Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2064 - Mọi chuyện đã kết thúc




Nhìn tia giễu cợt trong ánh mắt của mấy người, vẻ mặt Trần Thương mang theo ý thần sắc kiên định nhàn nhạt lên tiếng!

“Bớt nói nhiều lời, đánh đi!”

Tiếp đó, cả người Trần Thương Vân bộc phát tu vi, linh lực đỉnh phong Võ Vương hùng hậu khiến cho cuồng phong gào thét, dòng sông dài cuồn cuộn ở phía xa cũng bị chấn động đến bọt nước bắn ra tung tóe!

Nhìn khí thế như vậy, mấy người đối diện cười to.

“Xem ra hắn ta là một lòng muốn chết, vậy thì chúng ta sẽ thành toàn cho hắn!”

“Trần Thương Vân, ngươi dám một mình ứng chiến, một mình gánh chịu chiến hỏa này, cũng coi như rất có trách nhiệm, không hổ là cảnh giới Võ Vương, hôm nay đừng trách chúng ta lấy nhiều bắt nạt ít!”

Ngoài miệng không tiếc nói lời ca ngợi, nhưng trong mắt đã hoàn toàn thể hiện ra vẻ âm tàn.

Ba vị cường giả Võ Vương đỉnh phong cùng nhau ra tay, đao kiếm mang theo linh khí đáng sợ xông thẳng đến trước mặt, trong nháy mắt giống như thiên la địa võng bao vây Trần Thương Vân, chớp mắt đã qua hơn mười chiêu, mỗi một giây đều vô cùng hung hiểm!

Cho dù Trần Thương Vân là Võ Vương đỉnh phong, trong tay còn nắm giữ không ít át chủ bài, cũng căn bản không chịu nổi ba người cảnh giới ngang nhau vây công, chưa đến mấy giây, đã rơi xuống thế hạ phong!

“Oành!”

Một chưởng trầm đục đánh vào ngực, Trần Thương Vân bị đánh bay ra xa mấy chục trượng, miệng phun ra máu tươi sắc mặt tái nhợt!

“Phốc!”

Mấy người ở trước mặt từng bước từng bước ép chặt đến, Trần Thương Vân dùng đan dược trong mắt lộ ra vẻ sắc bén, tạm thời kìm nén thương thế, tay phải vỗ mạnh vào mặt đất mượn lực bay lên, biến mất ở trong bầu trời đêm!

Ba vị Võ Vương kia lạnh lùng nhìn, cả người lóe lên mau chóng đổi theo lộ ra sát ý!

“Bây giờ mới muốn chạy trốn, có phải là có chút muộn rồi không!”

“Hắn ta có thể đứng vững bị ba người chúng ta đánh mạnh mất chiêu mới rơi vào thế hạ phong, quả nhiên không hổ là chủ nhân Nghiệp Thành!”

“Tuyệt đối không thể thả hổ về rừng!”

“Hôm nay nhất định phải giết chết Trần Thương Vân, nếu không chiếm được Nghiệp Thành chúng ta cũng ăn ngủ không yên!”

Mấy đạo thân ảnh lập tức bay vào trong mây, đuổi theo Trần Thương Vân đã chạy trốn, trước sau cách nhau chưa đến mấy trượng, biến mất không chút dấu vết khi bầu trời bắt đầu hửng sáng, đuổi thẳng về phía nam!

Bên ngoài mấy trăm dặm ở phía xa phương nam.

Nắng sớm bao phủ trấn Thanh Hà không ngừng bận rộn, trăm ngàn thanh niên tập trung dưới gốc cây hòe cổ thụ bên đường phố, người người mặc giáp trên tay cầm đao thương, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.

Lão trấn trưởng và tộc trưởng đứng yên lặng ở hàng đầu, trong mắt lộ ra vẻ kiên định.

Sau khi hai lão ca yên lặng nhìn nhau, trấn trưởng bước ra phía trước một bước trầm giọng lên tiếng.

“Trước mắt chính là thời khắc vô cùng nguy cấp, Nghiệp Thành đã bị bao vây mấy ngày, e rằng rất khó tiếp tục chống đỡ được tiếp, chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức gấp rút chi viện, không màng bất cứ giá nào để bảo vệ Nghiệp Thành.”

“Bảo vệ nhà lớn, mới có nhà nhỏ!”

“Sau khi từ biệt, tất cả mọi người lập tức xuất phát, không cần biết như thế nào, đều phải nhanh chóng đi đến Nghiệp Thành! Lần này vô cùng hung hiểm, tất cả đều hoàn toàn dựa vào tự nguyện, nếu như có người muốn rút lui, bây giờ vẫn còn kịp!”

Tiếng nói trầm trầm vang lên trên đường phố, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.

Không cần biết là thợ săn và thanh niên nông hộ tất cả đều thẳng người yên lặng đứng im tại chỗ, hay là phụ nữ người già trẻ em khốc mắt đỏ bừng, từ đầu đến cuối đều không có một người nào lên tiếng, cho dù mọi người học thức có hạn, nhưng cũng hiểu rõ tình huống hiện tại không có sự lựa chọn!

Cũng không biết là ai dẫn đầu, vungtay hô to, tiếng hô truyền vang vọng khắp trấn nhỏ!

“Bảo vệ nhà lớn, mới có nhà nhỏ!”

“Bảo vệ nhà lớn, mới có nhà nhỏ!”

“Bảo vệ nhà lớn, mới có nhà nhỏ!”

Nhìn dáng vẻ đám hậu bối nhiệt huyết cắn răng hô gào, cư dân của trấn đứng bốn phía cũng không nhịn được cắn răng lên tiếng, hốc mắt lão tộc trưởng đã hơi đỏ lên, vào lúc này bất kỳ lời nói nào cũng có chút dư thừa.

Trước mắt, hắn ta sắp đích thân cất bước dẫn theo thanh niên trai tráng toàn trấn đi chịu chết.

Đột nhiên!

Chỉ nghe thấy trên đỉnh đầu vang lấy mấy tiếng gió thổi phá không, ba bốn đạo ánh sáng liên tiếp vạch phá trên không!

“Sưu! Sưu! Sưu!”

Cảnh tượng đáng sợ đó, giống như sao băng sắp sửa rơi xuống, khiến cho tất cả mọi người bất ngờ nhìn lên, lúc này nhìn chăm chú mới thấy đúng là có mấy đạo bóng người đứng lơ lửng giữa không trung, lập tức từng trận kinh hô vang lên!

“Không biết thần thánh phương nào, thế mà có thể ngự không phi hành?”

“Ôi trời! Đây không phải là thành chủ đại nhân sao?!”

“Khóe miệng thành chủ đại nhân có máu, hình như đã bị thương, dường như những người có khí thế đáng sợ kia là truy binh cường hoành!”