Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2117 - Người trúng kế là chính ta?




Vân Tinh.

Thành Lạc Hải phồn thịnh người đông tấp nập, thần miếu to lớn đứng sừng sững trong thành, khiến cho vô số tu sĩ ngước mắt trông nhìn, lưu quang từ bốn phương tám hướng không ngừng tập trung đến đây, phảng phất như sắp sửa có một chuyện lớn xảy ra.

Phía trước bậc thềm thần miếu.

Cổ Thánh Lạc Hồng Phi dẫn theo mấy vạn tu sĩ đứng thẳng, trong mắt tràn đầy sùng kính và khát khao.

Yên lặng đứng chờ đã lâu.

Cuối cùng cơ gợn sóng hư không đẩy ra, hai người lần lượt bước ra, giống như Chân Thần giáng thế hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người!

Hòa thượng mỉm cười trong mắt tràn ngập vẻ từ bi, Tinh chủ Long Thiên cả người nhuộm đỏ màu máu, sự chênh lệch cảm xúc rõ ràng khiến lòng người chấn động, trong nháy mắt khiến cho mấy vạn tu sĩ có mặt bái phục, tiếng hô to giống như muốn dời sông lấp biển!

“Cung nghênh Tinh chủ đại nhân!”

“Cung nghênh Tinh chủ đại nhân!”

“Cung nghênh Tinh chủ đại nhân!”

Nghe tiếng hô cuồng nhiệt như núi kêu biển gầm, rồi lại nhìn ngàn vạn tu sĩ quỳ phục dưới đất, nhất thời Long Thiên nghẹn lời, đúng là không biết nên ứng đối ra sao.

Loại cảnh tượng này, vốn dĩ là kết quả mà hắn ta vẫn luôn hướng đến.

Nhưng mà, sau khi trải qua biến đổi lớn, Ma tộc đã không dung được hắn ta, cho dù nhân duyên tốt lôi kéo được trên dưới Vân Tinh, cũng không thay đổi được một chút ý nghĩa nào.

Mờ mịt đứng yên lặng mấy giây, cả mặt Long Thiên mơ hồ.

Sự áy náy tàn sát đồng tộc, trong cảnh tượng lớn này bộc phát sinh sôi mãnh liệt, không ngừng tấn công vào tinh thần hắn ta, khiến cho vị tinh anh Ma tộc từng tự xưng là thiên tài như hắn ta, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Ngước nhìn dáng vẻ đứng sừng sững của Long Thiên, tu sĩ Nhân tộc các phương càng thêm nồng nhiệt.

Rõ ràng Tinh chủ đại nhân một mình chiến đấu với quần ma, lập được công tích to lớn bằng trời cho Nhân tộc, nhưng lại không có một chút ý tứ giành công tự kiêu nào, thậm chí còn không lên tiếng nói thêm mấy câu…

Cái gì gọi là đức cao vọng trọng!

Cái gì gọi là lòng mang thiên hạ!

Vân Tinh có vị đại nhân này tọa trấn, tuyệt đối có thể tái hiện được huy hoàng ngày trước.

Cổ Thánh Lạc Hồng Phi ngước mắt nhìn lên, vẻ sùng kính đã tràn ngập cả khuôn mặt, sau khi kích động cúi đầu, tâm tình đã có chút khó mà tự khống chế, vội vàng dẫn theo mọi người đi lên bậc thềm dài, đến gần hành lễ chúc mừng!

“Tinh chủ đại nhân, chúng ta có thể chiêm ngưỡng được vẻ hùng phong chiến đấu vừa rồi của ngài, có thể nói là mở rộng tầm mắt, Vân Tinh có thể đợi được ngài thức tỉnh, quả thật là may mắn của vạn linh!”

“Tinh chủ đại nhân đúng thật là trăng sáng nhô cao, cho dù quần ma ở ngay trước mặt, cũng khó che lấp được ánh hào quang sáng chói của ngài!”

“Lời này rất đúng! Tu vi của Tinh chủ đại nhân tuyệt thế, còn có thể có loại tâm tư đại nghĩa che chờ cho chúng sinh, quả thật là tấm gương của chúng ta, sau này chúng ta nhất định phải thề chết cũng đi theo!”

“Đại nhân tiêu diệt quần ma tu vi thông thiên, còn có kẻ xấu xa Ma tộc nào dám lỗ mãng? Cái gọi là Ma tộc cường hoành vô địch, chẳng qua cũng chỉ như thế!”

“Phùng đạo hữu nói có lý, Vân Tinh ta có Tinh chủ đại nhân trấn thủ, ai dám xưng vô địch, người nào dám nói bất bại?”

“Tại hạ có thể may mắn được gặp Tinh chủ đại nhân, đời này không còn cái gì đáng tiếc!”

Ngắn ngủi mấy giây, Long Thiên đã bị tu sĩ vây quanh trước mắt.

Bốn phía không ngừng vang lên tiếng tán dương, bất luận tu vi cao thấp tuổi tác già trẻ, tất cả tu sĩ đều hóa thân thành fan cuồng, trong mắt tràn ngập vẻ cuồng nhiệt.

Loại nhiệt tình này trước nay chưa từng có, đến Long Thiên cũng sắp không chống đỡ được.

Hắn ta cũng từng tưởng tượng qua, sau khi hoàn thành chức trách lớn ở Vân Tinh quay trở về Ma tộc, được các cự đầu trong tộc nói mấy câu tán thưởng, thậm chí có được một chút khẳng định của Ma Tôn đại nhân, từ đó về sau một lần hành động đặt nền tảng vững chắc cho địa vị của hắn ta ở trong trung tâm Ma tộc.

Tuyệt đối không ngờ được…

Mọi chuyện lại tiến triển thay đổi đến long trời lở đất.

Lúc này, thế mà hắn ta lại được Nhân tộc điên cuồng khen ngợi, đúng là đã đặt vững địa vị, gần như trở thành Tinh chủ loài người thành danh hàng thật giá thật, một hồi khổ tâm bày kế, trước mắt chính là lấy giả thành thật!

Náo loạn nửa ngày, thế mà lại có cảm giác hình như tự mình đã trúng kế của mình?

Một cách lạ lùng, thế mà lại thật sự trở thành phản đồ của Ma tộc, còn sắp trở thành Tinh chủ lãnh đạo Nhân tộc?

Mẹ nó, chuyện này nên đi đâu để nói lý đây.

Ta thật sự không phải phản đồ, không phải phản đồ!

Tạo nghiệt mà!

Lời nói tán dương bốn phía nghe đế cực kỳ dễ nghe, Long Thiên lại là khóc không ra nước mắt, nhưng mà Trần Côn Bằng ở bên cạnh, hắn ta cũng chỉ có thể phối hợp với bầu không khí miễn cường mỉm cười, nhìn có vẻ vô cùng miễn cưỡng.