Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2184 - Ai mà không có thần thông? 3




Ngay sau đó!

Một nữ nhân chưa bao giờ khiến người khác để ý quá nhiều, cũng vén tay áo lên chậm rãi đi đến, trong miệng vừa nói lẩm bẩm, trong mắt vừa lộ ra vẻ phiền muộn, nhìn có vẻ giống như một thôn phụ vậy.

“Ai mà không có thần thông chứ?”

“Chỉ thế mà còn không biết xấu hổ khoe khoang cả buổi, đúng thật là làm chậm trễ việc làm cỏ cho tiên sinh của ta! Đừng chỉ đứng đó nữa, nhanh chóng ra tay đi, ta còn vội làm xong việc này trở về nhảy múa nữa!”

Nữ nhân trung niên kia dáng vẻ bình thường, thậm chí còn có một chút khẩu âm.

Chỉ là loài người bình thường như thế, nhưng cả người lại cũng bắt đầu tản mát ra khí tức cao thâm khó lường, giỏ thức ăn trong tay, càng giống như là chí báo phát ra sức mạnh Hoang Cổ, cũng bức cho khí tức thần thông Ma tộc khó mà tiến thêm!

Ba người vững vàng đứng ở trước mặt Ma tộc, nhất thời dường như khí thế có thể cân sức ngang tài với chín đại ma đầu!

Tất cả mọi người trợn mắt há mồm.

Lần lượt từng người đi ra, không chỉ để lộ ra thuật thần thông xuất thần, mà còn có thể đứng vững trước uy áp thần thông của chín đại ma đầu, đây quả thực là điều không thể tưởng tượng được!

Lẽ nào, tạo nghệ thần thông của bọn họ đã vượt qua thần thông huyết mạch?

Thật sự giống như bọn họ nói, thần thông nho nhỏ không đủ làm được cái gì?!

Đây không phải là nói vớ vẩn sao!

Cự đầu Ma tộc và Đại Tế Ti đã kinh ngạc đến hai mắt trợn tròn, ngay cả hai con ngươi đỏ ngòm ở trong bóng tối, cũng bất ngờ mở ra, hiện ra vẻ kinh nghi!

Bên trong trận doanh loài người.

Cuối cùng Lôi Thiên Tuyệt và các tiền bối Thượng Cổ cũng hiểu rõ nguyên nhân, trong đầu cũng vang lên ong ong, dáng vẻ cả mặt ngây ngốc, không nói ra được lời nào.

Toàn bộ chiến trường giống như bất động vậy.

Chỉ có Khương Nguyên đứng ở phía xa quan sát trận chiến, ánh mắt chờ mong suy yếu bước đi, căng mắt nhìn chiến trường run giọng lẩm bẩm!

“Quả nhiên… quả nhiên!”

“Các nguyên lão của đảo Ám Ảnh, quả nhiên mỗi người đều đã cảm ngộ thần thông, độc thành đại đạo! Ở trận chiến này, Nhân tộc ta có hi vòng giành chiến thắng!”

Thuận theo tiếng nói nhẹ nhàng vang vọng bốn phương.

Ngàn vạn thân ảnh lần lượt bừng tỉnh, kinh hãi như ôn dịch quét ngang khắp nơi, âm thanh hít vào khí lạnh không ngừng vang lên, toàn bộ vùng đất tắm tối hoàn toàn bùng nổ!

Lời nói lẩm bẩm của Khương Nguyên khiến cho bầu không khí chiến trường bùng nổ.

Nhìn thấy đại quân hai bên không ngừng kinh hổ, dường như chiến cuộc có xu hướng phát triển theo phương hướng có lợi đối với loài người, thủ lĩnh Huyết Nghĩ lại không bị hoàn toàn trấn trụ, bước lên phía trước lên tiếng chất vấn đầu tiên!

“Bọn họ chẳng qua chỉ là Hoang Cảnh Pháp Sơ, làm sao có thể tự ngộ thần thông?!”

“Đây nhất định là mưu kế Nhân tộc cố ý làm ra vẻ huyền bí!”

“Loại thủ đoạn lừa gạt trẻ con này, sao có thể hù dọa được bản tọa? Loài người ti tiện nếu như thật sự có thiên tư nghịch thiên như này, bản tọa sẽ vặn đầu xuống cho bọn chúng chơi!”

Thuận theo tiếng gầm thét hung ác của Minh Hoàng, chớp mắt những ma đầu còn lại cũng bừng tỉnh!

Tám đại ma đầu cùng nhau thúc động sức mạnh thần thông, khí thế quanh người tăng vọt, đủ loại hư tượng đáng sợ xuất hiện trên không trung, bất ngờ tập kích lao về phía mấy vị cao thủ Nhân tộc!

“Sưu!”

Một tiếng nổ bất ngờ không kịp chuẩn bị, gần như không có người nào có thể thấy rõ thân hình ma đầu, đợi đến khi có người phản ứng lại, đủ loại tàn ảnh hư tượng đã ở trước mặt các cao thủ Nhân tộc!

Trong nháy mắt!

Ngàn vạn sinh linh hai bên đều bị trấn trụ, đột nhiên trong lòng trở nên lo lắng.

Lôi Thiên Tuyệt và các vị tiền bối Thượng Cổ, cũng bị lần tập kích này kinh hãi đến khó mà phản ứng lại, vừa đối mặt đã bị đánh cho lùi lại mấy trăm dặm, mặt đất tăm tối càng bị bị đáng ra khe rãnh sâu như thâm cốc!

Nhìn thấy cảnh này.

Đáy mắt Minh Hoàng tràn ngập ý cười, thầm nghĩ theo lý đúng là nên như thế!

Những Nhân tộc này, chẳng qua chỉ là cố làm ra vẻ mà thôi.

Nhưng mà một cái chớp mắt tiếp theo.

Khi Minh Hoàng chuẩn bị nhìn lại đại chiến còn lại.

Đột nhiên có mấy đạo thân ảnh lại bay ngược lao đến, nếu như không phải Minh Hoàng kịp thời né tránh, thiếu chút nữa đã bị đánh ngã!

Cho dù là như vậy, tiếng gió thổi qua tai vẫn như trước vô cùng đáng sợ!

“Bạch! Bạch!”

Chỉ mới bay qua bên tai, đã thổi cho thân hình Minh Hoàng có chút lung lay, trong nháy mắt hắn ta kinh hãi đến mở to đôi mắt, đến ngay cả mấy ma đầu bị đánh bay ngược lại cũng không quan tâm được nữa!

Đôi mắt Minh Hoàng chỉ nhìn chằm chằm Lục Thanh Sơn đang dậm chân đi đến!

“Đây…”

Lão đầu trong tầm mắt không có một chút thương thế nào, hình như cũng không dùng bao nhiêu tu vi, nhưng đã đẩy lui hai vị ma đầu kia, thậm chí hư tượng khủng bố cũng bộc phát ngưng tụ thành thực chất, uy thế so với lúc trước càng lớn hơn.