Dịch Phong dâng trào khí thế toàn thế, khí thế vô cùng vô tận trực tiếp đánh vỡ những đầu lâu trước mắt này.
Tiếp đó hắn đâm một kiếm ra, người kiếm hợp nhất, hóa thanh một con du long màu vàng kim dài mấy trăm trượng, đáng giết về phía bóng đen.
Bóng đen dày đặc căn bản không có cách nào ngăn cản được hắn một chút nào.
Bóng đen thấy thế, trong mắt hiều hơn mấy phần cẩn thận.
Bóng đen không ngờ được thế mà người trước mắt lại có thể ngăn cản được âm hỏa của mình.
Nhưng hắn ta cũng không sợ hãi, ngược lại thể hiện có chút hưng phấn.
Một khắc sau.
Bóng đen biến thành một con Mặc Long thân hình dài mấy trăm trượng khải giáp đen kịt, dùng tốc độ cực nhanh đánh giết về phía Dịch Phong.
Hai con rồng khổng lồ một đen một vàng chém giết ở trên không trung, bọn chúng đụng chạm lẫn nhau, cắn xé lẫn nhau.
Trần bầu trời truyền đến từng tiếng sấm chớp, tiếng rồng gầm, chấn động cả một khu vực vạn dặm sụp đổ, chấn cho hư không điên cuồng vặn vẹo.
Đúng lúc này, một đạo ánh sáng màu xanh lục lóe lên một cái rồi biến mất, trong nháy mắt đánh trúng con rồng Mặc Long khải giáp to lớn.
“Oành!”
Bóng đen hóa thành Mặc Long khải giáp bị một đòn này đánh cho có chút kinh ngạc.
Nhưng rõ ràng một đòn này cũng không tạo thành thương tổn quá lớn cho hắn ta.
Nhưng sau đó, Kim Long Dịch Phong hóa thành bất ngờ miệng ngậm lợi kiếm, trực tiếp thôi phát ra một đạo kiếm ý ngưng hiện thành thực chất, đánh về phía đầu rồng màu đen.
Trong nháy mắt Mặc Long khải giáp dừng lại, kiếm ý trực tiếp đâm vào đầu Mặc Long khải giáp.
Ngay sau đó, một con ốc sên to lớn ngàn trượng bất ngờ từ trên cao đập xuống.
Kim Long và con có ánh sáng màu lục lấp lóe cùng nhanh chóng tránh sang một bên, mà Mặc Long bị một đòn tấn công liên tiếp này oanh tạc cho rơi xuống đất.
Nhưng như thế vẫn còn chưa hết, một đạo kiếm quang lại lần nữa lóe lên, người áo đen đứng ngạo ngễ ở trên không trung, nhìn xuống Mặc Long.
“Bùm!”
Kiếm quang to lớn đánh nát khải giáp cả người của Mặc Long, khiến cho vết thương của hắn ta càng thêm nặng hơn.
Đây chính là một kích liên thủ của huynh đệ bốn người, là sự ăn ý những ngày này bọn họ rèn luyện được khi cùng xông phá bí cảnh.
Một khắc sau đó thân hình to lớn của Mặc Long lập tức sụp đổ.
Dịch Phong cũng biến thành hình người, bốn huynh đệ lại lần nữa đứng sóng vai, nhìn xuống cảnh tượng này.
Rõ ràng, bóng đen này cũng không bởi vì thế mà bị đánh tan.
Chỉ nhìn thấy bóng đen lại ngưng kết lần nữa, thân hình của hắn ta lộ ra đã phai nhạt đi mấy phần.
Lúc này bóng đen bị đánh cho có chút chật vật, nhưng hắn ta vẫn là sát ý lẫm liệt.
“Khó trách nói các ngươi chính là biến số, quả nhiên có chút thực lực. Nhưng chỉ dựa vào loại thực lực này của các ngươi mà dám xông vào đại bản doanh của chúng ta, quả nhiên là không biết sống chết. Nếu như các ngươi cảm thấy như này là có thể đánh bại được ta, vậy thì các ngươi không khỏi cũng quá ngây thơ rồi!”
Bóng đen cười lạnh mấy tiếng, tiếng cười rét lạnh.
Bốn huynh đệ rất lâu rồi chưa từng gặp được đối thủ mạnh như vậy, nhưng điều này ngược lại khiến cho bọn họ càng thêm hưng phấn.
“Có thủ đoạn gì dùng hết ra đi, bốn huynh đệ chúng ta dám đến nơi này, thì chính là có đủ sức mạnh đồng loạt diệt sát ngươi cùng với Hoang Điện này!” Dịch Phong bễ nghễ lớn tiếng nói với bóng đen.
“Chỉ loại thứ đồ loại người đen thui như ngươi còn dám phát ngôn bừa bãi, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi, bốn huynh đệ chúng ta chính là người giết ngươi.” Ánh mắt người áo đen cao ngạo, lạnh lùng nói.
“Loại mặt hàng chỉ biết nói miệng, lão tử sẽ để cho ngươi nếm thử một chút pháo miệng của ta!” Con cóc khinh bỉ nói.
Con ốc sên chậm rãi nói: “Không phục, thì lại thêm một lần thái sơn áp đỉnh nữa với ngươi.”
“Ha ha ha… Người dám nói với ta như vậy đều đã chết hết rồi. Như vậy cũng tốt, vậy thì để cho ta xem rốt cuộc bốn huynh đệ các ngươi có bao nhiêu đoàn kết!” Bóng đen ngông cuồng cười to nói.
Tiếp đó, hai mắt bóng đen phát ra ánh sáng màu đỏ hừng hực giống như liệt diễm, trong chớp mắt sương đen quanh người hắn ta cũng khuếch tán ra ngoài.
Đột nhiên, trên mặt đất trong ngàn dặm tuôn ra khí đen nồng đậm.
Từng đạo trận pháp hoa văn đỏ tươi như máu cũng theo đó sáng lên.
Đột nhiên sương đen thấu trời bao trùm hoàn toàn trận pháp, trong lòng bốn huynh đệ cùng nhau run lên.
Tiếp đó, một cỗ khí hỗn độn bất ngờ từ trong sương đen khuếch tán ra ngoài.
Đạo bóng đen kia vẫn như trước cười lạnh giá, tiếp đó thân hình của hắn ta từng bước phai mờ, biến mất không thấy gì nữa.
“Cẩn thận một chút, đó là một trận pháp!” Dịch Phong đề phòng nói.
“Trò mèo, đánh không được thì dùng trận pháp, Hoang Điện này chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi.” Người áo đen lên tiếng mắng chửi.