Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2354 - Hồng Nguyệt chí tôn.




Đây là một loại màu đỏ tươi quỷ dị mà khiếp người, trong lòng của tất cả mọi người đều dâng lên dự cảm bất thường.

Bọn họ luôn cảm giác được, hình như trên thế giới này có thứ gì đó, đang bị mặt trăng màu máu kia âm thầm hấp thu.

Nhưng đó chỉ là cảm giác, mà không có bất gì chứng cứ thực chất gì.

Nhưng mà, ở bên trong mặt trăng màu máu ai cũng không nhìn thấy, có hư ảnh thần bí bất ngờ ngưng tụ xuất hiện…

Mười hai đạo thân ảnh bất ngờ ngưng hiện.

Theo sau, còn có một đạo thân ảnh yếu ớt càng cao to hơn ngưng hiện ra.

Khí thế của hắn ta vô cùng kinh người, chỉ riêng thời điểm xuất hiện đã mang đến ba động năng lượng khiến cho mười hai đạo thân ảnh khác lạnh run.

Hai con ngươi của thân ảnh cao lớn lộ ra u mang huyết sắc, giống như có thể xuyên thủng vũ trụ hư không, nhìn thấu vạn cổ.

Mười hai đạo thân ảnh lần lượt run rẩy, kính sợ hành lễ đối với bóng dáng cao lớn.

“Chúc mừng Hồng Nguyệt Chí Tôn đại nhân, thành công mở ra mặt trăng máu. Mặt trăng máu đã bắt đầu hấp thu sức mạnh bản nguyên của phương thế giới này!”

“Vĩnh Kiếp Chí Tôn chết ở phương thế giới này để lại, cuối cùng rồi cũng sẽ bị Chí Tôn đại nhân bỏ vào trong túi!”

“Cho dù Dịch Phong Chí Tôn kia thành công thức tỉnh, cũng không thể nào là địch chủ của Chí Tôn đại nhân có hai phương thế giưới, Chí Tôn đại nhân đã vô địch tinh không!”

“Chúc mừng Chí Tôn đại nhân, thành công ở trong tầm tay!”

Hồng Nguyệt Chí Tôn nhe răng phát ra tiếng cười lạnh lùng, âm thanh rất nhẹ, nhưng rơi vào trong đầu mười hai đạo thân ảnh, lại giống như sấm chớp, khiến cho người ta kinh hãi run sợ!

Đúng vào lúc này, một thân ảnh quỳ xuống đất lên tiếng nói: “Chí Tôn đại nhân, Lâu Bản Vĩ kia xông qua thế giới của ngài, còn dẫn theo mấy con yêu thú ở trong thế giới của ngài đại sát bốn phương, xin ngài xuất thủ tiêu diệt hắn ta!”

Hồng Nguyệt Chí Tôn nghe vậy hai con ngươi màu máu bộc phát ra ánh sáng đỏ tươi.

Ánh mắt đỏ tươi giống như thật, lộ ra sát ý cường liệt khó nói nên lời.

Rõ ràng, trong lòng của hắn có chút sóng gió nhỏ.

Tuy hắn không nhìn thấy rõ khuôn mặt,nhưng những thân ảnh khác còn có thể mơ hồ cảm giác được, da mặt Hồng Nguyệt Chí Tôn hơi động đậy, hơn nữa có chút tức giận.

Dường như tia tức giận này khiến cho mặt trăng máu màu đỏ càng tăng thêm mấy phần quỷ dị.

Tên khô lâu kia, rốt cuộc là quái thai gì!

Kia rõ ràng là thế giới do hắn sáng tạo ra.

Pháp tắc của phương thế giới kia đều do hắn chủ đạo.

Thậm chí, chỉ cần một ý niệm của hắn, thì có thể tiêu diệt đi bất luận người nào hoặc là tất cả mọi người ở bên trong phương thế giới đó.

Nhưng tên Lâu Bản Vĩ quái thai này lại nhất định có khả năng đi vào phương thế giới kia của hắn ta.

Tên quái thái này không chỉ có thể đi vào thế giới của hắn ta, chuyện càng khiến cho hắn ta phẫn nộ hơn đó là, pháp tắc thế giới đối với tên quái thai này hoàn toàn vô hiệu!

Nghĩ đến những chuyện này, tức giận của Hồng Nguyệt Chí Tôn càng lớn hơn, quanh người tản ra uy áp cũng càng thêm cường đại.

Mười hai thân ảnh bóng đen lượt lượt cảm thấy trong lòng ngưng lại, nội tâm vô cùng khủng hoảng.

Thuận theo tâm ý của Hồng Nguyệt Chí Tôn hơi động, lập tức nhìn thấy cảnh tượng của phương thế giới này.

Chỉ thấy Lâu Bản Vĩ đang dẫn theo một con gấu và một con rết, tiêu diệt thần linh ở bên trong phương thế giới này.

Số lượng Hạ Vị Thần bị tên quái thai này tiêu diệt khoảng hơn trăm, số lượng Trung Vị Thần có đến mấy chục người.

Thậm chí, còn có ba vị Thượng Vị Thần!

Cho dù là vị Chí Tôn này như hắn ta, cũng là nhìn ở trong mắt đau ở trong lòng.

Sức mạnh của mọi người ở trong phương thế giới này, đều có thể hóa thành sức mạnh của hắn ta để cho hắn ta sử dụng. Nói cách khác, thực lực trong thế giới này càng mạnh, thì hắn ta càng mạnh hơn.

Nhất là những gia hỏa đã thành thần này, đối với sức mạnh của hắn ta tăng lên rất lớn.

Nếu như muốn thành Thần ở bên trong phương thế giới này vô cùng khó khăn, cũng không phải chuyện một sớm một chiều là có thể xong.

Nhưng những gia hỏa này tích lũy vô số năm tháng với thành Thần, trong chớp mắt lại bị tên quái thai này tàn sát hầu như không còn.

Những tên Thần này bị tiêu diệt mất một người chính là thiếu đi một người, sức mạnh của Hồng Nguyệt Chí Tôn cũng theo đó mà hạ thấp đi một phần.

Nhưng hắn ta phân rõ chủ thứ, biết hiện tại bên nào nặng bên nào nhẹ.

Tiếp đó âm thanh đục ngầu của hắn ta giống như tiếng vang chui vào trong đầu mười hai đạo thân ảnh, khiến cho bọn họ lông tơ dựng đứng.

“Bây giờ bản tô đã mở ra trăng máu, hoàn toàn đối phó được với tên sâu kiến này, lẽ nào mười hai chủ Thần các ngươi không nên đi ngăn cản hắn sao?”

Vừa mới nói xong, trong nháy mắt bầu không khí ở đây cứng lại.