Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1727: Cơ hội chuyển bại thành thắng (2)




Nghe xong.

Trong mắt nha hoàn lộ ra vẻ thán phục, vì khí độ phi phàm bậc này mà kích động, mượn thời gian bày đĩa trái cây, trung tâm lên tiếng an ủi.

“Tiểu thư có thể nghĩ thông suốt là tốt nhất.”

“Dựa vào thân phận và địa vị của ngài, cho dù rời khỏi Vạn Bảo Lâu, tương lai cũng sẽ không kém người khác, ngược lại là nô tỳ nông cạn, còn tưởng rằng tiểu thư đối với chuyện này là canh cánh trong lòng…”

Lộc Thư Dao ngước mắt cười khẽ, trong đôi mắt đẹp nhiều thêm mấy phần trầm ổn.

“Sao bản tiểu thư lại có thể không thua nổi?”

“Nhưng mà, ta cũng không phải thua bởi Lộc Tâm Lan, mà là thua vị tiên sinh kia! Ta là đích nữ của Lộc gia, cho dù là lần đầu thất bại, cũng sẽ không không đứng dậy được!”

Nha hoàn nghe xong càng thêm sùng kính, vội vàng cúi đầu thi lễ.

“Tiểu thư anh minh!”

“Ngọc Nhi nguyện vì tiểu thư mà xông pha khói lửa, chờ mong tiểu thư làm lại từ đầu!”

Nhìn tiểu nha hoàn trung tâm hành lễ, trong mắt Lộc Thư Dao hiện ra vẻ xúc động.

Yên lặng nhìn kỹ vài lần, mới nhu hòa phất tay cho lui ra.

Đợi đến khi không còn người nào nữa.

Vị tiểu thư lần đầu trải qua thất bại này, trong mắt mới nổi lên mưa gió.

“Đến cuối cùng, chỉ có người của mình mới không rời không bỏ, người ngoài từ đầu đến cuối đều không đáng tin cậy, trung nghĩa ngàn vàng khó mua, thiên hạ rộng ràng, đều nhằm về chỗ lợi, chẳng qua chỉ là bản tính của con người mà thôi.”

Nhìn về phía đại điện Vạn Bảo Lâu đèn đuốc sáng trưng, giống như minh châu lấp lánh trong bầu trời đêm, sự ghen ghét trong mắt Lộc Thư Dao không hề giảm xuống, đồng thời cũng sáng tỏ thêm mấy phần chân lý cuộc đời.

Suy nghĩ lại, đột nhiên nàng nhiều thêm được không ít cảm ngộ.

“Lộc Tâm Lan chính là dựa vào cái giá phi phàm chiêu làm người ngoài, có thể đắc thắng nhất thời mà thôi, loại quan hệ trên lợi ích này cũng không vững chắc…”

“Nàng có thể trả các loại giá lớn, đương nhiên bản tiểu thư cũng có thể trả giá gấp bội!”

“Chỉ cần khiến cho Lộc Tâm Lan không còn chỗ dựa vào, vị trí lâu chủ này của nàng sao có thể ổn định? Thứ nên là của bản tiểu thư, nhất định phải trả lại gấp trăm lần!”

Nghĩ đến đây, trong đôi mắt đẹp của Lộc Thư Dao nổi lên dị sắc.

Đây không phải chính là cơ hội chuyển bại thành thắng sao?

Càng nghĩ càng thấy có cơ hội, nàng không chờ đợi được lấy ngọc giản ra truyền tin!

“Kể từ ngày hôm nay, tìm hiểu động tĩnh của khách khanh của Lộc Tâm Lan, nhất là vị tiên sinh thần bí kia, nếu như phát hiện vị tiên sinh kia đi ra ngoài, nhất định phải lập tức thông báo cho bản tiểu thư!”

Đợi đưa tin xong, trong đầu Lộc Thư Dao đã phác họa ra cảnh tượng ngẫu nhiên gặp gỡ, cầm chén tiên nhưỡng lên uống một hơi cạn sạch, môi đỏ phá họa ra ý cười chờ mong…

Hoàng hôn ngày hôm sau.

Dịch Phong đi ra khỏi Vạn Bảo Lâu, đang tản bộ ở trên đường.

Chuyện xảy ra ngày hôm qua, khiến hắn lại một lần nữa lật đổ nhận thức đối với chính mình.

Thậm chí hắn cũng không biết bản thân mình mạnh bao nhiêu.

Hắn cũng không vì vậy mà cảm thấy vui sướng, càng nhiều hơn đó chính là mê mang.

Hắn nên đi đâu về đâu?

Đi qua mấy con phố dài náo nhiệt.

Cuối cùng nhìn lấy một tòa nhà phồn hoa, mùi rượu tản ra hấp dẫn khách đến như mây, vừa nhìn đã biết là tửu lâu cao cấp.

Có lẽ uống chút rượu, mới có thể khiến cho tâm tình của hắn yên tĩnh lại một chút.

Dịch Phong đang muốn cất bước đi về phía trước.

Đối diện lại có một nữ tử đi đến, dứt khoát hành lễ.

“Tiên sinh hữu lễ.”

Nữ tử trẻ tuổi dung mạo tuyệt mỹ, mọi hành động lộ ra vẻ quý khí, nhưng quần áo lại mộc mạc, nhìn có vẻ là xuất thân bình thường, càng nhìn càng thấy quen mắt, nhưng không nhớ nổi là đã gặp ở đâu.

Dịch Phong ngây ngốc nhìn mấy giây, tròng mắt dần dần mở to.

“Hóa ra là ngươi!”

Người đến chính là Lộc Thư Dao!

Vị này đã từng là đại tiểu thư, bây giờ giống như biến thành người khác, một mình xuất hiện ở trên đường phố, không còn hoa lệ phô trương giống như trước đây, mà trở nên bình thường không ít.

Cũng khó trách nhất thời Dịch Phong không nhận ra được.

Ngược lại thần sắc của Lộc Thư Dao bình thản, trên gương mặt trang điểm nhẹ nhàng lộ ra nụ cười.

“Vốn dĩ tưởng rằng tiên sinh sẽ ở trong Vạn Bảo Lâu thời gian dài, là khách quý được tôn sùng, khó có cơ hội gặp lại, không ngờ được có thể ngẫu nhiên gặp được ở chỗ này.”

Tuy nói biểu hiện của Lộc Thư Dao thay đổi lớn, nhưng Dịch Phong cũng không buông lỏng tâm đề phòng.

Trước đây đại tiểu thư này vô cùng phách lối, còn là đối thủ của Lộc Tâm Lan, lại thua ở trên tay hắn, sao có thể chỉ trong chớp mắt đã dễ nói chuyện như thế?

Đột nhiên bắt chuyện, tám phần là có âm mưu gì đó!

Dịch Phong cũng không phải đồ đần.

Liếc mắt đã nhìn ra điều không thích hợp!

Ôm quyền cười mang tính chất tượng trưng.

“Đúng là có chút trùng hợp.”

“Trong lúc rảnh rỗi ra ngoài đi dạo một chút, không ngờ được có thể ngẫu nhiên gặp được, dựa vào thân phận của ngươi, không nên một mình xuất hiện ở loại nơi phố phường này?”