Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2183 - Ai mà không có thần thông? 2




Đột nhiên bốn vị tiền bối Thượng Cổ cứng người tại chỗ, không biết nghĩ như thế nào.

Mấy người ngơ ngác nhìn chằm chằm một lúc.

Lôi Thiên Tuyệt càng ngày càng mơ hồ, mãi đến khi nhìn thấy ý cười bình tĩnh của Ngô Vĩnh Hồng, hoàn toàn không giống ra vẻ trấn định, mà là trạng thái cực kỳ buồn ngủ, giống như là đang nhìn thấy vở kịch vui náo loạn nào vậy.

Lập tức.

Dường như trong lòng Lôi Thiên Tuyệt nghĩ đến điều gì đó, trong đầu lóe lên ánh sáng, đột nhiên tim đập nhanh hơn.

“Ngô đại sư, vì sao ngài lại nói lời đó?”

“Chắc không phải là…”

Tiếng lẩm bẩm còn chưa nói xong.

Ngô Vĩnh Hồng đã khoát tay ngăn lại, sau đó búng búng ráy tai ở đầu ngón tay, tiếp đó chậm rãi bước ra, quanh người bắt đầu xuất hiện ánh sáng dị sắc lờ mờ, giống như Chân Thần giáng thế vậy.

Bạch!

Một cái chớp mắt ngắn ngủi, Ngô Vĩnh Hồng đã đứng trước mặt chín đại ma đầu cách mấy trượng!

Lúc trước dư uy đáng sợ của thần thông Ma tộc, lúc này càng không có cách nào có thể đến gần một chút, dị sắc đạo vận giao phong với ma khí u ám, không có chút nào hiện ra ở thế hạ phong!

Nhìn thấy cảnh tượng này.

Trong mắt Lôi Thiên Tuyệt lóe lên ánh sáng khác thường, hít thở cũng vì đó mà dừng lại!

“Si…”

Trong nháy mắt các vị tiền bối cũng trợn tròn hai mắt, gần như hóa đá tại chỗ. Tu sĩ Vân Tinh ở phía sau bọn họ, càng là hai mắt nhìn chằm chằm, sắc mặt Khương Nguyên lúc trước vẫn còn tái nhợt, trong mắt cũng lấp lóe ánh sáng.

Đối lập với khí diễm lúc trước của Ma tộc, cũng bất ngờ im lặng.

Xảy ra biến cố ngoài dự liệu của mọi người, dị tượng khiến cho tất cả mọi người yên lặng!

Chín đại Ma tộc mở to đôi mắt, nhất thời không kịp phản ứng lại.

Trước mặt bọn họ.

Ngô Vĩnh Hồng khoanh tay ngước mắt, dáng vẻ cả mặt hờ hững.

“Thần thông mà thôi, ta cũng biết.”

“Loại thủ đoạn nhỏ này là người thì đều là được, thế mà cũng đáng để cho các ngươi kêu gào như vậy? Ta thấy thần thông này của các ngươi, hình như cũng không có gì đặc biệt. Tranh thủ thời gian nhanh chóng động thủ đi, sau đây lão phu còn phải trở về xem phim nữa.”

Thuận miệng nói một lời, tất cả mọi người đều ngạc nhiên!

Bất luận là bầu không khí bi tráng vừa rồi, hay là khí diễm Ma tộc nắm chắc thắng lợi trong tay, đều bất ngờ tiêu tán vô hình, chỉ có ánh sáng của Ngô Vĩnh Hồng chiếu rọi đất trời.

Cho dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy thần thông, có thể tận mắt nhìn thấy Ngô Vĩnh Hồng đối mặt với huyết mạch thần thông của Ma tộc, vẫn như trước không rơi vào thế hạ phong, đã không phải điều tầm thường!

Khoảnh khắc này.

Trong đáy mắt tất cả mọi người đều tràn ngập chấn động!

Chín đại ma đầu cứng người đứng tại chỗ, cũng không biết là bị chấn kinh không ít, hay là không phản ứng kịp, vẫn là không lập tức ra tay.

Ngược lại mấy người nhìn nhau truyền âm, trong giọng nói hiện ra vẻ kinh ngạc rõ ràng!

“Đây! Chuyện này không thể nào!”

“Vì sao thần thông của hắn lại mạnh mẽ như thế, còn không thua kém gì lão phu?!”

“Vì sao đám loài người này luôn có át chủ bài, tại sao bản tọa lại cảm thấy, hình như chuyện này trở nên có chút không ổn?”

Nhìn thấy biến hóa bất ngờ, Đại Tế Ti ở trên không trung đáy mắt trầm xuống, cho dù lên tiếng cũng không quên nịnh nọt Ma Tôn, lời nói cũng trở nên gấp gáp.

“Các vị thủ lĩnh, không cần kinh hoảng!”

“Đây chẳng qua là việc ngoài dự liệu nho nhỏ, tất cả đều nằm trong dự liệu của đại nhân, đại cục vẫn còn nằm trong phạm vi khống chế của chúng ta, chỉ cần các vị đồng loạt ra tay, loài người này cũng khó mà ngăn cản!”

Một lời nói làm người trong mộng bừng tỉnh.

Chín đại ma đầu nghe tiếng nhìn nhay, trong đáy mắt bất ngờ tuôn ra sát ý!

“Không sai! Một mình hắn có mạnh hơn nữa, hai tay cũng khó địch lại được bốn tay!”

“Loài người có thể có thiên tư như thế này, quả thực chưa từng thấy, nhưng mà dù sao hắn cũng chỉ là dị số, chỉ một người, tuyệt đối không thể nào ảnh hưởng được đến đại cục!”

Cho dù còn chư giao thủ, nhìn thấy thần thông phi phàm của Ngô Vĩnh Hồng, cự đầu Ma tộc cũng cảm thấy có chút uy hiếp, đây là tiền lệ chưa bao giờ có, không khỏi khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng bối rối!

Cho dù là Minh Hoàng mạnh nhất, cũng không ngừng có giọng nói âm trầm từ trong thân thể khổng lồ kia truyền ra ngoài!

“Không cần nhiều lời, chúng ta mau chóng ra tay!”

“May mà chỉ có một Nhân tộc dị loại này, nếu không tình thế trận chiến sẽ không ổn…”

Còn chưa nói xong.

Đột nhiên đáy mắt Minh Hoàng trầm xuống, hai chiếc càng múa ở trên không trung cũng cứng lại!

Trong tầm mắt.

Trận doanh Nhân tộc liên tiếp có thân ảnh bước ra, đi về phía Ngô Vĩnh Hồng.

Đầu tiên là Lục Thanh Sơn ở trong tầm mắt cười một tiếng, cất cây ngoáy tai đi, ngáp.

“A…”

“Đúng là không sai, những Ma tộc này kiến thức có hạn.”

Vừa mới lên tiếng, hư ảnh phía sau Lục Thanh Sơn đã cao lên tận trời, thân hình ngàn tượng đúng là xuyên thẳng vào mây đen, hai chân giống như cột trời, đến chín đại ma đầu cũng phải ngửa mặt nhìn lên!