm tân nương vào kiệu tám người khiêng, đưa trở về trong nhà mình.
Tiệc rượu hôn lễ là tiệc cơ động, bình thường là bắt đầu sau khi kết thúc ngày hành lễ, sẽ là ba ngày ba đêm.
Trong lúc đó.
Chỉ cần là người đến cửa chúc mừng, không bàn thân phận địa vị, đều sẽ được mời vào bàn dành cho người dưới vai hưởng dụng tiệc cưới.
Vì thế.
Loại đại hộ như Tư Đồ gia làm tiệc cưới, thì đồng nghĩa khánh điển của toàn bộ Hoa Thành.
Thậm chí so với tiệc năm mới còn náo nhiệt hơn.
Điều này cũng rất bình thường, tiệc cưới của loại danh môn vọng tộc này, bình thường đều chuẩn bị rất nhiều sơn hào hải vị.
Vì thế không bàn nghèo phú quý tiện, phần lớn mọi người đều sẽ đến phủ Tư Đồ ủng hộ.
Lần này đại hôn của Thương Thắng được làm càng phong quang hơn.
Trên dưới phủ Tư Đồ trang hoàng xa hoa xa xỉ, một ngàn bàn cực lớn vô cùng phô trương, Tư Đồ gia còn mời bằng hữu ngũ hồ tứ hải.
Từ nhừng hành động này cũng có thể nhìn ra được, Tư Đồ ra rất coi trọng đối với hôn lễ này.
Điều này không chỉ là đặc biệt chiếu cố đối với đôi phu thê trẻ, mà càng là bày ra khí độ và thực lực của Tư Đồ gia.