Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2364 - Để cho chúng ta xem xem ngươi có bao nhiêu đoàn kết




Tiếng kêu rên của Vu Thiên cùng với cảnh tượng thi thể của hắn ta bị chia thành nhiều mảnh, theo gió bay đi.

Một màn này phảng phất giống như hoa anh đào bay xuống, ngược lại có mấy phần thê lương mỹ lệ.

Ngươi áo đen ngửa đầu nhìn một màn này, yên lặng không tiếng động, giống như là đang chia buồn với những vong hồn của thành Ôn Tửu…

Một mảnh chiến trường khác, Dịch Phong và bóng đen đối chiến lẫn nhau.

Đột nhiên Dịch Phong vung tay chém ra một kiếm.

Kiếm quang huy hoàng giống như tinh hải rủ xuống, xuyên qua hơn vạn dặm đất trời, giống như có thể đánh sập dòng sông thời gian, quét ngang vạn cổ.

Bóng đen lạnh giá cười quái dị, thân hình hắn ta phai nhạt đi mấy phần, trong lúc đưa tay một cỗ khói đen mờ mịt lao đến.

Khí đen ẩn chứa xu thế vô cùng lạnh lẽo, chớp mắt bong phong ba vạn dặm sông núi.

Toàn bộ mặt đất biến thành băng hà.

Khí đen chặn lại kiếm quang huy hoàng, cả hai đụng chạm giao minh với nhau, toàn bộ đất trời cũng vì đó mà run rẩy kịch liệt.

“Ầm ầm!”

Đối chiến sinh ra tầng tầng gợn sóng năng lượng to lớn khuếch tán ra ngoài.

Trong nháy mắt băng phong sơn hà vừa mới hình thành đã bị chấn động cho vỡ nát.

Vụn băng thấu trời chiết xạ ra từng khúc ánh sáng rực rỡ, trong nháy mắt toàn bộ đất trời tràn ngập các loại màu sắc.

Phía sau huyễn lệ chính là hủy diệt.

Trong chớp mắt mấy vạn dặm non sông bị chấn động thành hố sâu, toàn bộ sinh linh chim muông cá côn trùng hóa thành bụi trần trực tiếp tan đi trong trời đất.

Một khắc sau.

Thân hình Dịch Phong lóe lên, chớp mắt đã vung kiếm mấy chục lần.

Kiếm khi vô cùng vô tận lại ngưng kết lần nữa.

Mấy đạo kiếm khí dày đặc, đánh về phía bóng đen.

Thân hình bóng đen lấp lóe, chớp mắt thối lui ra cách xa vạn dặm.

“Xoẹt xoẹt xoẹt!”

Kiếm võng nhào về phía mặt đất ở phía xa, đánh ra ngàn trượng khe rãnh dưới mặt đất.

Mà trong lúc bóng đen chớp động, trên đường chân trời cũng để lại vô số đạo phân thân của bóng đen.

Những phân thân này không chỉ có thể dụ địch, mà còn hóa thành từng nhánh bóng đen ngưng tụ thành mũi tên cực hàn.

Trong chớp mắt, vô số đạo bòng đen dày đặc trên bầu trời hóa thành mũi tên màu đen, dùng tốc độ cực nhanh đâm về phía Dịch Phong.

“Hưu hưu hưu vù vù!”

Mũi tên màu đen giống như có thể đông kết thành không khí, mang theo một cỗ xu thế rét lạnh quỷ dị lao đến, tựa như vạn cung cùng bắn.

Dịch Phong vung mạnh trường kiếm, vạch ra một vòng tròn lớn ở trước người.

Vòng tròn lớn chậm rãi ngưng tụ thành thực chất, tản mát ra từng đạo ánh sáng màu vàng, giống như mặt trời tỏa ra ánh nắng gắt rực rỡ, huy hoàng vạn trượng.

“Keng keng keng!”

Tiếng vang vọng giống như tiếng chuông đồng to lớn ong ong truyền khắp mọi người.

Một chuôi kiếm quang to lớn đến trăm trượng chậm rãi từ bên trong vòng sáng ngưng hiện, đâm về phía mũi tên màu đen không lạnh không nóng.

Chuôi cự kiếm này mang theo kiếm thế vô cùng đáng sợ, chậm rãi đâm về phía trước, xé rách hư không xung quanh.

Nó phảng phất như đang ma sát với không gian và quy tắc của mảnh đất trời này, trên lưỡi kiếm chậm rãi dấy lên lửa ngọn lửa hừng hực.

Một khắc sau.

Kiếm quang to lớn hóa thành một thanh cự kiểm hỏa diễm giống như có thể đốt cháy tất cả, tản ra ngọn lửa cháy hừng hực nhiệt nóng vô tận cùng với kiếm uy.

Ánh lửa, kiếm thế vô cùng chói sáng.

Đúng vào trong nháy mắt mũi tên màu đem chạn vào hỏa kiếm to lớn, mũi tên màu đen lần lượt nát vụn, tràn ra từng sợi khói đen và thủy khí.

“Binh binh binh… xoẹt xoẹt xoẹt…”

Âm thanh bốc cháy, tiếng sắt thép va chạm, mũi tên hòa tan giống như tiếng sóng biển tràn về bốn phương tám hướng, tầng tầng lớp lớp, vang lên bên tai không dứt.

Những mũi tên màu đen này giống như phụ cốt chi thư, không ngừng ăn mòn hỏa kiếm to lớn.

Hỏa diễm trên thân kiếm chậm rãi bị băng lạnh làm biến mất, thân kiếm khổng lồ cũng đang chậm rãi thu nhỏ lại.

Dịch Phong cũng không quan tâm đến kiếm quang của thanh kiếm.

Thân hình hắn lóe lên, trực tiếp xuyên qua mưa tên màu đen vô cùng vô tận, đi đến trước mặt bóng đen.

Bóng đen dưa tay, đột nhiên phía sau của hắn hiện ra một đạo thân ảnh màu đen ngưng tụ thành vòng tròn sắc ám.

Vòng tròn bóng đen kia giống như ngọn lửa bừng lên, chập chờn.

Nhưng vòng tròn bóng đen này cũng không phải là hỏa diễm, mà là âm hỏa màu đen nhiệt độ hiếm thấy.

Âm hỏa tuy không thể đối trời nấu biển, nhưng lại có thể đông kết vạn dặm, ăn mòn cơ thể.

Dịch Phong dần trào năng lượng cả người, ngăn cản âm khí nhập thể.

Sắc mặt bóng đen mỉm cười, tiếp đó khoát tay về phía trước.

Trong nháy mắt âm hóa hình thành vòng tròn xoay với tốc độ cực nhanh.

Trong vòng âm hỏa, một cỗ gió phả vào mặt, khí tức chết chóc rét lạnh xen vẫn vô số đầu lâu bóng đen có khuôn mặt dữ tợn, gào thét lao về phía Dịch Phong.