Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1804: Đô thị nguy hiểm




Xuân thu biến ảo, gió thổi mây vần.

Chỉ có sao trời biển lớn vẫn óng ánh như trước.

So với vũ trụ vô cùng vô tận, một người nho nhỏ, thậm chí là sống chết vinh nhục của một tộc, thật sự quá nhỏ bé, đến một hạt bụi cũng không được tính, căn bản không có người nào quá mức để ý, cũng không thể sinh linh vĩnh viễn nhìn ở trong mắt.

Cho dù các nền văn minh xen lẫn với nhau, thế giới của mỗi người vô cùng khác biệt, thời gian từ xưa đến nay sẽ không lưu lại, tương tự như tranh đấu sinh linh cũng sẽ không dừng lại.

Vân Tinh như thế.

Lam Tinh cũng như thế.

Cho dù ở một ngân hà song song khác, tinh cầu màu xanh lam sản sinh ra nền văn minh hiện đại, cũng là như thế…

Lam Tinh.

Thành phố Bình Giang.

Màn đêm phủ xuống.

Làn gió nóng mùa hè cuối cùng cũng biến mất, ánh đèn neon rực rỡ của đường phố mang đến càng nhiều nhiệt tình hơn, trong đô thị xa hoa trụy lạc, bên cạnh con phố dài tràn ngập những mỹ nhân mát mẻ cao gầy, đang vui tươi kêu gọi thanh niên lui tới.

“Anh đẹp trai, đến đây chơi đùa một chút đi…”

“Tiểu ca ca, quán bar của chúng ta có hoạt động, uống một hộp tặng nửa hộp!”

“Mỹ nữ, mỹ nữ, có hứng thú làm chút công việc làm thêm không!”

Là một con phố của quán bar, cảnh tượng như này nhìn mãi đã thành quen mắt.

Nếu như nhà ai không có mấy phục vụ xinh đẹp kiếm khách, đã được định trước là khó mà tồn tại lâu dài, đây là thời đại tốt nhất, cũng là thời đại cạnh tranh nhất.

Thân ảnh thanh xuân làm mùa hè tăng thêm phong tình, cũng khiến cho cuộc sống về đêm trở nên càng thêm xao động.

Đa số khách nhân đi qua, cuối cùng sẽ bị hấp dẫn ánh mắt, cho dù ví tiền khô quắt không thể nào tiêu phí được, đi qua xem một chút cũng là có thể thông cảm được, ai mà không có lòng thích cái đẹp chứ.

Chỉ có duy nhất một thanh niên từ xa đi đến, ánh mắt vẫn luôn không nhìn một chút nào.

Nếu như có người nhìn kỹ sẽ phát hiện, hắn chưa từng nhìn những tiểu tỷ tỷ này một chút, đến đầu cũng không quay lại, ổn trọng đến quá không phù hợp với tuổi tác, cho dù có tiên nhân đứng múa, cũng không cách nào hạ thủ được với người này.

Hắn thật sự quá trầm ổn.

Nếu không phải có tóc có râu, người khác có thể còn tưởng rằng hắn có vấn đề.

Đáng tiếc là.

Người trẻ tuổi này đi giày cứng mặc quần đùi, trong miệng còn ngậm một cái tăng, một bộ dáng vẻ ranh con trên đường phố, thật sự quá bình thường, tướng mạo cũng bình thường không có gì lạ.

Loại dáng vẻ này, rất khó bị người khác chú ý đến.

Trên giang hồ, từ đó cũng bỏ qua truyền thuyết về một anh trai trầm ổn.

Ngược lại thanh niên chưa từng để ý ánh mắt của người khác, một đường đi về phía trước thảnh thơi ổn định, ngoại trừ cẩn thận tránh người qua đường, thì không có bất luận chỗ đặc biệt nào.

Cười ha hả thảnh thơi đi không lâu.

Đột nhiên hắn phát hiện một tờ giấy màu đỏ, cẩn thận nhìn khắp bốn phía, không phát hiện thân ảnh đáng nghi nào.

Lúc này mới vội vã giẫm chân lên, dáng vẻ giả bộ như đang thắt giây dày rồi nhặt tờ giấy lên.

Tờ một trăm tệ nhăn nhăn núm nhúm, tràn nhập hương vị mùi tiền làm người khác hoài niệm…

Nắm ở trong tay nhìn kỹ vài lên, hắn cũng không nhịn được cảm khái lẩm bẩm.

“Khởi đầu tốt đẹp, vận khí này của ta không tệ.”

“Thứ này, thật sự là rất lâu không gặp rồi…”

Ngay vào lúc hắn đang vui vẻ.

Đột nhiên!

Bốn phía truyền đến một trận xao động, bóng người hoảng loạn chạy trốn!

Một trận kêu khóc điên cuồng chạy, con phố náo nhiệt trong chớp mắt trở nên quạnh quẽ, người qua đường đều trốn ở trong nhà đóng chặt cửa không ra, cửa lớn của tiểu khu ở cách đó không xa, cũng bị khóa lại!

Chưa đến nửa phút đồng hồ.

Đô thị sáng rực bầu trời đêm, thế mà lại nổi lên từng trận sương khói mông lung, đến đèn đường cũng đều mờ mịt phát ra vòng sáng mơ hồ, con phố yên lặng lộ ra vẻ âm u tức giận.

Chưa đến một thời gian rất ngắn, trên đường đã không còn một ai

Hình như, có vô số thân ảnh quỷ quái đang nhảy tán loạn giữa cao ốc!

Hắn không có chút phản ứng nào, dường như không phát hiện cái gì dị thường, hai tay đút vào túi tản bộ, vững vàng gấp gọn tờ một trăm tệ lại, giống như người bình thường không có chuyện gì đi ở trên con phố vắng vẻ.

Bước chân không nhanh không chậm, không có một chút xíu biến hóa nào.

Con phố trên mặt đất thanh tĩnh lạ thường, bất luận âm hưởng gì cũng đều bị phóng lớn vo tận.

Toàn bộ đô thị giống như tòa thành phố quỷ quái.

Nhà cao tầng chót vót cũng rất náo nhiệt.

Mấy đạo thân hình áo đen lão luyện nhảy xuống, cả mặt nghiêm trọng nhìn thân ảnh quỷ quái ở phía xa.

“Đội trường, gần đây mị linh càng ngày càng nhiều, khu vực thành thị cổ này chính là một tổ chúng ta, e rằng có chút khó khăn.”

“Hay là chúng ta thỉnh cầu trợ giúp?”

“Đội trưởng, chúng ta đều nghe ngài!”